Trong những ngày này, gần như mọi chuyện xảy ra trên thế giới đều không được thế giới quan tâm đến bằng dịch viêm phổi cấp do virus corona bùng phát ở thành phố Vũ Hán của Trung Quốc. Đại dịch mới này khiến thế giới không thể không liên tưởng đến những chuyện tương tự đã xảy ra trong quá khứ như Sars hồi năm 2002/2003 hay Ebola cách đây không lâu. Những đại dịch như vậy đã làm thay đổi rất cơ bản ý thức và nhận thức của con người ở khắp mọi nơi trên trái đất về những mối hiểm hoạ đe doạ hiện tại và tương lai của cả nhân loại. Con người rút ra từ đấy những bài học cần thiết, quý báu và cả đắt giá nữa, để phòng ngừa cũng như đẩy lùi những đại dịch mới có thể xảy ra trong tương lai. TopChuan.com xin giới thiệu những bài thơ hay viết nhân đại dịch này.
Valentine thời nCoV
Thơ Nguyễn Lan Hương
Valentine lại đến
Trong mùa en cô vi
Dịch bệnh còn chưa hết
Biết tặng nhau quà gì
Hoa hồng mà làm chi
Tình yêu mình đủ thắm
Sô cô la ngọt đắng
Thua vị đường trên môi
Son thì cũng tạm thôi
Em chẳng cần anh nhé
Bật cười anh hỏi khẽ
Hay là tặng khẩu trang?
Ừ nhỉ thế mới sang
Che nụ cười trong vắt
Chỉ còn lại ánh mắt
Ôm cả trời long lanh
Cồn rửa tay tặng anh
Nhớ khử trùng anh nhé
Vi rút này dẫu khoẻ
Vẫn sợ tình đôi ta.
Mùa dịch corona
Ngày tình nhân hạnh phúc
Xin trao nhau lời chúc
Không còn nCoV
Valentine 2020
GIỮ MÌNH VỚI XUNG QUANH
Thơ Quang Vũ
Bệnh dịch lan truyền vốn rất nhanh,
Hôm nay thông cáo đến bộ ngành.
Bên kia Trung Quốc nơi phát nhiễm,
Cạnh đó Việt Nam họa tung hoành.
Chóng mặt, đau đầu bao triệu chứng
Ho khan, rát họng có nào rành?
Người Nam, kẻ Bắc đều lây hết
Cần phải giữ mình với xung quanh.
KHUYÊN NHỦ ĐÔI ĐIỀU
Sáng ra súc miệng với nước chanh,
Tắm nhớ lau khô thật là nhanh,
Bịt miệng khẩu trang cho kín kẽ,
Rửa tay xà bông phải hoàn thành.
Đông người tụ tập xin né lấy,
Ăn uống chưa sôi chớ có giành,
Khuyên nhủ đôi điều cho các bạn
Không lây mầm bệnh để an lành.
DỊCH CÚM CORONA
Nguyễn Thị Khánh Hà
Xuân vừa về trước ngõ
Dịch cúm đã tràn về
Gây bao sự não nề
Cho người dân đất Việt
Nhắc bà con nên biết
Phải chú ý đề phòng
Chớ có tin lung tung
Nhất là tin trên mạng
Mọi người cần tỉnh táo
Nghe đài báo ti vi
Đừng để cho tin giả
Gây tình trạng hoang mang
Cũng đừng có bàng hoàng
Khi khẩu trang lên giá
Do những người xa đọa
Cơ hội, mất tình người
Ở đâu đó khắp nơi
Vẫn còn bao người tốt
Phát miễn phí khẩu trang
Nên cũng đừng lo lắng…
Chúng ta đã vượt qua
Bao dịch cúm trước đây
Thì dịch này cũng vậy
Chớ có suy nghĩ nhiều
Nên tránh chỗ đông người
Ăn uống ngủ nghỉ tốt
Dịch cúm sẽ tan thôi
Rồi mùa xuân trở lại…
XÚC CẢM THÁNG GIÊNG – 2020
Thơ và ảnh Lan Thanh
Corona xâu xé dọc mùa xuân
Hội làng mở chả còn nao nức nữa
Mưa giăng mắc tơ trời đầu cửa
Tiếng chuông nào thảng thốt “nguyện hồn ai”
Lãng đãng khói sương lành lạnh bờ vai
Hương bưởi thơm vườn ai người vấn vít
Gió bấc hình như chưa nói lời chào biệt
Cánh đào phai muộn nở góc hoàng hôn
Ngỡ Corona khiến cái rét ngọt hơn
Trăng tháng giêng giấu mình “củ mật”
Ngõ phố bi thiết tênh mây xám ơ hờ
Chợt bóng ai bên khuôn cửa khép hờ
Đâu rồi, những Nàng Xuân mộng mơ
Đâu những eo lưng uốn cong ngọn gió
Đâu lúng liếng mắt sao vòm trời nhung nhớ
Thôi, tự mình thầm thĩ với mình thôi
VALENTINE VÀ CORONA
Thơ Hoa Lư
Cũng tại con corona
Nên hai đứa phải xa nhau hai tuần
Ngày valentine lại đang đến gần
Kiểu này chắc cũng chẳng mần được chi
Khẩu trang đắt hơn mọi khi
Tốn tiền tránh dịch giờ thì sao đây
Quà còn xa tít trên mây
Lại thêm bịt miệng thế này hôn sao ???
Nhớ nhau ..nghĩ đến nghẹn ngào
Nhìn nhau chẳng dám “lao vào “như xưa
Dõi Xuân ướt thấm hạt mưa
Môi hồng ngọt lịm mà chưa dám gần
Tránh con vi rút hại thân
Hai ta đành nhịn vài tuần cho yên
Thận trọng không để bệnh phiền
Khi hết nạn dịch yêu liền mấy “pha”
Hai mình cố gắng lên nha
Yêu đương tạm gác vẫn là “kế cao”
Lại còn đỡ tốn tiền hao
Đôi ta chung ý thế nào cũng xong
Ngày 13/2/2020
HỌA TỪ CORONA
Thơ Nguyễn Thị Khánh Hà
Cona nó tràn sang ta
Giáo viên “mất dạy” không ra ngoài đường
Trẻ em “không phải” đến trường
Ăn, chơi chán lại ngồi giường chém fây
Bố mẹ biết tính sao đây?
Khi mà công việc còn đầy cơ quan
Nếu nhà không có ông bà
Lấy ai trông trẻ, để mà theo ca
Không lẽ cũng nghỉ ở nhà
Lương đâu có được để mà nuôi con
Lễ hội, du lịch chẳng còn
Đình trệ sản xuất, héo mòn thương nhân
Kinh tế ảnh hưởng toàn dân
Khó khăn toàn cục biết mần sao đây?
Lạy trời mau thoát dịch này
Để dân mình lại có ngày an vui.
VI RÚT THỜI HIỆN ĐẠI
Thơ Phan Huy Hùng
Giấc ngủ đưa tôi đến bất lương mộng ngày
Gặp vi rút corona mặt không dày không mỏng
Hồng hào trước sau nhẵn bóng
Nửa trên đàn ông, nửa dưới đàn bà.
Giấc ngủ đưa tôi đến gần xa
Gặp corona mặt người mà không nhận được
Đang hình ông bơ chuyển sang tam giác
Sát gần lại hoá hình thoi …
Giấc ngủ đưa tôi đến gặp đời
Vi rút corona mới lên ngôi thứ
Nói ra tiền , cười ra đô-la sặc sụa
Lẻn vào nhà nghỉ bằng đôi cánh vô hình.
Ác mộng qua rồi vẫn ám ảnh tâm linh
Những con vi rút thời hiện đại
Như con rối bị dật dây, khúc gỗ tự nhiên bật dậy
Múa may trên bục dạy người ?
NỐT BUỒN ĐẦU XUÂN
Thơ : Nguyễn Đình Hưng
Xuân nay đã đến từng nhà
Còn đem buốt giá Đông tàn theo sau
Corona rắc nỗi đau
Mưa giăng thêm buốt nát nhàu nét xuân
Trẻ thơ nghỉ học cả tuần
Bố mẹ xoay vần vì khổ phát sinh
Cơ quan, doanh nghiệp rối tinh
Phải đổi lịch trình lại giảm doanh thu
Hội hè bi thiết khóc hu hu
Người người trên mặt lù xù khẩu trang
Xuân sang sao chẳng nhẹ nhàng
Nốt bi thiết sao để chen ngang đầu mùa?
Hà Nội, ngày 04/02/2020.
KHẨU TRANG HÀI HƯỚC CHỐNG DỊCH CORONA
Thơ Nguyễn Thị Khánh Hà
Tổng hợp các loại khẩu trang
Tự nghĩ tự chế trong làng của fây
Nhìn vào lòng thấy ngất ngây
Lạc quan vui vẻ kệ bầy cona
Kệ cả lũ người giã man
Nhẫn tâm nâng giá lan tràn khắp nơi
Chúng ta cùng một giống nòi
Mà sao nỡ cướp nụ cười của nhau
Hãy dừng, thức tỉnh cho mau
Để còn tích đức đời sau của mình.
4/2/2020.
VALENTINE MÙA CORONA
Thơ Đào Mạnh Thạnh
Hôm nay ngày lễ tình nhân
Mà sao cứ phải phân vân bao điều
Tình ta như gió với diều
Luôn luôn bay bổng phiêu diêu gió ngàn
Yêu thương tha thiết nồng nàn
Qua bao năm tháng gian nan vẫn nồng
Cần đâu cứ phải hoa hồng
Tặng nhau ngày lễ mà không chung tình
Ngoài kia sóng gió rập rình
CO RO NA đấy phát kinh cả người
Nhỡ ra mắc bệnh thì toi
Còn đâu hạnh phúc trọn đời bên nhau
Thôi đành khất lại mùa sau
Năm nay cứ tặng cho nhau thế này
Khẩu trang y tế tỏ bày
Cùng nhau gìn giữ chống lây dịch truyền
Chờ khi bệnh dịch bình yên
Đôi ta lại thắm thuyền quyên mặn nồng
Người ơi hãy hiểu nỗi lòng
Tình yêu tha thiết sáng trong một màu
Hải Phòng:14-2-2020
hạnh
VALENTINE ƯỚC NGUYỆN
Nghi Lâm
Anh cầu xin ơn trên linh hiển
Hãy giúp cộng đồng vượt nỗi đau
Mong dịch bệnh sớm vẫy tay chào
Để bình an trên toàn thế giới,
Valentine sẽ làm cho em tươi mới
Để đón nhận mối tình chứa chan
Cùng người thương say đắm nồng nàn
Với ái ân ngọt ngào hạnh phúc.
Em dịu dàng cùng anh thương chúc
Lứa đôi đang hò hẹn bên nhau
Tâm trạng như sóng nước dạt dào
Giữa biển tình bao la rộng mở,
Đồng cảm đón Valentine trong hớn hở
Ước nguyện ngày sớm kết tròn duyên
Quên đi những lo lắng muộn phiền
Tiễn nCoV rời thế gian mãi mãi!
VALENTINE 2020
Thơ Phan Huy Hùng
Anh không bước ra khỏi nhà
Em cũng không qua bậc cửa
Virus corona cười sặc sụa
Nhìn đôi lứa cách ly …
Em ở trong kia mở vi – tính đi
Anh ngoài này bấm ngón tay điện thoại
Hình ta bay giữa bầu trời thoải mái
Trao ngọt ngào cho nhau.
Valentine như mối tình đầu
Vượt qua vi rút carona khốc nghiệt
Sóng hai-phai gắn kết
Anh và em đến với niềm tin …
Valentine 2020 khắp mọi miền
Tưng bừng sóng điện
Nụ hôn giữa bao la hiển hiện
Thắp sáng cuộc đời ta !
12/02/2020. Thơ Hùng Phan.
LỄ TÌNH NHÂN ĐẾN
Thơ Nghi Lâm
Hôm nay là Lễ Tình nhân
Tặng em thi ý với ngàn yêu thương
Bài thơ trong nỗi vấn vương
Máy anh cầm bấm tỏ tường gửi trao.
Mong nàng nhận lấy ngọt ngào
Của hương mối tình suốt bao năm dài
Dù cho dịch có tác oai
Chẳng ngăn anh được ngày này bên em,
Mừng ta hạnh phúc êm đềm
Với hoa, với nến trong đêm xuân nồng
Không còn mòn mỏi hoài trông
Lễ Tình nhân đến tim hồng rộn vui.
Tuy đôi lúc phải ngậm ngùi
Cảm thương Vũ Hán đang hồi chống ngăn
Vi rút lan tỏa ác nghiệt hăng
Để cư dân lãnh bệnh căn không mời,
Nay đón dịp Lễ tuyệt vời
Chớ quên người ở bên trời xa xa
Yêu đương cũng rất thiết tha
Hãy chan hòa hết diết da ấm lòng!
(Sài Gòn, sáng 14/02/2020.)
NGÁN NGẨM
Thơ Hồng Soi
Đầu năm ngán ngẩn dịch “corona”
Chẳng giám đi đâu phải ở nhà
Cả nước đề phòng ngăn dịch bệnh
Toàn cầu đối phó chặn từ xa
Nhà trường khuyến cáo ngưng đến lớp
Bệnh viện tuyên truyền sẽ nhích ca
Quả thật đầu năm xui xẻo thật
Đường giờ lạnh lẽo ít người ra !
03.02.2020
KHẨU TRANG THỜI
Thơ Trịnh Thanh Hằng
Ngày trước em cũng thường thôi
Sáu mươi một hộp ỉ ôi ai cần
Ngờ đâu mới chạm mùa xuân
Corona nó xoay vần đời em
Anh chị nào thật thân quen
Ưu ái một hộp đủ tiền ba trăm
Đúng là cơ hội ngàn năm
Mua luồn cửa trước thì thầm cửa sau
*************
Muốn mua chẳng có cũng đau
Anh đây tự chế tự khâu tự dùng
Này thì túi bóng ni lông
Nhà ai con nhỏ có không bỉm nào
Áo quần to nhỏ tào lao
Cắt ngang ghép dọc có sao ta dùng
Khẩu trang anh cứ dửng dưng
Đầu cơ tăng giá coi chừng tẩy chay
*********
Anh ơi em sẽ tụt ngay
Quản lý họ bắt thì gay mất nghề
Dân tình em cũng thương ghê
Xin anh đừng giận hãy về với em
Chúng mình hợp tác ngày đêm
Chống dịch hô hấp không thêm người nào
Cuộc đời lại đẹp chiêm bao
Anh em sánh bước trăng sao phải hờn
Thơ Trịnh Thanh Hằng
VẪN LỜI TÌNH YÊU
Thơ Nguyễn Trường
Em ơi chưa bao giờ
Cả thế giới yêu nhau
Bởi từ một nỗi đau
Vì loài nCoV!
Xuân chưa qua phần ba
Ngàn hai người đi xa!
Hàng triệu người li tán
Quả đất đeo BIỂN CẤM!
Nơi nơi dốc phòng, chống
Khẩu trang đeo suốt ngày
Xà phòng rửa sạch tay
Hôn nhau qua lần vải.
Thử thách lòng nhẫn nại
Thắp lửa trái tim mình
Hết lạnh – nắng ấm lên
Đo mối tình em nhé
HỘI LIM MÙA CORONA
Thơ Trịnh Thanh Hằng
Anh về về với hội Lim
Hỏi thuyền quan họ đắm chìm nơi đâu
Còn đây yếm thắm vương cầu
Mớ ba mớ bảy bay đâu mất rồi
Lúng la lúng liếng em cười
Trầu têm đã sẵn chẳng người đong đưa
Áo the khăn xếp hoá thừa
Hội vào đại dịch lưa thưa bóng người
Quai thao nón thúng buông lơi
Liền anh quan họ rã rời tay ô
Nghìn năm lễ hội ai ngờ
Corona bỗng bất ngờ tiêu tan
Hội Lim chưa trẩy đã tàn
Liền anh liền chị ba quan không trầu
Ta về với bến sông Cầu
Vớt câu giã bạn sông sâu nhấn chìm
Có thể bạn thích: