Nhà thơ Dạ Vũ tên thật là Vũ Thị Hiền quê quán ở Hoài Đức, Hà Nội. hiện chị là giáo viên mầm non đang sinh sống và làm việc tại Hoài Đức, Hà Nội. Dạ Vũ chủ yếu viết nhiều thơ tình. Thơ chị luôn có một nỗi bi hùng nhẹ nhàng đủ khiến cho người đọc rung động. Chị viết như để cho mình, về những thứ xung quanh chị, thể hiện những xúc cảm từ trái tim của chị. Chị đặc biệt viết nhiều về nghề thủy thủ. TopChuan.com xin giới thiệu những bài thơ hay của chị.
Bài thơ:HẬU PHƯƠNG ƠI
HẬU PHƯƠNG ƠI
Sirilanka mùa này biển động
Gửi nỗi nhớ tới em
Đời thủy thủ đã quen
Mà sao anh say quá
Có phải vì anh đã
In hình em trong tim
Nên nơi đây có bão
Anh lại càng thương hơn
Ở nhà đừng dỗi hờn
Mà anh thêm lo lắng
Nếu như những ngày vắng
Em cứ việc đi chơi
Ngày về hãy chờ đợi
Anh sẽ nắm bàn tay
Chúng ta cùng đắp xây
Ngôi nhà đầy hạnh phúc
Em ơi có những lúc
Công việc anh mệt nhoài
Mọi người nằm sõng soài
Nhưng dặn lòng phải gắng
Vậy nên anh mong rằng
Nghĩ tới anh mà cố
Không cho phép mình đổ
Vì bất kỳ lý do
Dạ Vũ
Bài thơ: THỦY THỦ- NGÀY LÀM QUEN
THỦY THỦ- NGÀY LÀM QUEN
Cái ngày hôm đấy
Là do anh nhầm
Khi đang bí mật
Gọi tên cô ấy
Em thì biết vậy
Nên nhắn mấy lời
“Tôi đâu phải người
Anh đang kìm kiếm”
Rồi người gửi tiếp
Bức hình của em
“Và bảo nhìn xem
Ảnh này giống lắm
Cũng là tóc ngắn
Chiếc áo như đôi
Rồi đến miệng môi
Sao hao hao giống
Bạn có thấy không?
Những trang văn học
Cô ấy thường đọc
Giống bạn quá trời
Cái tên… người ơi
Sao cũng là một
Cái gì giống nốt
Hãy nói tôi nghe”
“Ừ thì có lẽ
Sở thích giống nhau
Quần áo cùng màu
Cái tên trùng hợp
Nhưng không thể khớp
Như bạn nghĩ đâu
Vì tôi khác màu
Ít nhất là vậy
Rồi cứ thế đấy
Chúng ta gần hơn
Có thêm giận hờn
Trong cuộc trò chuyện
Anh người đi biển
Em thành hậu phương
Gửi nhau yêu thương
Dù vạn hải lý”
“Em đừng suy nghĩ
Tuổi tác được không
Anh sẽ là chồng
Và em là vợ
Hãy ở nhà đợi
Ngày anh trở về
Tròn nguyện phu thê
Nhé em! cô gái”
Dạ Vũ
Bài thơ: TÔI NGƯỜI LẠ GỬI NGƯỜI DƯNG
TÔI NGƯỜI LẠ GỬI NGƯỜI DƯNG
Xin lỗi đã đưa anh vào tình cũ
Nơi hàng ngày em ủ rũ đau thương
Không thiếu những lúc em mang chán chường
Anh chẳng gượng khi nghe lời tâm sự
Em biết anh vất vả đời thủy thủ
Lênh đênh biển cả nhịp sống muôn trùng
Em biết anh nỗi lo gia đình chung
Mảnh đất nghèo cha mẹ già ở đó
Em biết anh còn mang nhiều nỗi lo
Nên gồng mình gánh vác đủ mọi việc
Ở tận xa nơi biển trời xanh biếc
Tiếc cho em thanh xuân toan về già
Cảm ơn anh rất nhiều người lạ à
Sang năm mới chúc anh nhiều thuận lợi
Con tàu cũ nhưng thật nhiều điều mới
Năm tới sẽ không phải nghe chuyện buồn
Dạ Vũ
Bài thơ: VIẾT CHO NGHỀ THỦY THỦ TÔI YÊU
VIẾT CHO NGHỀ THỦY THỦ TÔI YÊU
Đừng hỏi em tại sao yêu biển
Mến seaman cái nghề lênh đênh
Hỏi lòng mình em cũng đâu biết
Trả lời sao cho thỏa lòng người
Em được thấy phía sau nụ cười
Mỗi ca kíp áo mồ hôi vất vả
Nỗi cô đối kháng vây kín biển cả
Nhớ căn nhà nhớ lắm chiều mưa
Mà đâu thể về ngay sớm trưa
Gác lại đó, chạy cùng sóng gió
Hỏi thử rằng điều ấy ai tỏ
Hay chỉ nghĩ sướng nhất nghề tàu
Sống trên đời mỗi người khác nhau
Và thủy thủ cũng người này nọ
Cớ sao lại gom làm một giỏ?
Để ghét bỏ tất cả các anh?
Nhìn biển kìa một màu trong xanh
Ta hậu phương chỉ thấy phẳng lặng
Nhưng các anh mang ngàn cay đắng
Ngày sóng bão chở triệu tấn hàng
Hay vì thế mà lòng em mang?
Gửi vào đây những vần, nhịp, điệu
Để em thấy một điều kỳ diệu
Nghề thủy thủ mọi người yêu hơn
Dạ Vũ
Bài thơ: KHI YÊU THỦY THỦ
KHI YÊU THỦY THỦ
Yêu thủy thủ cô đối kháng lắm em à
Bởi gian nguy chính anh không lường trước
Bao người đi đem mạng mình đánh cược
Với cướp biển, những ván bão cuồng phong
Yêu thủy thủ nhiều lắm những nhớ mong
Đâu thong dong cho em chiều thứ bảy
Hay ngày lễ… sẽ tủi thân lắm đấy
Em sẽ thấu chúng ta những lúc giận hờn….
Yêu thủy thủ em nào có gì hơn
Lời yêu thương gửi từng đợt sóng mạng
Hãy rẽ sang con đường em xứng đáng
Khi không yêu thằng đi tàu như anh
Nhắn tới em người hâm mộ biển xanh
Hãy suy nghĩ những điều anh vừa nói
Đừng để tim ngày sau đau nhức nhói
Khi mà chẳng vượt qua nỗi cô đơn
Những hiểm nguy chẳng thể gọi thành tên.
Những chờ đợi có khi là vô vọng… hậu phương à
Dạ Vũ
Bài thơ: NGÀY LỄ CỦA CON THỦY THỦ
NGÀY LỄ CỦA CON THỦY THỦ
Em hộ anh mua gì cho con nhé
Anh sẽ bù những ngày về tới nhà
Mong con hiểu nỗi lòng của người cha
Dù biết rằng quà chỉ là vật chất
Mà bao dịp vẫn phải nói lời khất
Nơi tim giữ để con tốt sau này
Gắng sức mình con thêm những điều hay
Ba không ngại chai tay với con sóng
Nghe biển động mà lòng một nỗi mong
Đêm ngon giấc, con ơi….ba nhớ lắm
Những khi rảnh chỉ biết mang hình ngắm
Cho nỗi nhọc vơi những tháng ngày dài
Nơi đây ba… con tàu vẫn đang lái
Dành vài phút dặn mẹ con vài điều
Mai ngày lễ…ba xin lỗi con yêu
Không ở bên như những người ba khác
Dạ Vũ
Bài thơ: MONG
MONG
Anh có nghe tiếng con gọi bi bô
Tiếng sóng vỗ qua từng đợt gửi đó
Ngày nhận tàu con vẫn còn hỏn đỏ
Thế mà giờ lon ton chạy khắp nhà
Date này nhỡ nên vợ chồng thêm xa
Vài bữa nữa gia đình ta đoàn tụ
Bởi nóng ruột nên em chẳng thể ngủ
Vợ thủy thủ- đợi chờ… không gì hơn
Mạnh mẽ lớn qua những nỗi cô đơn
Sự giận hờn- điều đó không cho phép
Tính đa nghi thì em càng phải dẹp
Ngàn hải lý anh đâu thể dỗ ngay
Đếm những ngày ta đợi nhau sân bay
Liệu lúc này anh có cùng tâm trạng?
Vì trên vai sắp hạ được gánh nặng
Những niềm tủi của một người hậu phương
Dạ Vũ
Bài thơ: BÀI VĂN KỂ: “CON YÊU BỐ THỦY THỦ”
BÀI VĂN KỂ: “CON YÊU BỐ THỦY THỦ”
Viết gửi bố nghe chuyện ngày hôm nay
Bài văn hay cô cho con điểm chín
Kể người thân mà con luôn yêu kính
Và con thuật những ngày bố ở nhà
Mang tiếng nghỉ mà thật nhiều vất vả
Trăm thứ việc tranh thủ giúp vợ con
Nào đôi giày lâu ngày mẹ đi mòn
Cái bàn học cũng chân cao chân thấp
Hay bờ cửa lắm lần con bị vấp
Và mái ngói nay không còn lo mưa
Rồi sửa soạn những bữa sáng và trưa
“Đỡ mẹ con một chút những ngày vội”
Cả nhà ta quây quần mâm cơm tối
Những câu chuyện tháng ngày bố trên tàu
“Nước chẳng có, thiếu lắm những bó rau
Và anh em nhường nhau khi sóng yếu
Ưu tiên nhà rồi mới đến người yêu
Con sẽ hiểu nếu sau là thủy thủ
Ôi cái nghề…mang biết bao điều phũ
Tự nhủ lòng không biết bao nhiêu lần
Ở hay đi trong đầu bố phân vân
Làm việc gì nếu như giờ mình nghỉ?
Mà đi tiếp thì vợ con lo nghĩ
Rồi dặn lòng cố gắng thêm vài date
Bao ưu tư khi vắng ngày lễ Tết
Lo miếng cơm manh áo với gạo tiền
Thương mẹ con người dâu thảo vợ hiền
Đã cùng bố bấy năm qua gánh vác”
Bài văn này không như những bài khác
Cô nhận xét và gặp con dặn dò
“Con thủy thủ sẽ quen với sóng to
Cố lên nhé tàu bố sắp cập bến”
Dạ Vũ
Bài thơ: HÔM NAY ANH BUỒN
HÔM NAY ANH BUỒN
Chưa đi date mà sao em có người ta?
Những ngày qua, em nhớ chăng lời hứa
Chỉ thương anh, không có ai chi nữa
Vậy bữa nay, anh đang nhận những gì
Em nói đi, anh cần lời giải thích
Họ là ai mà đang ở cùng em?
Kết nghĩa ư? anh đâu có mắt nhèm
Cuộc đời này lắm ngang trái thật đấy
Sao hôm nay, anh thấy bi hùng đến vậy
Lệ muốn tuôn mà môi mắt bậm chặt
Người con gái, anh nhớ lắm ánh mắt
Đã từng nói là hậu phương cho anh
Ngày sắp tới,anh sẽ lại lên tàu
Nắng vỡ đầu mà sao lòng thấy lạnh
Liệu ngày về, ai đó còn bên cạnh?
Như đã hứa…có hay không hả em?
Dạ Vũ
Bài thơ: MONG TIN
MONG TIN
Đã mấy ngày nay không nhận tin anh
Sóng có yên lành đón tàu đi tới?
Người ơi nhớ rằng có em chờ đợi
Vững vàng vượt sóng ngày mới có nhau
Tận sâu thẳm tim em không còn đau
Bởi em biết đã có anh cùng bước
Mọi giông tố chúng mình đi qua được
Mãi gọi tên nơi anh đến yên bình
Để ngày về ta là một gia đình
Bao dự định anh gửi em lời hứa
Hôm bữa rồi bảo em đừng bi hùng nữa
Nhưng tin chưa về em vui sao đây?
Dạ Vũ
Bài thơ: KHI THỦY THỦ CÓ SÓNG
KHI THỦY THỦ CÓ SÓNG
Giờ này chắc em và con đã ngủ
Tàu vừa cập bến tranh thủ mấy lời
Gửi tới vợ yêu: “lòng đừng rối bời
Chớ có thức đợi khi đèn không sáng”
Vài tiếng nữa thôi là trời sẽ rạng
Anh lại vội vàng công việc của mình
Nhận tin nhắn rồi em nhớ gửi hình
Của cả gia đình để anh được thấy
Thương em lắm khi vợ chồng như vậy
Ngày ở gần đếm trên đầu ngón tay
Có phải không, anh là người gặp may
Khi có em ta chung tay gánh vác
Hứa đi em không bao giờ đổi khác
Đừng ngỡ ngàng nay thấy anh thế này
Là anh vay câu chữ trao em đấy
Đến ngày về anh sẽ trả biển khơi
Dạ Vũ
Bài thơ: THIỆT THÒI NÀO CHO EM
THIỆT THÒI NÀO CHO EM
Yêu thủy thủ thiệt thòi phải không em
Những ngày lễ xem như là không có
Nhìn người ta xách quà to quà nhỏ
Có chạnh lòng mà muốn bỏ anh không?
Rồi đêm nay những nỗi nhớ trỗi mong
Muốn gọi người mà cách xa em nhỉ?
Nói anh nghe những điều em suy nghĩ
Khi bước chân tới cánh cửa hậu phương
Yêu xa phải: cần dựa lòng tin tưởng
Đừng mường tượng mà tội lắm cho anh
Bốn bề này mình anh với biển xanh
Thốt lên rằng tim anh hình em khắc
Thương em hơn… lòng anh luôn thầm nhắc:
Dẫu gian khó cũng phải cố gắng lên
Đã có em- người sát cánh kề bên
Để anh mang yên ấm người thủy thủ
Dạ Vũ
Bài thơ: TIN VUI TRUNG THU
TIN VUI TRUNG THU
Em muốn gửi nơi ấy
Không khí buổi trung thu
Bởi trên tàu như tù
Hôm rồi anh than thở
Nhưng hôm nay thật dở
Khi mạng mẽo biệt tăm
Cầm điện thoại nhăm nhăm
Chờ đèn xanh xuất hiện
Các bạn nhỏ biểu diễn
Cả thôn xóm đều vui
Thương anh lủi thủi buồn
Chỉ có bạn sóng biển
Hôm rồi em đưa tiễn
Anh nói gì nhớ không
“Trung thu sau anh mong
Có một cô con gái
Anh sẽ làm vài cái
Đèn lồng, đèn ông sao
Treo lơ lửng trên màn
Con ngắm cười thích thú”
Anh ơi em nhắn nhủ
Mong ước anh đã thành
Nhưng chưa biết khi sanh
Là trai hay công chúa
Nhưng em thích con múa
Những mùa trung thu sau
Cũng như điều anh muốn
Nhận tin ta ăn mừng
Thôi nhé anh, em dừng
Trực tiếp xem tạm vậy
Anh nhớ mạnh khỏe đấy
Ở nhà hai người mong
Dạ Vũ
Bài thơ: VỢ À…
VỢ À...
Vợ yêu à… anh trên tàu vẫn khỏe
Hai mẹ con cũng vậy có phải không?
Em ở nhà nhớ ngủ sớm, đừng mong
Xong date này anh hứa nghỉ thêm ngày
Mấy năm qua vợ chồng còn nợ vay
Chưa thể ngay cho em nhà cửa rộng
Nhưng anh hứa điều đó không là mộng
Nếu có em và con luôn ở bên
Nghe anh nhé chỉ cảm xúc đi lên
Thì mới bền cho tình chồng nghĩa vợ
Kiếp sống này anh cho phép mình nợ
Chỉ riêng em… là mẹ của con anh
Chúc vợ yêu ngày mới thật an lành
Giờ sang canh anh hết ca đi ngủ
Gửi tới em những điều anh nhắn nhủ
Qua ngày cũ mình lưu giữ yêu thương
Dạ Vũ
Có thể bạn thích: