Nhà thơ Trần Thị Thanh Nhàn SN 18.5.1976 sinh ra ở Hà Nội, hiện nay chị đang sinh sống và làm việc tại thành phố Hồ Chí Minh. Chị vốn là giáo viên dạy văn nhưng hiện nay đã chuyển sang kinh doanh. Tuy nhiên, dòng cảm xúc của một tâm hồn yêu văn chương vẫn thôi thúc chị viết. Chị sáng tác thơ và viết tản văn về những điều bình dị xảy ra xung quanh chị. Thơ chị rất gần gũi và chân thật nên đã có được sự đồng cảm của bạn đọc gần xa. TopChuan.com xin giới thiệu những bài thơ hay của chị.
Bài thơ: Dựa vai anh
Dựa vai anh
Em mệt lắm!
Đường trần nhiều lối rẽ
Lỡ một nhịp thôi lạc một cơn mê
Qua bao gian khó, bộn bề
Đường dài quá mà bước chân không dám vội
Em sợ mình đi sai…
Em cần lắm một bờ vai
Để em dựa những khi mệt mỏi
Để em thấy đời bình yên quá đỗi
Khi bên anh và cả lúc 1-1 côi.
Ước mơ thật gần, ước mơ chẳng xa xôi
Dựa vai anh ngắm lũ con mình khôn lớn
Những đứa trẻ ngoan, xinh hơn mong đợi
Hạnh phúc ngập ngời đánh đổi mọi lo toan.
Dựa vai anh mình qua mọi gian nan
Gập ghềnh mấy nếu cùng chung nhịp bước
Con đường đời còn dài phía trước
Chầm chậm thôi chắc chắn một nhịp vần.
HCM 9.4.19
Bài thơ: HẠ VỀ
HẠ VỀ
Ta thấy hạ về từ đêm hôm qua
Cơn mưa rào gọi mầm cây thức giấc
Con ve sầu ướt mình nằm trong đất
Đợi bình minh lột xác hát ngân nga.
Ta thấy hạ về trên cánh đồng rất xa
Dáng mẹ gầy còng lưng bên gánh cỏ
Lúa dậy thì xanh mơn man trong gió
Đợi sấm đầu mùa hoá tinh tuý nhân gian.
Hạ đã về thấp thoáng phía đầu làng
Rải nắng xuống mái đình cong trầm mặc
Cây đa già xoè mình toả bóng mát
Lũ trẻ con đen nhẻm dắt trâu về.
Hạ đã về trên khắp nẻo miền quê
Màu xanh non trùm lên mái ngói đỏ
Mùi sen thơm thoang thoảng tan trong gió
Phượng vĩ phô màu hò hẹn với tháng 5.
HCM 24.4.19
Bài thơ: Vết chân chim
Vết chân chim
Em soi gương và đếm
Một, hai, ba, bốn, năm…
Vết chân chim
In trên khoé mắt
Thảng thốt ánh nhìn!
Em 1 mình
Ngẫm nghĩ
Đường đi
Mình đã bước
Có nước mắt
Có nỗi đau
Có cùng nhau
Nhìn về một hướng
Có những lúc tưởng
Chẳng thể vượt qua
Bão táp phong ba…
Nhưng cuộc đời
Không phụ kẻ cố gắng
Hạnh phúc phẳng lặng
Khi qua được bão giông
Cầu vồng xuất hiện!
Em bao biện vết chân chim
Là dấu ấn của sự kiếm tìm
Một gia đình êm ấm!
TTN 17.11.18
Bài thơ: Kí ức tháng ba
Kí ức tháng ba
Em đẹp lắm tháng ba xa nhớ!
Bước ra đường ngập sắc hương hoa
Nhớ hương thầm hoa bưởi bay xa
Tinh khôi trắng thuở học trò vụng dại
Giấu trên tay chùm hoa anh hái
Tự trách lòng sao chẳng dám trao!
Tháng ba về gọi gió lao xao
Anh đem nắng rải hiên nhà ngóng đợi
Hoa ban tím như mắt nhìn đắm đuối
Gặp em rồi sao bối rối quay đi
Để tiếng lòng cứ thổn thức, thầm thì
Mong manh thế mà đậm sâu trong tâm trí?
Anh nhớ mùa này hoa sưa bông lí nhí
Sáng gặp em, anh ngỡ một chùm sương
Trong văn vắt như cô gái anh thầm thương
Không nỡ chạm sợ lòng mình tan chảy
Không nỡ níu sợ lòng mình áy náy
Để hồn anh lại phủ trắng tuyết rơi
Tuyết rơi giữa mùa xuân! Em ơi !
HCM 11.3.19
Bài thơ: Tết cũ
Tết cũ
Những ngày cuối năm
Cải trổ hoa vàng
Mơ màng
Chờ Tết!
Nhớ mùi khói bếp
Luộc bánh chưng
Má em đỏ bừng
Khô nẻ!
Gió xuân khe khẽ
Vờn tóc mây
Quanh đây
Mùi lá mùi thơm nức.
Áo em lấm lem vệt mực
Phong phanh gió lùa
Mẹ thức đêm may vá, thêu thùa
Cho con manh áo mới
Bọn trẻ con ngóng đợi
Bố sấy bánh pháo giòn tan
Giao thừa xác pháo ngập tràn
Đỏ sân nhà may mắn.
Mẹ cẩn thận dặn
Sáng mùng một
Không sang nhà khác chơi
Kẻo xông nhà không hợp tuổi!
Cành đào Nhật Tân hoa nở rộ
Mong manh cánh hồng
Gọi mùa xuân ấm nồng
Trở lại tuổi thơ tôi
Tết cũ!
HCM 8.1.19 Tết cũ
Bài thơ: NHỚ TỚI MẸ
NHỚ TỚI MẸ
Nhớ tới mẹ giữa trời tháng tư xanh ngắt
Khi hoa kèn hồng nở chót vót trên cao
Nắng cũng nóng bỏng, da diết, cồn cào
Khát khao được về tuổi thơ dịu nhẹ.
Khi mệt mỏi con muốn trở về bên mẹ
Lặng lẽ gục đầu trong vòng tay thân thương
Mái tóc con đã in dấu bụi đường
Lác đác điểm sợi đen, sợi trắng.
Mẹ lại ngâm nồi bồ kết thân quen trong nắng
Nắm cỏ mần trầu với lá hương nhu
Nồi nước vàng nâu khiến con suy tư
Vục đầu vào thấy cay cay nơi khoé mắt.
Con soi mình vào nước giếng khơi trong vắt
Thấy khuôn mặt con vụn vỡ nụ cười
Một khuôn mặt hằn nếp nhăn cuộc đời
Với những ước mơ vẫn còn đang dang dở.
Con muốn là đứa trẻ bước đi còn bỡ ngỡ
Để vấp váp đầu đời có tay mẹ nâng niu
Con vẫn muốn được cưng nựng, yêu chiều
Dù đã đi qua bao nhiêu ghềnh thác…
Nhớ về mẹ con thì thầm bài hát:
Mẹ yêu !
HCM 20.4.19
Bài thơ: Thử
Thử
Thử một lần nhắm mắt
Thời gian chầm chậm qua
Giữa thế giới bao la
Bình yên cười ngạo nghễ.
Thử một lần kiềm chế
Giận dữ sẽ nhu mì
Em hãy khép hàng mi
Yêu thương quay trở lại!
Thử một lần đi mãi
Ai sẽ kiếm tìm em
Cuộc sống đầy bon chen
Cuối đường ai mong ngóng ?
Thử một lần hi vọng
Sỏi đá bước em qua
Liệu sẽ nở thành hoa
Mang tên là HẠNH PHÚC!?
TTN 15.11.18
Bài thơ: ƯỚC LÀ SEN MÙA HẠ
ƯỚC LÀ SEN MÙA HẠ
Đi đã nửa cuộc đời
Nếm đủ mùi cay đắng
Hạnh phúc luôn bình lặng
Đánh đổi bằng gian nan.
Đi qua bao mùa hoa
Ước là sen mùa hạ
Gặp sấm rền giục giã
Rũ bùn đứng hiên ngang.
Búp tròn chẳng phô phang
Chụm như bàn tay Phật
Sinh ra từ bùn đất
Ngấm tinh tuý đất trời.
Sen không đẹp rạng ngời
Chỉ dịu dàng trong nắng
Trắng, hồng xoè cánh thắm
Tỏa hương thơm ngọt ngào.
Mỗi khi lòng hanh hao
Em nhớ sen mùa hạ
Để bao nhiêu vất vả
Lặng chìm xuống bùn rêu!
HCM 15.4.19
Bài thơ: Lục bát tháng ba
Lục bát tháng ba
Đi qua lối cũ nhà em
Bỗng dưng trở lại thủa vừa quen nhau
Mưa xuân đủ ướt mái đầu,
Hoa bưởi nở trắng một màu tinh khôi
Hương thơm ngan ngát đất trời
Một cơn gió thoảng ngập ngời đường hoa
Buổi trưa bóng nắng la đà
Dáng em tha thướt hoà vào sắc xuân
Để tôi đứng đó tần ngần
Chân không dám bước, miệng không nên lời
Hoa bưởi chúm chím môi cười
Chàng thanh niên ấy rối bời nhớ thương
Vẫn đi về một con đường
Vẫn sau dáng ngọc, vẫn trời tháng ba
Ngày em váy cưới, xe hoa
Đường xưa vẫn đó, em xa tôi rồi
Trắng đường hoa bưởi rụng rơi
Mưa xuân mang mác, đất trời bi quan tênh.
HCM 20.2.19
Bài thơ: Hạnh phúc
Hạnh phúc
Hạnh phúc là gì em cũng không hiểu nổi
Cứ mải miết tìm ở một nơi rất xa
Cứ ngỡ rằng khi thời gian đi qua
Em sẽ thấy cuối con đường chính là hạnh phúc!
Nhưng thực ra
Hạnh phúc ở quanh ta
Thật gần như hơi thở
Là khuôn mặt hớn hở
Của các con khi điểm rất cao,
Là tiếng cười nói lao xao
Sau bữa ăn tối vui vẻ
Cả nhà cùng nhau chia sẻ
Chuyện bi quan vui sau một trong những buổi mệt nhoài,
Là một trong những buổi sớm mai
Bước ra vườn hít hà sương sớm
Đàn chó nhỏ quẩn bước chân
Em tần ngần…
ngắt nụ hồng chúm chím
Mồ hôi bịn rịn …
dẹp dọn cửa nhà…
Em từng nghĩ hòa thuận phải rất xa hoa
Là nhà cao, cửa kín, xe hơi thật xịn
Cổng đóng im ỉm
Con béc giê mặt cứ gườm gườm,
Sáng sớm mọi người vội vã lao ra đường
Bỏ quên câu chào thân thiện
Một sự bao biện muộn giờ?!…
Em chẳng đợi chờ
Hạnh phúc cao đầy như thế!
TTN 9.11.18
Bài thơ: NÓI VỚI CON
NÓI VỚI CON
Này con ạ thôi đừng nhìn trận hình nữa
Ngoài kia vui hơn thế giới ảo của con
Chạy ra sân chơi với trái bóng tròn
Cùng lũ bạn cười đùa vui vẻ.
Ở ngoài kia có bao điều mới mẻ
Đi lang thang giữa buổi trưa hè
Nắng nung người bầu trời là ô che
Da đen nhẻm rủ nhau đi đổ dế.
Ở ngoài kia rầm rĩ nhiều đến thế
Khi sân trường rộn rã tiếng ve ngân
Cây phượng vĩ đỏ rực đứng trầm ngâm
Nhớ lũ nhỏ hồn nhiên như giấy trắng.
Gấp sách lại hãy cười vui trong nắng
Về quê cha đi bắt cá, thả diều
Mùi rơm khô tan theo khói lam chiều
Rặng tre in trên nền chiều tím biếc.
Ở ngoài kia còn nhiều điều con chưa biết
Không nhỏ xíu như cái trận hình vô tri
Bởi cuộc đời là những chuyến đi
Hãy khám phá từ những gì gần con nhất!
HCM 28.4.19
Bài thơ: Cô gái bán hoa loa kèn
Cô gái bán hoa loa kèn
Sắp tới rồi tháng tư hoa kèn trắng
Bông thanh thanh, tao nhã tựa hơi sương
Mùi thơm thơm, vương vấn khắp phố phường
Mùa yêu thương đang đứng chờ trước mắt.
Anh đã gặp cô gái hàng rong che kín mặt
Áo cũ sờn, nón lá, chở đầy hoa
Tim rộn ràng dù chỉ một thoáng qua
Trước cô gái chân quê và đôi mắt biết nói.
Tháng tư về khiến lòng anh bối rối
Trước loài hoa trắng muốt, tinh khôi
Nụ chúm chím đẹp như môi em cười
Dịu dàng quá! Cô bán hoa kèn trắng!
Hoa và em cùng xinh tươi tỏa nắng
Trời tháng tư anh chỉ thấy mình em
Hỡi cô gái hàng hoa anh vừa quen
Làm bạn nhé! Anh tương tư rồi đấy!
HCM 13.3.19
Bài thơ: Nụ cười Bayon
Nụ cười Bayon
Ta lạc vào rừng mặt cười Bayon
Giữa trưa hè nắng như thác đổ
Ta tìm gì giữa trần ai bể khổ
Trên khuôn mặt chất chứa thế thái nhân tình.
Ta cầu gì giữa chốn tâm linh
Tượng Bayon bốn mặt cười bí ẩn
Nụ cười nào không dối gian, sân hận?
Triết lí nào thổi hồn vào tượng đá vô tri?
Đã qua rồi thời binh biến, chia li
Phật nhân từ vẫn độ chúng sinh an lạc
Khuôn mặt nào nhìn ta nơi cõi tạm
Chọn an yên ai nhận lại ưu phiền?
Tâm tĩnh lặng giữa hùng vĩ thiên nhiên
Tượng Bayon vẫn mỉm cười theo năm tháng
Ta bỗng hoá kẻ ăn này dĩ vãng
Muốn trở về thuở chẳng có sân, si!
HCM 2.5.19
Bài thơ: GẤP ĐÔI THÁNG TƯ
GẤP ĐÔI THÁNG TƯ
Em 2 lần tháng tư
Xếp gọn gàng vào ngăn kí ức
Giấu nỗi bi quan tận cuối nơi lồng ngực
Bởi một lời nói dối làm em tin.
Tháng tư về bối rối một ánh nhìn
Dịu dàng trắng như bông kèn chớm nở
Nắng cứ vàng như trêu ngươi nỗi nhớ
Em rạng ngời bởi lời hứa anh vừa trao.
Qua nửa tháng tư gió vẫn hát lao xao
Cơn mưa đầu mùa ngang qua hối hả
Cây sấu già buông mình trút lá
Con đường xưa ngập ướt lá vàng.
Em 1 mình phố hoá thênh thang
Tháng tư trăn trở tiễn xuân đón hạ
Em trăn trở tiễn người về nơi xa quá
Phương nam ơi còn nhớ khúc giao mùa?
Tháng tư về Sài Gòn khát cơn mưa
Như trời xanh khát làn mây trắng
Như tình em khát một câu hát tặng
Dẫu chỉ là lời chóp lưỡi đầu môi.
Có nỗi nhớ bỗng trở thành xa xôi
Khi hoa kèn hồng bung mình rực rỡ
Khi kèn hồng thổi khúc ca dang dở
Em vẫn chờ lời nói dối làm em tin!
HCM 17.4.19
Bài thơ: Một mình
Một mình
Ta ngồi thả nắng lên cao
Thả khao khát lên bầu trời xanh ngắt
Thả ưu tư vào khúc ca dìu dặt
Thả ánh mắt nhìn vào một sắc hoa…
Ta ngồi đếm nốt tháng ba
Gọi hoa loa kèn trở về trên phố
Ngập không gian trắng tinh khôi nỗi nhớ
Hanh hao vàng nắng mới gọi tháng tư!
HCM 27.3.19
Bài thơ: Sáng nay
Sáng nay
Sáng nay trời đổ mưa rào
Đất trời trong vắt như màu mắt em
Sáng nay trời bỗng hờn ghen
Để ta bối rối bỏ quên câu thề
Sáng nay gọi tháng tư về
Hoa kèn trắng muốt say mê mắt nhìn
Sáng nay má thắm em xinh
Nụ cười dịu nhẹ như mình thuở yêu
Sáng nay lá sấu rụng nhiều
Mềm chân em bước tựa chiều mùa thu
Sáng nay có tiếng chim gù
Vàng mơ nắng sớm đợi hè vui ca
Sáng nay nhớ sáng tháng ba
Nhớ lời hẹn ước mình – ta chung đường!
HCM 7.4.19
Bài thơ: MỊ CHÂU
MỊ CHÂU
Sao em phải thứ tha
Mỗi khi anh lầm lỗi
Yêu cũng là cái tội
Trót để tim lên đầu!
Em đâu phải Mị Châu
Chân thành và mù quáng
Yêu quên ngày, quên tháng
Để máu thấm biển sâu.
Nguyện thề mãi bên nhau
Bay trắng trời lông ngỗng
Áo xưa không dệt mộng
Còn sợi nào tơ vương?
Vẫn chung một con đường
Vó ngựa anh theo lối
Phía tận cùng chờ đợi
Lại chẳng phải thiên đàng!
Biển loang ánh trăng tan
Ngọc Mị Châu sáng tỏ
Em thầm lặng trước gió
Bỏ lại một lời thề!
HCM 7.5.19
Có thể bạn thích: