Tháng 5 về mang theo nhiều cảm xúc bất chợt, cho lòng người thổn thức những suy tư nhuốm màu kỷ niệm thời gian. Để biết có những ký ức có thể ngủ yên nhưng có những ký ức vẫn đọng mãi một góc khuất nơi tâm hồn. Tháng năm với mùa hoa phượng đỏ rực, mùa bằng lăng tím ngắt, với nắng vàng rược rỡ luôn là những hình ảnh đầy âm ắp trong thơ ca. TopChuan.Com xin giới thiệu những bài thơ hay chào đón tháng năm.
Bài thơ: CHẠM MÔT THÁNG 5 – Hoàng Chẩm
CHẠM MÔT THÁNG 5
Hoàng Chẩm
Phôi pha em một góc trời
Mùa thương ở lại níu đời mơ hoa
Hương xưa một nét nhạt nhòa
Tưởng rằng đã cũ một hòa tan nhau
Phôi pha vẽ lại mùa đau
Từ ly nhau mãi để nhàu ngày xưa
Lần tay ta đếm sao thưa
Đêm chong đèn nhớ một vừa tình em
Tháng năm khô nụ môi mềm
Chờ cơn mưa hạ say mèm tiếng ru
Giấu đi khúc nhớ thiên thu
Tình như mơ…đã cạn dù xa xăm
Thơm lây tóc gió tháng năm
Chút lòng như mới cứ đằm thắm trôi
Sông quê vẫn một lỡ bồi
Thuyền neo bến lạ qua rồi đời nhau.
Bài thơ: THÁNG NĂM VỀ – Giọt Mưa Thu
THÁNG NĂM VỀ
Thơ Giọt Mưa Thu
Tháng năm rồi anh có thấy bâng khuâng.
Cơn gió nhẹ mang hương nồng trên phố.
Mưa đầu hạ ươm màu xanh lá cỏ.
Nhánh lộc vừng đỏng đảnh ngó qua song.
Tháng năm rồi bằng lăng tím trổ bông.
Bầy chim nhỏ nằm phơi mình trong nắng.
Chùm phượng vĩ vấn vương tìm khoảng lặng.
Làn môi xinh thỏ thẻ thắm hương tình.
Tháng năm rồi ve dạo khúc tình si.
Bản nhạc Trịnh khắc ghi vào nỗi nhớ.
Hương Ngọc Lan lắng sâu trong nhịp thở.
Tia nắng chiều giăng mắc khoảng trời thương.
Tháng năm rồi anh có thấy vấn vương.
Những kỷ niệm đã theo cùng năm tháng.
Sắc hoa đỏ trải màu yêu lãng mạn.
Tháng năm về…
Thêm nỗi nhớ mênh mang…!!!
Giọt Mưa Thu
HN 10/5/2018
Bài thơ: GIÓ VEN SÔNG MÙA CŨ – Dũng Bụi Trần
GIÓ VEN SÔNG MÙA CŨ
Dũng Bụi Trần
Chị thẫn thờ
thả vạt gió tháng Năm
Xuống dòng sông nhuộm vàng hoa cải úa
Và chị hẹn
mùa sau mình thử lựa
Lá diêu bông.
Rồi chị hỏi:
– Em sẽ nhớ chị không?
Nhớ triền đê hôm nào ta dạo bước
Ngắm con thuyền
đêm ngày quen xuôi ngược
Thật bình yên.
Em vội vàng
say giấc mộng du miên
Ôm nỗi nhớ lăn tròn trên khóe mắt
Dẫu sóng nước cuộn trào dâng
sự thật
Em bảo rằng:
– Hội tan đâu
mà chị bỏ cuộc chơi?
Câu quan họ
” Người ơi! Người ở lại..”
Đêm trầm tịch khuất vầng trăng trôi mãi
Ẩn tầng mây.
Em lặng im
bên bóng chị hao gầy
Nón bài thơ vui buồn ai muốn đội?
Ai cùng đứng
tát gầu sòng sớm tối?
Mặc nắng mưa.
Em thì thầm:
– Chị sắp phải đi chưa?
Bớt trăn trở đừng mối mai em nữa
Giữ hạnh phúc
để chiều thôi tựa cửa
Đợi ai về.
Bài thơ: THÁNG NĂM Kỉ NIỆM – Ha Nguyen
THÁNG NĂM Kỉ NIỆM
Ha Nguyen
Cất dỗi hờn vào góc phố thân quen
Cất nỗi nhớ thương vào tận miền kí ức
Cất màu tím Bằng lăng vào khoảng trời mênh mang nhất
Em cất anh vào góc khuất của trái tim.
Cất trò chơi thủa nhỏ vào gốc rạ tàn
Cất hạnh phúc muộn màng vào sâu tiềm thức
Cất má lúm đồng tiền vào lời thề thứ nhất
Mùa hè…
Tiếng ve gọi phượng vĩ về
Gió thôi thì thầm những chuyện chưa bao giờ kể
Lá nũng nịu giấu mình sâu vào đêm mặc kệ
Thế nhân.
Ve buồn gì mà nỉ non suốt tháng năm nắng gắt
Có bịn rịn nào trong ngày chia tay học trò cuối cấp
Có giọt buồn trong vắt lễ tri ân
Có những âm thầm chẳng thể gọi thành tên.
Có những đắn đo giữa hai bờ hư thực
Ai chở giúp tháng năm ra khỏi miền kí ức
Tình yêu đầu đẹp như bài ca mình từng cùng nhau hát
Trong đêm chia tay…!
Bài thơ: TÌNH KHÚC THÁNG NĂM – Miền Ký Ức
TÌNH KHÚC THÁNG NĂM
Miền Ký Ức
Tháng năm có buồn không sao rãi vàng cuối phố
Nắng vụng về đậu trên tóc anh tôi
Hàng me nghiêng chờ đợi tiếng ai cười
Mà cơn gió thổi anh về nơi khác
Tháng năm qua mang theo nhiều ngơ ngác
Sợi tơ trời ai giắt ngang mây
Anh tôi đâu sao tìm mãi chốn này
Màu mắt ấy thương một thời ….tha thiết
Tôi tìm kiếm trong dòng đời mãi miết
Chút dư âm của thuở mới vào yêu
Mắt môi anh như men rượu…liêu xiêu
Nghiêng ngả bước trong cơn tình chới với
Mùa đi qua hoa vàng rơi trãi lối
Anh có về dừng lại với đêm mơ
Để tôi nghe một khúc hát mong chờ
Mà lỗi nhịp từ khi người đi mất
Anh có về dừng chân nghe tôi hát
Bài tình buồn cho những buổi chia ly
Hay lắng nghe trong gió tiếng thầm thì
Lồng ngực đó nhói niềm yêu đắng đót
Anh có về cho tình lên xanh ngát
Hay anh là ngọn gió mãi phiêu lưu
Để câu thơ dang dở những ngôn từ
Để tình chết trong đêm sầu nhung nhớ
Anh ra đi tháng năm chừng đã vỡ
Có còn chăng… một khúc hát phôi phai
Cung đàn xưa rơi… một tiếng….ngân dài
Tôi lặng lẽ ru hồn theo …dĩ vãng
Bài thơ: HOA TÍM – Nga Vu
HOA TÍM
Nga Vu
Bằng lăng tím về trước ngõ
hình như hoa đã ngập ngừng
màu đem vào mùa nỗi nhớ
thương người xa quá đinh ninh
Chả là ngày xưa đã hứa
đừng xa hoa tím lung linh
bao năm bây giờ vẫn thế
đời neo ở phố – giật mình
Chỉ thương mùa về đầy gió
bằng lăng tím cả dáng hình
người đi ép vào trang vở
thẫn thờ khi phố bình minh
Xoè tay tìm đường chỉ rối
đong chiều cơn gió linh đinh
đời người bóng mây ngang ngõ
người ơi hoa đã đăng trình
Ơ kìa có lẽ – ừ xinh
Bài thơ: TẢN MẠN THÁNG 5 – Lan Thanh
TẢN MẠN THÁNG 5
Thơ Lan Thanh
Lại một tháng 5 đỏ phượng
Uốn cong ngọn gió cong cong
Ran ran nắng tràn mọi nẻo
Ve sầu tấu khúc nhạc quê
Tháng 5, lúa đồng xanh mướt
Mênh mông lả cánh cò bay
Dòng mương tất tả cuộn chảy
Con diều cõng gió đâu về
Tháng 5, óng ả ven đê
Cỏ gà vào mùa biếc lá
Lặng lẽ cô mình bói cá
Nghiêng mỏ soi vào mặt sông
Tháng 5, ai còn nhớ không
Những cơn mưa rào đầu hạ
Sạch bong bụi bặm vô thường
Sách vở cạn dần con chữ
Tháng 5, mở tung ô cửa
Rạo rực nàng hạ ùa theo
Vàng – xanh – trắng – đỏ – tím ngát
Xốn xang nâng tiếng sáo diều…
Bài thơ: MỘT THOÁNG THÁNG NĂM – Hồng Ngoãn
MỘT THOÁNG THÁNG NĂM
Thơ: Hồng Ngoãn
Tháng năm về rồi đấy
Nghe lòng thấy nao nao
Những chú Ve thức dậy
Sau một trận mưa rào
Cánh phượng hồng e ấp
Bên áo trắng thân thương
Chiếc giỏ xe như chật
Khi nhịp trống tan trường…
Mênh mang cơn gió thổi
Hạt nắng chợt vàng tươi
Tháng Tư qua rất vội
Lao xao một khoảng trời
Gửi vào đây một thoáng
Kỷ niệm của ngày nao
Hương yêu như thoang thoảng
Trên môi ai ngọt ngào.
Bài thơ: NẮNG HOA MÙA HẠ – Phạm Quang Thu
NẮNG HOA MÙA HẠ
Phạm Quang Thu
Đào, mai vừa mới đi qua
Nắng lên, hạ đã như là từ lâu
Phượng hồng thắp lửa yêu nhau
Mảnh trăng mùa hạ . . . qua cầu gió bay !
Hạ ơi, nắng đã đỏ ngày
Phượng ơi ! hồng cả chân mây thắm tình
Tháng 5, hoa nắng in hình
Hoa giàn Thiên lý rung rinh trước thềm
Gom từng giọt nắng êm đềm
Dệt lên tơ lụa một miền Hà Đông
Ước ôm cả dải sông Hồng
Tưới lên đồng ruộng khô cong hạn dài
Hái trăng, dệt yếm trang đài
Tặng em găm cả một bài Ban lan *
Hái ngày dạo bước lang thang
Dệt mơ nắng mới dịu dàng hạ yêu
Dốc đời đẫm nắng liêu xiêu
Phấn hương xưa đã theo chiều phôi phai
Nẻo tình xưa nắng loang dài
Biết em còn nhớ bao ngày bên nhau
Gió chiều lất phất hoa cau
Hoa chanh giờ đã đổi màu nắng lên
Thèm ngày suối tóc ở bên
Mắt xanh biêng biếc khơi men ái tình
Dấu hài đường nắng lung linh
Cứ rưng rưng nhớ chúng mình ngày xa
Tháng 5 mới ghé bậu nhà
Thềm trăng in một suối hoa hạ về . . .
Bài thơ: ANH VỀ – Phạm Tân Dân
ANH VỀ
Phạm Tân Dân
Ảnh Phạm Tân Dân
Tỉnh dậy bước qua thềm óng ả
Vội gom vạt nắng mải đang rơi
Bằng lăng tím ngắt thương ngày hạ
Phượng đỏ dệt thêu thảm giữ trời
Ve đậu xéo đan diều sáo thổi
Lúa vàng đương chín rạ thơm tươi
Anh về chiều tím hồn xuôi thả
Ôm ấp vòng tay nhớ một người
Mưa hạt đan mùng neo gọi sấm
Em ùa ra đón thỏa đầy vơi
Anh trao nỗi nhớ mang tình đến
Lã chã mi nhòe bén ngọt môi.
Bài thơ: NẮNG THÁNG NĂM – Phan Tình
NẮNG THÁNG NĂM
Phan Tình
Em thổi gì vào cơn gió tháng Năm
Mà nỗi nhớ cứ chòng chành da diết
Đưa hạ nồng tô thắm màu giã biệt
Cánh phượng hồng tha thiết buổi chia tay
Em thổi gì vào cơn gió sáng nay
Mà sợi nắng mơ màng say đến lạ
Ai níu gió giỡn mây trời nghiêng ngả
Ru mênh mang chiều tím thả chơi vơi
Em rắc gì vào vạt nắng mù khơi
Hong tóc rối bồng bềnh nơi mắt gió
Cứ miên man như tình ai chớm ngỏ
Cho mang mang… rót mật nắng bên thềm
Em thả gì vào khoảng lặng êm đềm
Phút ve sầu ngưng khản gào gọi bạn
Khi chim trời khẽ khàng chao cánh nhạn
Vương chút gì trên khóe mắt mi ngoan
Ta gom vào trong sắc nắng tháng Năm
Bài thơ: HẠ VỀ – Trần Thanh Nhàn
HẠ VỀ
Trần Thanh Nhàn
Ta thấy hạ về từ đêm hôm qua
Cơn mưa rào gọi mầm cây thức giấc
Con ve sầu ướt mình nằm trong đất
Đợi bình minh lột xác hát ngân nga.
Ta thấy hạ về trên cánh đồng rất xa
Dáng mẹ gầy còng lưng bên gánh cỏ
Lúa dậy thì xanh mơn man trong gió
Đợi sấm đầu mùa hoá tinh tuý nhân gian.
Hạ đã về thấp thoáng phía đầu làng
Rải nắng xuống mái đình cong trầm mặc
Cây đa già xoè mình toả bóng mát
Lũ trẻ con đen nhẻm dắt trâu về.
Hạ đã về trên khắp nẻo miền quê
Màu xanh non trùm lên mái ngói đỏ
Mùi sen thơm thoang thoảng tan trong gió
Phượng vĩ phô màu hò hẹn với tháng 5.
Ảnh: Internet
Thơ: Thanh Nhàn
Bài thơ: THÁNG NĂM - Phan Thu Hà
THÁNG NĂM
Phan Thu Hà
Chợt gặp sắc hoa phượng đỏ
Tháng năm nắng loá đất trời
Ve kêu ran con phố nhỏ
Hè vui rộn tiếng ai cười
Cơn mưa đầu mùa hối hả
Thoắt rơi thoắt tạnh lúc nào
Để lại khoảng trời óng ả
Ánh nhìn xanh thẳm trong veo
Áo dài ai tinh khiết thế
Như mây sà xuống sân trường
Trống gọi mùa thi đã điểm
Cho ta thoảng chút vấn vương
Búp sen đầu mùa hé nở
Ướp hương cho gió ngọt ngào
Tháng năm chiều lâu tắt nắng
Chân trời nhàn nhạt ánh sao
Phượng hồng cháy hoài nỗi nhớ
Kỷ niệm nào dễ phai phôi
Ép bông hoa vào trang vở
Lòng thầm gọi tháng năm ơi !
Phan Thu Hà
2/5/2019
Bài thơ: ƠI HÈ… – Nguyễn Ruyến
ƠI HÈ...
Nguyễn Ruyến
Nắng đã ùa reo đón Hạ về
Nhuộm vàng bãi cỏ phía triền đê
Khiến con sáo sậu mừng bay nhảy
Xua giúp lòng ai hết não nề
Đêm Hè cháy bỏng những đam mê
Sao sáng cùng trăng nhuộm tiếng thề
Đâu đó âm vang dường nắc nẻ
Tiếng cười lay động khắp miền quê
Gặp mưa mùa Hạ ướt dầm dề
Chỉ sợ em buồn đến tái tê
Bởi lộ vòng eo dường thật nhỏ
Em cười chữa thẹn nét hiền khô
Hạ rót sang nhau lửa mặn nồng
Như chùm Phượng vĩ giữa hừng đông
Mà say mà lịm trong say đắm
Khúc nhạc du dương đượm sắc hồng
Ơi Hè biển gọi những chờ mong
Tặng trái tim ai chữ phải lòng
Rồi nhớ rồi thương rồi lưu luyến
Muốn Hè rong ruổi tới mùa Đông…
Ninh Bình, 03 05 19
NGUYỄN RUYẾN.
Bài thơ NẮNG THÁNG NĂM – Long Tran
NẮNG THÁNG NĂM
Long Tran
Em tựa cửa, chờ đón nắng tháng Năm
Nắng về đi …! thỏa bao ngày chờ đợi
Nhìn mắt em nắng dường như bối rối
Tự trách mình, sao nắng cứ rong chơi!
Òa vào lòng, nắng thấy hết chơi vơi
Nắng mạnh mẽ mà giờ như nũng nịu
Ngả lên vai, chân nắng như líu ríu
Vòng tay em sao thật ấm em ơi!
Nắng run mình khi chợt chạm làn môi
Nụ hôn ấy chẳng ngọt gì sánh được
Chất men nồng em dành từ mùa trước
Để bây giờ làm nắng ngất ngư say!
Biết em chờ nên nắng góp nhặt mây
Dâng về em cơn mưa đầu mùa hạ
Cả đất trời say thứ men thật lạ
Say cả mùa, cả nắng…cả môi em!
……………!
LT
Có thể bạn thích: