Ninh Bình là nơi đã sản sinh ra rất nhiều những danh nhân, những bậc hiền tài làm rạng danh dân tộc, rạng danh đất nước, rạng danh đất Ninh Bình. Họ là những con người sống mãi với nhân dân và mãi mãi tô thắm non sông đất Việt. Và một trong số những người con của đất mẹ Ninh Bình chúng ta phải kể đến vị chủ tịch nước kính yêu Trần Đại Quang. Vị chủ tịch nước anh tài làm rạng danh cả một vùng đất, cả một vùng trời. Nhưng không may chủ tịch đã mắc phải căn bệnh hiểm nghèo và ra đi hết sức đột ngột, làm nhân dân cả nước vô cùng thương xót, đặc biệt là người dân Ninh Bình. Trước sự ra đi vĩnh viễn của chủ tịch nước kính yêu, người dân Ninh Bình vô cùng đau đớn và xúc động viết lên những bài thơ hay và ý nghĩa kính dâng lên người. Hãy cùng TopChuan điểm tên một số các bài thơ hay và xúc động nhất ở bài viết dưới đây nhé.
Khóc bác
Vậy là đã hết !!! Nước mắt rơi
Toàn dân khóc bác đến nghẹn lời
Nay cờ treo rủ còn đâu nữa
Một đời cách mạng chẳng nghỉ ngơi
Se thắt lòng đau đến tận cùng
Tin người vĩnh biệt khuất núi sông
Bác ơi sao bác đi nhanh thế!
Cả nước ngẩn ngơ quặn cõi lòng
Một đời cống hiến đến quên thân
Lo tròn giấc ngủ tới muôn dân
Bình yên đất nước ..phần con trẻ
Già yếu bệnh đau hỏi ân cần
Nặng lòng bác lắm với Tây Nguyên
Bao lần như loạn đã bình yên
Dòng thư bác gửi còn đang mới
Lễ hội trăng rằm trẻ an nhiên
Đây vẫn còn vang cả núi sông
Bao lời căn dặn vẫn ấm nồng
Trẻ lo ăn học già phụng dưỡng
Nối gót cha anh khí hào hùng
Tiếng nấc thay lời tiễn bác ơi
Vị Chủ Tịch nước đã một thời
Tên ông đã sáng ngời trang sử
Tỏa xuống muôn miền khắp năm châu
Tiễn bác đi xa đẫm giọt sầu
Trời cao nhỏ lệ biển quặn đau
Đất mẹ ngậm ngùi ôm đón bác
Hương trầm tỏa lạnh mãi mùa ngâu..!!!
Ninh Bình, 22/09/2018
Đặng Thành Trung
Vĩnh biệt chủ tịch nước Trần Đại Quang
Hôm nay anh về trời cao
Người dân đau xót lệ trào tiếc thương
Anh hoà trong gió trong sương
Bất ngờ bỏ hết dặm trường trần gian
Tình yêu đất nước nồng nàn
Xây dựng đất nước vững vàng thịnh
Hưng Thân anh gánh nặng núi rừng
Dương trần bỏ lại nơi từng bên nhau
Để lại đất Việt nỗi đau
Người dân mang một nỗi sầu trong tâm
Gia đình im lặng âm thầm
Quê hương một dải hương trầm tiễn đưa
Anh nay là người cổ xưa
Trở về cõi Phật đủ vừa thiên nhân
Nhớ ơn chủ tịch chuyên cần
Ninh Bình quê mẹ người thân rất gần
Dở dang bao việc ở trần
Tây phương cực lạc xa dần có hay
Địa linh nhân kiệt nơi này
Việt nam tổ quốc còn ngày bình yên
Nước mắt rơi lời Vĩnh tiễn
Ngàn năm lịch sử quy tiên có trùng
Thành kính phân ưu
Chia buồn cùng gia quyến
Nam mô Adi Đà Phật
Nam mô Adi Đà phật
Nam mô Adi Đà phật.
Ninh Bình 21/09/2018
Tống Thanh Tiêu
Nghẹn ngào
Cao Sơn lệ chảy muôn hàng,
Chớm thu mà thấy bàng hoàng niềm đau.
Bể dâu nay đã xám mầu,
Sông Ân còn đó, sủi ngầu khóc than.
Trời cao nỡ để Trăng tàn,
Biển xanh ai vẽ thêm ngàn sóng thương.
Kiếp người mỏng tựa như sương,
Bác ơi…! nước mắt ngập đường ở quê.
( Kính Viếng hương hồn Bác.! )
Ninh Bình 24/09/2018
Kiều Ngự Kiều
Vua đất Ninh Bình
Truyền thuyết tự xưa kể vua Đinh
Dẹp loạn xứ quân giữ thanh bình
Lập quốc đăng quang ngôi hoàng đế
Kinh Đô lừng lẫy đất Ninh Bình
Bọn tàu gian ác dâng kế hiểm
Trấn ngai hoàng đế bởi gươm tà
Hoàng Long một thuở dâng màu máu
Nước đẩy gươm kia cắt cổ Rồng
Đinh Tiên Hoàng Đế lâm trọng bệnh
Băng hà giữa lúc tuổi còn xanh
Kết thúc một đời trang tuấn kiệt
Lịch sử đổi thay biết bao lần!
Nghìn năm lặp lại trang sử sách
Quan võ xưng hùng lập đế vương
Kim Sơn nuôi dạy người con tốt
Ninh Bình kế tục một vị vua
Trong ngoài lo bình yên bờ cõi
Hơn nửa nhiệm kì bao dở dang
Nghìn năm bùa yểm sao tai ác
Hóa giải làm sao lời nguyền xưa
Đất trời như cạn dòng nước mắt
Triệu triệu con tim thấy bàng hoàng
Đất mẹ Ninh Bình bao mất mát
Dân tôi đau đớn lệ ứa tràn.
Ninh Bình 22/09/2018
Trương Hải Thúy
2018-09-29 14:44:33
Tác giả Đặng Thành Trung ạ
Ngày vui vắng người
Trung thu các cháu đến rồi
Yêu thương Bác đã có lời gửi cho
Thiếu nhi toàn quốc chăm lo
Kết đoàn học tập giúp cho nước nhà
Thư chưa có đến được mà
Vội vàng Bác đã đi xa cháu rồi
Tết này cháu chẳng muốn chơi
Nhìn tấm hình Bác mà rơi lệ nhòa
Chúng cháu không muốn rời xa
Muốn Bác ở lại quê nhà Bác ơi
Để cùng chúng cháu vui chơi
Trung thu trăng sáng cùng Người ngắm trăng
Trong thư Bác đã dặn rằng
Chăm lo học giỏi lấy bằng cháu ngoan
Giúp cho đất nước bình an
Các cháu luôn sống thanh nhàn vui chơi
Chúng cháu xin hứa Bác ơi
Kết đoàn học tập theo lời Bác răn
Kính xin Bác hãy an tâm
Nghỉ ngơi Bác nhé vĩnh hằng là quê
Trung thu nay cũng đã về
Vắng hình bóng Bác làng quê đượm buồn.
Ninh Bình, 23/09/2018,
Quách Công Tuyết
Nhớ Bác Đại Quang
“Quê tôi có Bác Đại Quang
Là chủ tịch nước Việt Nam thời bình
Bác mang cả tấm chân tình
Mang cả học thức, cả tình dân quân
Để đưa đất nước đi lên
Để đưa Tổ Quốc ghi tên ơn Người
Sớm nay Bác đã đi rồi
Để lại trên đời bao người vấn vương
Bác ơi, Ninh Bình thân thương
Kim Sơn yêu dấu biết đường về đâu?
Đất nước như rắn mất đầu
Cơm chan nước mắt, trước sau đã rành
Con đây không rõ ngọn ngành
Nhưng mong Bác thấy lòng thành con dâng
Cảm ơn Bác đã đỡ nâng
Cho quê hương được nâng tầm ước mơ!
Nay đã đến Tết trẻ thơ
Mà sao con vẫn ngờ ngợ không vui
Biết rằng Bác đã xa rồi
Từ nay chẳng được nhìn Người, kính yêu!”.
Ninh Bình 24/09/2018
Maria Huyền Phạm
Kính viếng hương hồn
Hỡi.. than ôi..!
Đất Quang Thiện nắng rang cháy mặt
Xứ Ninh Bình nén chặt niềm đau
Kim Sơn người đã đi đâu,
Để cho cả nước dãi dầu khóc than.
Quê Phát Diệm bàng hoàng đau đớn
Hơn nghìn năm mới gợn ngôi Vua
Vầng Dương rạng bóng quê nhà
Người nay sớm vội xa lìa nhớ thương!
Vinh, Quang, Sáng bốn phương còn Tỏ
Vườn chuối quê rủ ngõ mong chờ
Đi lên từ thuở ấu thơ,
Củ Khoai củ sắn: đắp bờ công danh.
Đinh Bộ Lĩnh nghìn năm sử sách
Bác Đại Quang kế vạch “Sơn Hà”
Tiếc thay người đã đi xaB
iển Đông còn đó, mặn hòa chát thêm.
Càng đau đớn con thuyền Tuế Nguyệt
Mây vũ vần cách biệt Càn khôn
Cuộc đời sinh tử quay tròn,
Trần gian ai dễ mà luồn được chăng!?
Mấy lời than suối vàng chẳng thấu
Mắt cháu đây đỏ máu còn hoen
Nhìn xem ngôi mộ đang lèn,
Bao nhiêu nguyện ước, lấm phèn từ đây.
Cầu cho Bác “Phương Tây Cực lạc”
Nơi suối vàng cánh Hạc từ ly
Quê hương đau đớn xiết ghì,
Nhớ thương gạt lệ – còn gì hỡi ôi..!…
Ô hô.! Ô hô.!
(Cháu: Kiều Ngự Kiều – cùng cả “Quê
Hương” đồng bái khóc..!)
Ninh Bình 22/ 09.18
Kiều Ngự Kiều
Đêm rằm nhớ bác
Trăng rằm tỏa sáng nơi nơi
Trung thu khắc đậm tình Người bao la
Bận bao công việc nước nhà
Bác Quang vẫn nhớ tặng quà các em.
Trong thư Bác gửi lời khen
Thiếu nhi học tập luyện rèn giỏi giang
Đạt bao thành tích vẻ vang
Tô thêm đẹp ánh trăng vàng trung thu.
Thương yêu các cháu vô bờ
Gửi niềm hy vọng ước mơ của Người
Các em kế tục xây đời
Giang sơn giàu mạnh đẹp tươi vững bền.
Lời thư vừa mới lan truyền
Bác Quang thoắt đã cõi Tiên xa rời!
Các em thương nhớ, Bác ơi!
Thành tâm ghi khắc lời Người bảo ban!
Ninh Bình, 24/09/2018
Adidas Dao
Gọi tên người
Bác Quang ơi, người có nghe thấy không?
Biển Kim Sơn thét gào tên Chủ tịch
Đất Cô đô tĩnh mịch trời chuyển gió
Đón người về với đất mẹ à ơi.
Cả cuộc đời nguyện theo Đảng vì dân
Người ra đi khi còn đang dang dở
Bức thư kia chưa kịp nghe Người đọc.
Trăng rằm này Bác ở nơi đâu?
Đại tướng ơi, dẫu không còn về nữa
Hình tượng người con cháu mãi noi gương
Chặng đường dài tuổi trẻ vẫn tiếp bước
Bác yên lòng nguyện ước sẽ thành công
Dòng Cồn Nổi mãi mênh mông như thế
Cùng quê hương nghiêng tạ tiễn biệt người.
Ninh Bình 22/09/2018
Hiền Trà
Nén nhang vĩnh biệt
Trời Kim Sơn mấy hôm nay lặng lẽ
Gió Cồn Thoi chia sẻ những nỗi đau
Quang Thiện âm thầm, những ánh mắt nhìn nhau
Chỉ thấy nỗi buồn rưng rưng trong khóe mắt…
Trời Ninh Bình như nhuốm màu u uất
Bởi nỗi đau không thể gói trong lòng
Tiếng chuông chùa Phát Diệm giữa thinh không
Như nuối tiếc một con người hiếu thảo.
Cứ những tưởng đất trời qua cơn bão
Sẽ thanh bình êm ả giữa trời Thu
Nhưng bỗng nhiên trời lại phủ mây mù
Đất nước lặng đi, đón tin buồn không tưởng.
Gốc Rạ,bờ Tre sinh ra vị Tướng
Gian khổ,đói nghèo làm nên chất nhân văn
Từ khó khăn nên Ông hiểu lòng Dân
Luôn mong muốn Dân ấm no hạnh phúc.
Thế là thôi… những ước mơ thúc giục
Đành lỡ rồi… Ông lặng lẽ ra đi
Chỉ nhắn đời sau trước phút chia ly
Hãy xứng đáng là con Dân nước Việt.
Ninh Bình 22/09/2018
Trần Thế Vượng
Vĩnh biệt chủ tịch nước Trần Đại Quang
Cả nước ta đang thời kỳ đổi mới
Cờ đỏ sao vàng sáng cả năm châu
Bỗng tin đâu như trấn động địa cầu
Nghiêng ngả mình trong nỗi đau khôn xiết
TRẦN ĐẠI QUANG người là bao hy vọng
Đã ra đi làm nghiêng ngả trất trời
Nghe tin hung như trùng khơi dậy sóng
Môt biển người bỗng chốc đổ mưa dông
Bác ơi ! Nay bác tìm về
KIM SƠN đất mẹ lời ru ngọt ngào
Ông trời đang nhỏ lệ trao
KIM SƠN đất mẹ một màu cờ đen.
Ninh Bình 25/09/2018
Nguyễn Tú Quỳnh
Có thể bạn thích: