Tự nguyện của Trương Quốc Khánh là một bài bát nổi tiếng, gắn với tuổi trẻ thế hệ chống Mĩ cứu nước nhưng cũng có ý nghĩa vượt thời gian. Những lời ca đó đề … xem thêm…cập đến tinh thần cống hiến, hiến dâng cho đời, cho dân tộc của mỗi thành viên trong cộng đồng. Bài thơ dễ nhớ, dễ thuộc, được lan truyền sâu rộng và nhớ lâu. Đó là tiếng lòng của thế hệ thanh niên Việt Nam yêu nước, là bản anh hùng ca tự nguyện dấn thân. Làm thanh niên, con người của thời đại mới, của đất nước đã độc lập, chúng ta vẫn không khỏi day dứt theo lời bài hát: Làm gì, chiến đấu chống lại điều gì để cho mai sau, cho quê hương ta?
Bài tham khảo số 3
Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Là người, tôi sẽ chết cho quê hương
(Tự nguyện, Trương Quốc Khánh)
Trong bài thơ, nhà thơ đã nguyện làm con chim hót, làm một nhành hoa, làm một nốt trầm trong bài hát. Cấu tứ của mỗi câu thơ được lặp đi lặp lại, qua đó bộc lộ một ước nguyện giản dị mà chân thành, khiêm nhường.
Nhà thơ đã đem đến cho người đọc cái giai điệu ngọt ngào, êm ái của những thanh bằng liên tiếp “tôi”-“hoa”-“ca”. Không ồn ào, cao giọng, nhà thơ chỉ muốn làm “một nốt trầm” nhưng phải là “một nốt trầm xao xuyến” để góp vào bản hoà ca chung. Nghĩa là nhà thơ muốn đem phần nhỏ bé của riêng mình để góp vào công cuộc đổi mới và đi lên của đất nước…
Động từ “làm”-“nhập” ở vai trò vị ngữ biểu lộ sự hoá thân đến diệu kỳ – hoá thân để sống đẹp, sống có ích. Chắc hẳn nhà thơ đã lựa chọn những hình ảnh đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống để bày tỏ ước nguyện: “con chim”, “một cành hoa”, “một nốt trầm”.
Sự chuyển đổi đại từ nhân xưng “tôi” sang “ta” cũng có ý nghĩa sâu sắc. Khổ thơ chính là khát vọng sống có ích, cống hiến, là ước nguyện, tâm sự của một cuộc đời muốn gắn bó, cống hiến cho đất nước.
Bài tham khảo số 1
Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Là người, tôi sẽ chết cho quê hương
(Tự nguyện, Trương Quốc Khánh)
Để sống có ý nghĩa, mỗi người sẽ lựa chọn cho mình một con đường đi riêng, một lý tưởng riêng. Với nhạc sĩ Nguyễn Quốc Khánh, ông khẳng định: “Là người, tôi sẽ chết cho quê hương”. Câu thơ đó để lại trong tôi nhiều suy nghĩ về sứ mệnh của mỗi con người trong cuộc sống.
Sứ mệnh ở đây chính là những mục tiêu, những hoài bão và hơn cả là trách nhiệm và bổn phận đối với cuộc đời, với xã hội. Mỗi người chúng ta tồn tại là để khẳng định mình, để tìm ra và tạo nên sứ mệnh của cuộc đời mình.
Theo tôi, sứ mệnh chính là sự kết hợp hoàn hảo giữa những điều mình thích nhất, việc mình có thể làm tốt nhất và những gì xã hội cần. Việc tìm ra và tạo nên sứ mệnh giúp mỗi người hiểu được lí do mình tồn tại, tìm ra được triết lí sống của bản thân: sống vì điều gì, điều tốt nhất có thể làm là gì, có thể cống hiến được gì cho xã hội.Từ đó, ta xác định được lí tưởng sống, biết được khả năng và chỗ đứng của mình để tôi luyện và phát triển. Hay nói cách khác, sứ mệnh chính là nền tảng cho sự phát triển và hình thành nên nhân cách con người.
Những câu hát và thông điệp trên làm tôi nhớ đến Đặng Minh Hiệu bác sĩ trẻ của bệnh viện Đại học Y dược thành phố Hồ Chí Minh xung phong đi Bắc Giang chống dịch Covid. Anh đã tự nguyện “xuống tóc” để đảm bảo thuận tiện cho công việc. Bác sĩ Hiệu có lẽ là minh chứng rõ nét nhất cho tinh thần y đức, khát vọng, xung kích, bản lĩnh. Anh biết rằng lên đường lúc này không chỉ là sứ mệnh mà còn là trách nhiệm của anh đối với lương tâm, đối với xã hội.
Đối với bản thân, đôi lúc tôi thấy mình lạc lối, chẳng biết làm gì và cần làm gì. Chính những lúc đó, suy nghĩ về lý do khi bắt đầu, về mục tiêu đã đặt ra, tôi có động lực và tiếp tục phấn đấu. Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Vậy nên hãy cất bước đi tìm ra nơi mình thuộc về, tìm ra việc mình cần làm, để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim mọi người.
Có thể bạn thích: