“Trong cuộc sống đời thường, chúng ta hầu như không nhận ra rằng mình nhận nhiều hơn là cho đi, và chỉ khi có lòng biết ơn thì cuộc sống mới trở nên phong phú ” (D. Bonhoeffer). Thật đúng như vậy, con người chúng ta được xem là loài động vật bậc cao, đứng lên trên muôn loài trên Trái Đất này. Ngoài sáng tạo ra ngôn ngữ, con người còn có hoạt động của tư duy. Trong sự phức hợp của phần kiến trúc thượng tầng này, thì lòng biết ơn chính là một trong những điều làm nên sự đặc biệt. Vậy biết ơn là gì, lòng biết ơn có những biểu hiện như thế nào, tại sao cần phải có lòng biết ơn? Mời các bạn tham khảo một số bài văn nghị luận xã hội về lòng biết ơn hay nhất mà TopChuan.com đã tổng hợp trong bài viết dưới đây.
Bài văn nghị luận xã hội về lòng biết ơn số 8
Đất nước ta là đất nước giàu truyền thống văn hóa. Có rất nhiều đạo lí mà ông cha chúng ta truyền dạy, vẫn là những đạo lí chẳng bao giờ sai cả. Con người sống trong xã hội cần phải có lòng biết ơn, để chúng ta trân trọng những gì mà người khác mang lại cho chúng ta.
Lòng biết ơn đơn giản là ai đó có ơn với chúng ta, và chúng ta ghi nhớ ơn của người ấy với mình. Mong muốn được đền đáp ân nghĩa của người ấy. Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, thử thách. Đôi khi chúng ta mắc phải sai lầm, và may mắn khi có người giúp đỡ chúng ta khắc phục. Chúng ta cần biết ơn họ, quý trọng những gì họ đã giúp đỡ chúng ta.
Là một công dân của đất nước, là những người đang hưởng chế độ của xã hội. Chúng ta có rất nhiều thứ cần phải biết ơn. Trước hết đó là biết ơn những bậc cha, mẹ những người đã sinh thành ra chúng ta. Những người đã hy sinh cả đời vì chúng ta, từ khi chúng ta còn bé. Cha mẹ đã chăm sóc, dìu dắt chúng ta cho tới tận khi cha mẹ mất đi. Công lao của cha mẹ đối với chúng ta là vô cùng to lớn mà chẳng thể làm cách nào chúng ta bù đắp lại được. Vì vậy, chúng ta phải biết ơn họ, để không phải hối hận. Cha mẹ chẳng thể nào sống với chúng ta cả đời được, sẽ có ngày cha mẹ mất đi, hãy biết ơn, chăm lo, quan tâm tới cha mẹ. Để những điều tuyệt vời nhất sẽ đến với chúng ta.
Biết ơn với thầy cô, bạn bè, những người xung quanh. Thầy cô giáo dục chúng ta, giúp chúng ta có một hành trang về kiến thức vững chắc để bước vào đời. Những người cả đời mình làm cho sự nghiệp giáo dục, đưa đò chở học sinh đến bến bờ của thành công. Hay bạn bè, những người sát cánh cùng chúng ta mỗi khó khăn, vất vả. Hay những người không may xảy ra tai nạn trên đường. Được người khác cứu giúp kịp thời. Họ thật sự may mắn vì đã được người khác giúp đỡ. Cho nên, hãy biết ơn những người đã giúp mình thoát khỏi cơn nguy hiểm.
Những chiến sĩ đã hi sinh thân mình cho độc lập của toàn dân tộc, hay những người vẫn canh giữ cho bình yên của đất nước ở nơi xa. Nhiều lắm những thứ mà chúng ta cần biết ơn, cần trân trọng. Giá trị của cuộc sống đem lại cho chúng ta là vô cùng to lớn. Bởi vậy, chúng ta cần phải trân trọng cuộc sống đó, sống một cách có trách nhiệm, biết ơn cuộc sống đã đến với chúng ta.
Cuộc sống kỳ diệu là vậy, nhưng không phải ai cũng biết sống một cách đúng mực, biết ơn với đời. Có nhiều người sẵn sàng vứt bỏ những giá trị tốt đẹp ấy một cách trắng trợn. Họ đối xử tệ bạc với cha mẹ của mình, thay vì biết ơn vì công lao của cha mẹ đã sinh thành. Họ lại tàn nhẫn đánh đập, đuổi cha mẹ ra đường. Những hình ảnh khiến con người phải đau lòng, vẫn diễn ra ở đâu đó khắp mọi nơi.
Xã hội hiện đại, làm cho con người chỉ biết tới bản thân mình. Và coi rằng tất cả mọi thứ mà họ có được đều là do bản thân họ. Chẳng ai khác cho họ một điều gì, cho nên họ nghĩ rằng chẳng phải biết ơn bất cứ một ai cả. Chính vì những tư tưởng ấy đã làm cho một bộ phận con người trong xã hội mới, đánh mất đi nhân cách của chính bản thân mình. Biết ơn là đức tính cao đẹp, truyền thống văn hóa của dân tộc. Giữ gìn truyền thống văn hóa là cách để giữ gìn bản sắc của một quốc gia. Một quốc gia phát triển không phải chỉ ở kinh tế, mà đó còn ở văn hóa bản sắc của quốc gia đó.
Hãy trân trọng cuộc sống đang ở quanh bạn, trân trọng những người vẫn đang ở quanh chúng ta. Biết ơn đời, vì đã cho chúng ta cơ hội để được sống. Được làm tất cả mọi thứ mà chúng ta muốn. Để cho hạnh phúc luôn ngập tràn trong mỗi chúng ta. Cảm ơn cuộc đời đã cho chúng ta được tồn tại.
Bài văn nghị luận xã hội về lòng biết ơn số 4
Chúng ta sinh ra trên đời không ai là hoàn hảo cả. Ai rồi cũng sẽ có lúc gặp khó khăn, hoặc sai lầm… cần phải nhận sự giúp đỡ của người khác. Khi đó, chúng ta cần phải biết ơn họ, những người đã giúp đỡ, cưu mang ta lúc khó khăn hoạn nạn, đó chính là lòng biết ơn. Lòng biết ơn cũng là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta từ ngàn đời nay, cần phải được gìn giữ và phát huy.
Có một câu tục ngữ rất hay để nói về lòng biết ơn, đó chính là “Uống nước nhớ nguồn”. Đó là khuyên chúng ta nên nhớ tới cội nguồn, những người đã sinh ra ta, cho ta cuộc sống tốt đẹp với sự biết ơn sâu sắc nhất. Không ai trên đời tự nhiên mà sinh ra, ta đều có cội nguồn, có người cha, người mẹ đã sinh ra ta, nuôi ta khôn lớn. Công lao sinh thành, dưỡng dục có ý nghĩa rất to lớn với mỗi người. Và chúng ta cần phải biết ơn, tìm cách báo đáp cha mẹ đã cho chúng ta được như ngày hôm nay.
Bên cạnh đó, lòng biết ơn còn thể hiện ở khắp mọi nơi trong cuộc sống, ở bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta cũng cần phải ghi nhớ và thể hiện lòng biết ơn. Đó chỉ đơn giản là khi chúng ta bưng bát cơm để ăn, chúng ta hãy nghĩ đến những người nông dân vất vả làm ra hạt gạo, mà nâng niu, trân trọng, không lãng phí thức ăn, đó đã là thể hiện lòng biết ơn của chúng ta rồi. Hơn thế nữa, chúng ta cũng cần phải biết ơn những thế hệ cha ông đi trước, những người đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, cả mạng sống của mình để đổi lại nền hòa bình độc lập cho đất nước như ngày hôm nay.
Đó là với những thế hệ đi trước, còn trong cuộc sống hiện nay, chúng ta phải thể hiện sự biết ơn với những người đã giúp đỡ mình. Ta biết ơn cha mẹ sinh ra, thì cũng nên biết ơn thầy cô đã dạy dỗ cho ta kiến thức, dạy ta nên người. Khi trưởng thành, cũng nên biết ơn những người đã giúp đỡ ta trong công việc, cuộc sống, để có cơ hội báo đáp lòng tốt của họ. Khi chúng ta cho đi, chắc chắn sẽ nhận lại nhiều hơn như thế.
Lòng biết ơn thật đáng quý, nhưng những con người vô ơn, vô tình vô nghĩa thì thật đáng chê trách. Đặc biệt là giới trẻ ngày nay. Các em thậm chí quên mất cả công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ. Rồi vô tư nhận sự giúp đỡ của người khác như một lẽ hiển nhiên mà không nghĩ đến việc biết ơn và báo đáp những người đã giúp đỡ mình. Cứ như vậy, các em sẽ trở thành những con người vô cảm, sống mà không có tình yêu thương, không nhận được sự cảm thông của những người xung quanh.
Thật vậy, mỗi chúng ta dù là bất kỳ ai, ở lứa tuổi nào hay trong hoàn cảnh nào cũng cần phải có lòng biết ơn. Lòng biết ơn không tự nhiên mà có, mà xuất phát từ chính trong tâm hồn của chúng ta. Chúng ta cần phải rèn luyện để có một nhân cách tốt, và luôn biết ơn, nhớ đến nguồn cội, cũng như những người đã giúp đỡ mình.
Bài văn nghị luận xã hội về lòng biết ơn số 5
Lòng biết ơn là một trong những đạo lý con người rất quý báu của nhân dân ta. Ông bà ta từ bao đời nay đã luôn cố gắng lưu truyền và phát huy tinh thần “ uống nước nhớ nguồn” cho biết bao thế hệ con cháu.
Lòng biết ơn là gì? Đó chính là tình cảm, sự chân thành được dành cho những người đã có công giúp đỡ, chăm sóc mình trong mọi hoàn cảnh, dù trong lúc vui vẻ hay hoạn nạn. Là một người có lòng biết ơn, nó thể hiện chúng ta là một con người biết phải trái, trước sau, biết tôn trọng những người có công. Nhờ đó sẽ giúp ta cũng tích cực hơn làm những điều tốt trong cuộc sống.
Khi đất nước ta trải qua bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước, từ những ngày khai thiên lập địa cho đến ngày nay, có biết bao nhiêu người dân, anh hùng đã hi sinh thân mình để đóng góp xây dựng đất nước. Để có được cuộc sống trong thời bình, nhận được sự che chở, yên ấm của Đảng và nhà nước thì chúng ta đã phải trải qua rất nhiều mất mát. Chính vì lẽ đó, những thế hệ sau luôn được dạy dỗ cần tỏ lòng biết ơn đến những người mẹ việt nam anh hùng, đến những người lính cách mạng, đến gia đình bố mẹ của ta. Những ngày kỷ niệm như 27/7 là Ngày thương binh liệt sỹ hàng năm là một dịp quan trọng để ta hướng đến những giây phút mặc niệm về công ơn gây dựng của những người anh hùng ấy.
Lòng biết ơn còn được thể hiện trong cuộc sống đời thường. Một lời cảm ơn khi nhận được sự giúp đỡ từ người khác. Mang về những điểm mười, những lời khen để dành tặng cha mẹ là ta đã biết tỏ lòng biết ơn đến sự nuôi dưỡng giáo dục của cha mẹ thầy cô. Khi lớn lên, trưởng thành, bổn phận của con cái là phải biết chăm sóc cha mẹ lúc về già, ốm đau bệnh tật. Hay việc có thể trở thành những con người thành công, có công ăn việc làm ổn định là ta cũng cần biết ơn đến công sức truyền dạy của thầy cô. Thật vậy, ngay cả bát cơm ta ăn, chiếc áo ta mặc hàng ngày, ta cũng cần phải biết trân trọng, gìn giữ bởi công sức của những người làm ra đó thật sự rất vất vả, trải qua nhiều công đoạn mới làm nên được một sản phẩm hoàn chỉnh.
Bởi vì tầm quan trọng của lòng biết ơn, giúp mọi người trở nên tốt đẹp hơn, biết cách chia sẻ giúp đỡ khi cần. Vì thế ông bà ta đã thông qua rất nhiều các câu ca dao, tục ngữ, bài thơ để truyền tải, thúc đẩy tinh thần biết ơn mọi người như câu “ăn quả nhớ kẻ trồng cây” / “con ơi ghi nhớ lời này / công cha nghĩa mẹ ơn thầy chớ quên”. Việc chúng ta biết tỏ lòng biết ơn giúp gìn giữ và phát huy những truyền thống tốt đẹp, làm cho đất nước, con người có cuộc sống hạnh phúc, nhân ái hơn.
Thế nhưng, với guồng quay của cuộc sống làm cho con người ngày càng trở nên bận rộn hơn. Họ không có nhiều thời gian trò chuyện, tâm sự cùng cha mẹ. Thậm chí, khi cha mẹ về già, họ để họ sống cô đơn ở những bệnh viện, hay trại dưỡng lão mà thiếu đi hơi ấm gia đình, tình thương của con cái dành cho cha mẹ. Hay khi ta ra trường, trưởng thành, việc hỏi thăm thưa gửi với những thầy cô giáo cũ trở nên quá xa vời.
Họ quên đi những người bạn, người đồng hành đã luôn ở bên quan tâm, giúp đỡ họ lúc họ khó khăn khi giờ đây, họ đã đứng trên những thành công khác. Đó là những điều mà chúng ta cần thật sự quan tâm, vì nếu không biết đến giá trị của gia đình, cội nguồn thì những truyền thống, văn hóa đất nước sẽ bị thui chột, mài mòn và biến mất. Những kẻ “qua cầu rút ván“ hay “ăn cháo đá bát” cần bị bài trừ một cách nghiêm khắc.
Lòng biết ơn là một phẩm chất đạo đức đáng quý của con người. Biết sống sao cho trọn vẹn với những người có công giúp đỡ, nuôi nấng mình, chắc chắn bạn sẽ nhận lại được những điều tốt đẹp hơn nữa trong cuộc sống.
Bài văn nghị luận xã hội về lòng biết ơn số 9
Không phải tự nhiên mà Amburgh đã phải khẳng định chắc chắn rằng: “Không có kẻ nào bần cùng, thiếu thốn bằng những người không có lòng biết ơn”. Thế mới biết lòng biết ơn trong cuộc sống này có ý nghĩa biết nhường nào đối với mối quan hệ người – người.
Ngay từ khi sinh ra, nếu đã là con người thì ai cũng phải mang trong mình lòng biết ơn cha mẹ – đấng sinh thành đã cưu mang cho ta có mặt trên cuộc sống tươi đẹp này, cất công chăm sóc, nuôi dưỡng ta lớn khôn từng ngày, dạy ta cất tiếng nói đầu tiên, chập chững những bước đầu đời. Lớn lên khi đến trường, ta lại biết ơn thầy cô đã truyền đạt tri thức, dạy cho ta những bài học đạo lý làm người, dìu dắt ta trở thành con người có ích trong cuộc sống. Cuộc sống bình yên ngày hôm nay đánh đổi bằng biết bao xương máu của ông cha, gợi nhắc ta niềm biết ơn. Cuộc sống thú vị với những thành tựu khoa học kĩ thuật, những sáng tạo nghệ thuật, đánh đổi bằng công sức lao động của bao người, gợi nhắc ta niềm biết ơn. Tất cả mọi thành quả trên đời không phải tự nhiên mà có, ta lại đang được thụ hưởng những thành quả ấy, lẽ nào ta không mảy may biết ơn một chút nào?
“Uống nước” phải nhớ về “nguồn”, đó là truyền thống quý báu của dân tộc ta từ xưa đến nay. Thừa hưởng truyền thống đạo lý tốt đẹp đó, chúng ta cũng có những ngày kỉ niệm những công lao của những con người. Là con cháu Lạc Hồng, ai mà không nhớ đến ngày mùng mười tháng ba âm lịch, ngày giỗ tổ Hùng Vương – dịp để con cháu người Việt Nam chúng ta đến thắp những nén hương tưởng niệm, bày tỏ lòng biết ơn, thành kính. Ngày 8 tháng 3, ngày Quốc tế Phụ nữ, ta nhớ đến những người bà, người mẹ, người chị, người phụ nữ thầm lặng mà cao đẹp. Tuổi học trò ngây thơ, trao cho cô một cánh hoa hồng nhân 20/11… Trong khi cả thế giới hướng về lòng biết ơn như một điều gì thiêng liêng, lẽ nào bản thân lại đi ngược lại những gì đã trở thành đạo lý, lại không mảy may biết ơn một chút nào?
Biết bao điều để ta đặt vào đó lòng biết ơn, với người đã nhắc mình quên chưa gạt chân chống xe, với người đã mang cho mình một niềm vui, một lời an ủi,… Có khi chỉ đơn giản như thế thôi, lòng biết ơn như một thứ xúc cảm nhẹ nhàng, một mối lâng lâng trong lòng không chỉ là sự cảm kích đơn thuần vì người ta đã giúp đỡ mình mà còn là niềm vui khó tả rằng thì ra trên đời còn biết bao điều tốt, người tốt, là sự thúc giục bản thân cũng hãy giúp đỡ những người xung quanh, hãy làm một điều gì tốt đẹp để lòng thấy thỏa và thấy xứng đáng với niềm biết ơn kia. Sống với tấm lòng và trái tim luôn biết ơn người khác, đó là khởi nguồn nuôi dưỡng của biết bao đức tính tốt đẹp. Và biểu hiện cao nhất của lòng biết ơn là ở chỗ, không phải ngồi nhớ mãi hay tưởng niệm suông về những người đã giúp đỡ mình mà là tạo thêm cơ hội cho lòng biết ơn, nói cách khác là tạo ơn thật nhiều. Tạo ơn cũng chẳng phải để người khác biết ơn mình, để được cảm kích, được biết đến mà cốt để biết ơn cuộc sống đã cho ta cơ hội tạo ơn và biết ơn…
Song nếu như con người không có lòng biết ơn, nếu như phải sống trong xã hội mà không ai mảy may nghĩ đến những điều tốt đã làm thì không chỉ đơn giản là sự bần cùng trong tâm hồn như Amburgh đã nói mà còn là sự lạnh lùng, vô cảm giữa xã hội người, sự kết nối mất chân thành của mối quan hệ người – người. Nhưng thật đáng buồn khi càng ngày, cái “nếu như” ấy càng trở thành sự thật. Những con người “ăn cháo đá bát” không còn chỉ xuất hiện trong những câu chuyện cổ tích như Lý Thông bội bạc Thạch Sanh nữa mà đã hóa đời thật, khiến ta giật mình trước những bài báo con giết cha để lấy tiền đi chơi, trước những hành động lật lọng vô tình đáng phê phán…
Lòng biết ơn, là câu chuyện của cảm xúc, của tình người hay là câu chuyện của làm người, của tính người?
Bài văn nghị luận xã hội về lòng biết ơn số 3
Mỗi người có mặt trên trái đất này đều có một cội nguồn. Ông cha ta xưa có câu: “Uống nước nhớ nguồn” và đến tận bây giờ câu tục ngữ ấy vẫn luôn đeo đuổi ta từ khi được sinh ra. Vậy thế nào là “uống nước nhớ nguồn”?
Câu tục ngữ thật ngắn gọn nhưng hàm ý thật sâu xa. “Uống nước” là điều chúng ta làm mỗi ngày, nhưng hai chữ này bao gồm nhiều ý nghĩa khác nữa. “Uống nước” tượng trưng cho người hưởng thụ thành quả, “nhớ” nói đến một thái độ, một tấm lòng biết ơn, “nguồn” là nguồn cội, cội nguồn của tất cả những thành quả mà con người được hưởng, “nhớ nguồn” là nhắc nhở những người hưởng thụ phải biết tri ân, giữ gìn, phát huy những thành quả của người làm ra chúng. “Uống nước nhớ nguồn” có thể hiểu theo hai nghĩa đen: đây có thể là lời khuyên, khi nào uống nước thì phải nhớ nguồn, cũng là lời của ta tự nhủ mình rằng: uống những giọt nước này ta không thể quên từ đâu ta có nước để uống. Vậy “uống nước nhớ nguồn” thể hiện truyền thống đạo lý của con người Việt Nam rằng cần phải biết ơn, trân trọng những người đã làm ra thành quả cho ta hưởng đến ngày hôm nay.
Thật vậy, mọi sự vật đều có nguồn gốc. Của cải, vật chất, tinh thần đó chính là công sức do con người làm ra. Như việc bạn thưởng thức một chén cơm, bạn cảm thấy vị ngọt, nhưng với tôi chúng thật mặn, mặn vì những giọt mồ hôi, mặn vì những ngày dầm mưa dãi nắng, mặn vì họ đã bỏ biết bao công sức để làm ra những hạt gạo ngày hôm nay. Bạn có thấy không sự hy sinh xương máu của các vị anh hùng dân tộc, các chiến sĩ yêu nước vì sắc áo của dân tộc để rồi xây dựng đất nước giàu đẹp phát triển đến ngày hôm nay, tạo cho ta một tinh thần vững mạnh.
Việc xây dựng đền đài, lăng tẩm không chỉ để nhớ ơn những việc mà họ đã làm cho Tổ quốc mà đó còn là sự nhắc nhở ta không bao giờ được quên nguồn gốc của mình. Nguồn gốc, nguồn cội không phải dễ có, ta cần phải biết trân trọng. Nhớ về nguồn cội thôi chưa đủ, ta cần phải biết ơn và đó là nét đẹp đạo lý làm người của con người Việt Nam. Người Việt chúng ta luôn là những người sống với lòng biết ơn, không bao giờ quên tổ tiên, nòi gióng, biết bảo vệ quê hương Tổ quốc.
“Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ tổ mùng mười tháng ba
Dù ai buôn bán gần xa
Nhớ ngày giỗ tổ tháng ba thì về…”
Bốn câu lục bát mà mỗi người dân trên đất nước Việt Nam này không bao giờ quên vì đó là những lời nhắc nhở con cháu “Dòng máu lạc hồng” luôn nhớ về cội nguồn của mình. Điều đó đã góp phần tạo nên nhiều phẩm chất cao quý của dân tộc, tạo nên những giá trị tinh thần cao đẹp mà trong đạo lý “uống nước nhớ nguồn” nổi lên như một truyền thống tiêu biểu và tôn vinh những người đã sinh ra mình, những người có công với làng xóm, với quê hương, đất nước. Không những thế, người Việt Nam không bao giờ quên những người người đã dạy dỗ mình. Nhờ có cha mẹ, ta đã được nuôi lớn tới ngày hôm nay, nhớ có thầy cô mà ta có đủ vốn kiến thức để vững tin bước vào cánh cửa tương lai tốt đẹp. Tất cả những điều đó là biểu hiện của một con người luôn “Ăn trái nhớ kẻ trồng cây, uống nước nhớ người đào giếng”.
Sâu kín trong tâm hồn, chúng ta không phải là những người vô ơn. Tuy nhiên, vì đời sống máy móc, bận rộn; vì những lo lắng trong cuộc sống; có khi vì mệt mỏi, chúng ta đã không còn thì giờ suy nghĩ đến những thành quả mà họ đã tạo nên. Đó là điều mà ta cần khắc phục vì không khéo, nguồn cội sẽ đi vào quên lãng khi con người chỉ biết cuốn theo thời gian mà không ngừng nghỉ. Song, ta cần phê phán những kẻ “ăn cháo đá bát”, “có mới nới cũ”, đó là loại người lừa thầy phản bạn, bất hiếu, là một kẻ lười học, phá hoại tài sản của đất nước như việc quên đi nguồn cội mình, coi thường nguồn gốc của mình thì đó là việc đáng trách, ta cần phải loại bỏ.
Qua câu tục ngữ trên, ta càng thấy được đạo lí tốt đẹp của con người Việt Nam. Suy nghĩ đến bốn chữ ngắn ngủi trong câu tục ngữ, “Uống nước nhớ nguồn,” tôi thấy những chữ này dạy ta những bài học vô cùng quý giá trong tinh thần biết ơn. Ta cần biết trân trọng, kính trên nhường dưới, sống có tình có nghĩa. Tôi và bạn hãy cố gắng học tốt để góp phần cống hiến làm nên những thành quả cho lớp người đi sau.
Bài văn nghị luận xã hội về lòng biết ơn số 2
Không ai trong cuộc đời có thể vượt qua tất cả mọi thứ mà không nhờ sự động viên, sự giúp đỡ dù ít như thế nào đi chăng nữa. Và những câu cảm ơn là một hành động quý giá giúp cho mỗi chúng ta tự tin hơn. Thật vậy, lòng biết ơn luôn là một trong những điều quan trọng trong cuộc sống này, trong mỗi chúng ta lại càng như cần phải có được.
Đầu tiên để nói về lòng biết ơn thì ta phải hiểu được lòng biết ơn có nghĩa là gì? Lòng biết ơn được hiểu rằng đó chính là tình cảm biết trân trọng, ghi nhớ công ơn của người khác dành cho mình, và những người cũng đã giúp đỡ mình vượt qua cơn hoạn nạn khó khăn. Câu hỏi đặt ra đó chính là tại sao chúng ta phải có lòng biết ơn? Câu trả lời có lẽ chính là bởi vì nó thể hiện đạo đức cần có ở mỗi chúng ta. Khi biết ơn một ai đó đã giúp đỡ, họ dường như cũng đã cưu mang mình vượt qua số phận ngặt nghèo, vất vả. Lòng biết ơn như nó khiến cho con người trở nên tốt đẹp hơn trong nhân cách, cũng như là cả trong suy nghĩ của mình, giúp cho ta tin tưởng, tin yêu thêm trong cuộc sống. Có thể thấy được chính bên cạnh đó, lòng biết ơn còn là cơ sở xây dựng nên những thứ tình cảm tốt đẹp khác nữa như tình cảm bạn bè, tình yêu thương, lòng kính trọng…Và hơn hết ta cũng như phải hiểu được rằng trong một khía cạnh khác của cuộc sống.
Đặc biệt đó cũng chính là khi chúng ta thừa hưởng những thành quả tốt đẹp mà người khác mang lại cho ta, ta cần phải nhớ ơn đến người đó.Cũng ví như chính những bổn phận là con cái chúng ta phải luôn luôn nhớ ơn ba mẹ đã khổ nhọc sinh thành, nuôi nấng và dạy dỗ ta nên người. Trong mỗi chúng ta thì sự không chỉ nhớ ơn ba mẹ, mà còn phải biết ơn thầy cô – đó cũng chính là những người lái đò thầm lặng, luôn mang đến cho chúng ta những điều kỳ diệu, những điều thật là tuyệt vời của kiến thức nhân loại, những tình cảm thiêng liêng từ trường lớp.
Đồng thời, chúng ta cũng phải biết rằng để ta được hưởng những thành quả của ngày hôm nay với một đất nước hòa bình, độc lập, tự do và hạnh phúc. Thật vậy, cha anh ta đã phải đổi biết bao xương máu, nước mắt để đánh đổi. Họ dường như cũng đã phải hy sinh cả tuổi thanh xuân của mình. Cho nên chính vì vậy mà những bổn phận của chúng ta là phải luôn khắc cốt ghi tâm sự hi sinh cao cả đó. Ta có thể thấy được chính trong kho tàng ca dao, tục ngữ của ông cha ta cũng đã để lại muôn vàn câu ca dao, tục ngữ thể hiện sự biết ơn trời biển vẫn còn nhắc nhớ đó chính là “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”….
Ta như cũng phải biết được chính bên cạnh những con người luôn biết ơn là những kẻ vong ơn bội nghĩa. Và ta như thấy được những con người này cuộc sống có tốt đẹp hơn một chút thì lại vội vàng quên đi cội nguồn, gốc gác của mình. Nếu như à chúng ta lại có thể quên đi những người đã mang đến cho họ cuộc sống ấm êm, hạnh phúc và sự trưởng thành. Họ dường như cũng đã quên đi người cha người mẹ, người thầy người cô của mình. Quả thực rằng đối với những kẻ không bao giờ biết ơn đã đề cập ở trên chắc chắn chính đó chính là những kẻ cần phải bị xã hội lên án, phê phán. Ta như cũng đã biết được những câu tục ngữ ca dao cũng đề cập đến vấn đề này đó chính là câu “qua cầu rút ván”, hay có trăng quên đèn”,…
Tóm lại, chúng ta cũng phải hiểu được rằng chính lòng biết ơn là phẩm chất đạo đức cao quý của con người. Biết ơn, hay đó chính là hành động đền đáp công ơn mà người khác dành cho mình là một điều nên làm bởi đó chính là truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam.
Bài văn nghị luận xã hội về lòng biết ơn số 7
“Trong cuộc sống đời thường, chúng ta hầu như không nhận ra rằng mình nhận nhiều hơn là cho đi, và chỉ khi có lòng biết ơn thì cuộc sống mới trở nên phong phú” (D. Bonhoeffer). Thật đúng như vậy, con người chúng ta được xem là loài động vật bậc cao, đứng lên trên muôn loài trên Trái Đất này ngoài sáng tạo ra ngôn ngữ còn có hoạt động của tư duy. Trong sự phức hợp của phần kiến trúc thượng tầng này, thì lòng biết ơn chính là một trong những điều làm nên sự đặc biệt.
Biết ơn là sự ghi nhớ và trân trọng những gì mình nhận được từ người khác. Lòng biết ơn là sự thể hiện sự biết ơn của mình đối với những thành quả lao động của ông cha ta để lại. Lòng biết ơn là cơ sở khẳng định phẩm chất của con người. Lòng biết ơn được thể hiện rất phong phú trong cuộc sống hằng ngày của mỗi chúng ta. Sự biết ơn được phát huy hàng ngày, hằng giờ, từ những hành động nhỏ lẻ cho đến những hoạt động lớn lao.
Con người Việt Nam có truyền thống ngoan hiền, hiếu thảo, lòng biết ơn được thể hiện thông qua phong tục thờ cúng ông bà, tổ tiên. Thể hiện tinh thần biết ơn sâu sắc của con cháu dành cho ông bà, cha mẹ, những người đã có công lao sinh thành, nuôi dưỡng. Không những vậy, họ còn thờ cúng tất cả những bậc nhân thần (những con người bình thường, có công với đất nước, sau khi mất được tôn lên làm thần), những Nguyễn Trung Trực, Nguyễn Hữu Cảnh, tấm ảnh Bác Hồ giản dị linh thiêng được treo ở vị trí trang trọng giữa nhà… Đó được xem là truyền thống tốt đẹp của tín ngưỡng dân gian, như một dòng chảy, một sợi dây liên kết suốt chiều dài lịch sử dân tộc. Là điều mà chúng ta không thể dễ dàng bắt gặp ở nhiều dân tộc khác.
Có lẽ Việt Nam cũng là một trong những quốc gia có nhiều ngày tưởng niệm nhất trên thế giới trong suốt một năm. Ngày 27/7, ngày 22/12, ngày 20/10…, đó là những ngày lễ trọng đại của đất nước, để tri ân các anh hùng liệt sĩ, những bà mẹ Việt Nam bất khuất, đảm đang. Đó là tiếng nói lên tiếng cho lòng biết ơn đối với những con người đã vì đất nước ngã xuống cho hòa bình dân tộc.
Không thể không kể đến truyền thống tôn sư trọng đạo của con dân Việt. Ngày xưa, dưới chế độ phong kiến, người thầy chỉ đứng sau “Quân” và “Phụ mẫu”, địa vị luôn được kính trọng. Ngày nay, bước vào xã hội hiện đại, thì người giáo viên lại càng được tôn trọng.
Lòng biết ơn đã là một chuẩn mực đạo đức đẹp trong tâm thức người con dân Việt. Như D. Bonhoeffer đã nói: “Trong cuộc sống đời thường, chúng ta hầu như không nhận ra rằng mình nhận nhiều hơn là cho đi, và chỉ khi có lòng biết ơn thì cuộc sống mới trở nên phong phú ”. Lòng biết ơn là đức tính quan trọng của mỗi con người. Người sống có lòng biết ơn là những người thấu hiểu đạo lí “Uống nước nhớ nguồn”, họ nhận thức được bản thân mình khi được sinh ra đã mang trong mình một cái ơn lớn của đất trời, của vũ trụ. Sống trong cái vũ trụ ấy, việc nhận được và cho đi đó là một lối sống văn hóa, tình nghĩa, từ những gì chúng ta nhận được và trao cho nhau, chúng ta đang góp sức xây dựng một cuộc sống xinh đẹp, tươi sáng.
Để có thể xây dựng được một môi trường như vậy, việc chúng ta chính là hành động ngay bây giờ. Không phải chỉ có những hành động lớn lao thì mới thể hiện được lòng biết ơn, mà nó tồn tại trong những hành động hằng ngày. Biết ơn đối với bát cơm mà mỗi ngày mẹ nấu, biết ơn những giọt mồ hôi thấm áo trên đôi vai hao gầy của cha. Biết ơn ông bà đã kể cho chúng ta nghe những câu chuyện thấm tình gia đình. Biết ơn những lời giảng nhiệt tình của thầy cô trên lớp, biết ơn bác bảo vệ nhỏ nhắn trước cổng trường ngày ngày trông coi ngôi trường thân yêu của mình. Biết ơn dân tộc khi bản thân ta mang một trái tim đỏ, một màu da vàng, một bọc trứng trăm con cùng nở.
Từ những khoảnh khắc định hình bản thân đó, chúng ta hãy hăng hái tham gia những hoạt động hướng tới lợi ích cộng đồng, những hoạt động đền ơn đáp nghĩa… đó không chỉ giúp chúng ta chui rèn tính tình, mà còn hun đúc thêm tinh thần vào đạo đức của một con người hiểu về lòng biết ơn một cách sâu sắc.
Tuy nhiên, trong thực tế xã hội không phải lúc nào cũng như bản thân con người mong ước. Không phải một con người nào cũng mang trong mình những giá trị của lòng biết ơn. Cũng có một số người trong xã hội, họ sống trong sự vô ơn. Chỉ biết nhận cho bản thân mà không bao giờ nghĩ đến việc từ đâu mà họ có được những lợi ích đó. Họ như biển chết, chỉ biết dang tay đón nước từ các nguồn suối vào lòng, nhưng không phân phát, chia sẻ cho những nhánh nước nhỏ hơn, dần dần những người ấy sẽ tách mình ra khỏi xã hội, như biển chết, nước mặn chát, và chẳng có bất cứ loài sinh vật nào sống gần đó được. Đã có biết bao nhiêu câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ hay xuất phát từ sự vô ơn này như: “Ăn cháo đá bát”, “Qua cầu rút ván”, “Vong ơn bội nghĩa”…
Lòng biết ơn là một trong những đức tính quan trọng nhất của con người. Có lòng biết ơn, con người sẽ trở nên hiền hòa, nhân từ, có trước sau và khơi nguồn cho biết bao nhiêu đức tình tốt đẹp khác xuất hiện. Và khi có lòng biết ơn, tâm hồn bạn sẽ chẳng còn là một “tinh cầu giá lạnh, với vì sao trơ trọi cuối trời xa”, mà đó sẽ là một tâm hồn “đậm hương”, “rộn tiếng chim” trong khu “vườn đầy hoa lá”.
Bài văn nghị luận xã hội về lòng biết ơn số 10
“Uống nước nhớ nguồn” là truyền thống nhiều đời nay của cha ông ta đã truyền lại cho con cháu mai sau phải luôn ghi nhớ những công lao của thế hệ trước đã đổ xuống để cho chúng ta hôm nay có cuộc sống tốt đẹp
Lòng biết ơn là gì? là tình cảm cần có của mỗi con người chúng ta với những người có ơn với mình. Biết ơn và trả ơn luôn là truyền thống quý báu, là đức tính cao đẹp cần phải giữ gìn.
Mỗi chúng ta ai sinh ra cũng đều phải nhớ ơn công sinh thành dưỡng dục của cha mẹ dành cho mình. Nếu không có những người đó sẽ không có chúng ta hôm nay. Nhớ ơn thầy cô giáo những người luôn dạy dỗ cho chúng ta thành người, dạy ta học đọc học viết, dạy ta những điều hay lẽ phải..
Biết ơn tổ quốc đất nước, những người thế hệ trước đã có công dựng nước và giữ nước. Cha ông chúng ta đã phải đổ rất nhiều xương máu để bảo vệ được mảnh đất hình chữ S thân yêu này. Nước ta là một đất nước có bốn nghìn năm văn hiến, một truyền thống quý báu cần phải giữ gìn.
Đất nước ta từ lúc khai sinh cho tới bây giờ đã trải qua nhiều cuộc chiến tranh chống giặc ngoại xâm vô cùng gian khổ, nhiều lớp người đã ngã xuống cho nền độc lập hôm nay. Vì vậy, biết ơn những người đi trước là điều cần thiết.
Để thể hiện lòng biết ơn của mình chúng ta có thể hành động bằng những công việc nhỏ hàng ngày có ý nghĩa. Đối với gia đình phận làm con chúng ta phải vâng lời cha mẹ, giúp đỡ cha mẹ những công việc nhà phù hợp với sức lực của mình. Tự chủ động trong những công việc cá nhân như vệ sinh, dậy đúng giờ để đi học, chủ động làm bài tập về nhà, ôn lại bài cũ trước khi tới lớp không chờ đợi cha mẹ phải nhắc nhở mới làm.
Đối với thầy cô chúng ta cần tôn sư trọng đạo, chăm chỉ học tập tốt, đạt kết quả cao, trong lớp lắng nghe lời thầy cô giảng không gây mất trật tự ảnh hưởng tới lớp học. Về nhà chúng ta làm hết bài tập mà thầy cô giáo, cố gắng trở thành con ngoan trò giỏi, để thể hiện lòng biết ơn với cha mẹ, thầy cô.
Với quê hương đất nước, chúng ta hãy trở thành một công dân tốt, sống đúng chuẩn mực đạo đức xã hội, không tham gia những tệ nạn, gây mất trật tự khu phố, làng xã, không phá hoại làng xóm mà là người công dân gương mẫu, hòa thuận với bạn bè hàng xóm, tích cực tham gia các hoạt động cộng đồng như vệ sinh khu xóm, không xả rác bừa bãi… Đối với các thế hệ đi trước chúng ta có thể thể hiện lòng biết ơn bằng cách giúp đỡ những gia đình neo đơn, những gia đình thương binh liệt sĩ, những người có công với cách mạng.
Tích cực học tập để trở thành trò giỏi con ngoan sau này có nhiều kiến thức cống hiến cho quê hương đất nước, xây dựng quê hương chúng ta ngày càng giàu đẹp vững mạnh hơn, đúng như lời Bác Hồ đã dạy xây dựng đất nước ta sánh vai cùng các cường quốc năm châu.
Có thể bạn thích: