Nhà thơ Nguyễn Hiền, bút danh Cúc Họa Mi sinh ngày 15/10/1976. Chị quê ở Long biên Hà Nội hiện nay là kế toán. Chị chủ yếu viết các bài thơ tình và những chiêm nghiệm về cuộc sống. Thơ chị nhẹ nhàng, nhưng sâu lắng, khiến cho người đọc cảm thấy dễ đồng cảm. Chị viết như lời tự sự, như kể về cuộc sống xung quanh chị. Chị đã có 1 số ít tập thơ in chung nhiều tác giả và đăng trên 1 số ít sách báo tạp chí. TopChuan.com xin giới thiệu các bài thơ hay của chị.
Bài thơ: HAY LÀ…
HAY LÀ…
Chiều cứ dụ mình đi hoang
Vẽ đêm lung linh huyền ảo
Khoác đôi vai gầy manh áo
“Thương lắm…” thì thầm bên tai.
Đêm rủ đi đón sớm mai
“Bình minh sắc mầu đẹp lắm”
Đặt nụ hôn môi sâu đậm
Kéo bước chân ai vội vàng.
Ta cũng muốn mình lang thang
Nghe lời dịu dàng nóng áp áp
Đôi chân nhấc từng bước chậm
Hay là …đi nhé…ta ơi…
CHM27/12/18
Bài thơ: MỘC MIÊN EM
MỘC MIÊN EM
Tôi chẳng sinh vào nhung nhớ tháng ba
Nhưng thầm thương loài hoa mang tên em giản dị
Yêu cánh đỏ nghiêng dáng màu suy nghĩ
Lưng lưng chiều say đắm Mộc Miên ơi…
Tôi nhận mình: là kẻ hành khất bị bỏ rơi
Đã phải lòng em cô gái cài bông hoa đỏ
Xin làm nắng…dịu hiền trong tiếng gió
Đẩy tươi hồng… gom mộng mị ươm thơ.
Tháng ba về biết bao kẻ ngẩn ngơ
Chẳng làm sao giữ em riêng mình nữa
Chỉ biết say giấc mơ không một nửa
Ghép tên mình với tên đó… tương lai.
CHM2/3/19
Bài thơ: ĐÊM VỠ
ĐÊM VỠ
Trằn trọc mãi
Đêm cũng tàn giọt nhớ
Vỡ cơn đau trở dạ nỗi Cô Đơn
Mùa thức giấc giang tay mềm đón hạ
Nhặt lá khô ủ ấm…giấu trong vườn.
Đêm khắc khoải
gá bên Đời bấu víu
Khoác sương lan áo mỏng dựa thinh không
Ta trùng xuống cảm thông rồi cưng nựng
Phủ chăn 1-1 gối nệm…gọi giấc nồng
CHM18/1/19
Bài thơ: TRẦM TƯ
TRẦM TƯ
Ta đã già theo tháng năm
Như mùa cạn ngày chạm đáy
Mầm yêu thủa nào khát vậy
Giờ nghiêng bên lá trầm tư.
Quán cũ những chiều cuối Thu
Đong đầy tủi hờn trách móc
Phố vờ quên đi khó nhọc
Từng nhịp rung lên xót đời.
Xin ngủ đi giấc mơ tôi
Đừng than tiếng lòng vụn vỡ
Có người hứa câu dang dở
Bận kẻ chung tình ngác ngơ.
CHM20/11/18
Bài thơ: CHỜ TA
CHỜ TA
Mai ta rời cõi tạm
Nợ vay trả kiếp người
Ngày nối ngày mệt rã
Bình yên..ta rong chơi
Mai ước chiếc lá rơi
Nhẹ tênh vào lòng đất
Kệ dòng đời tất bật
Mặc thôi bao cuồng quay
Mai hết cả thương vay
Hết luôn lời trách móc
Bỏ buông bao nặng nhọc
Ừ, mai đang chờ ta.
CHM 28/2/19
Bài thơ: HẠNH PHÚC NHÉ EM
HẠNH PHÚC NHÉ EM
Anh nhớ em…
nhớ lắm … đến hờn ghen
Lòng quay quắt khi Đông vừa chạm tới
Vẫn biết mình có tội
Giấc mơ yêu dằn dỗi nụ hôn thừa.
Anh nhớ con đường
loang nắng chiều thưa
Ghế đá cô đơn, cây rủ bi tráng ngơ ngác
Ước mộng đời …chẳng có tên nên nín bặt
Khói thuốc tàn…đếm giọt gợi hương đêm.
Anh nhớ thật nhiều
nhưng chẳng gọi tên
Bình yên nhé, hạnh phúc và viên mãn
Đừng để lệ …lăn bờ mi xót mặn
”Nói em buồn”…anh lo lắm biết không?
Anh nhớ em nhiều hơn những chiều Đông
Khi gió chạm vào tim… buốt lòng kẻ giấu
Lồng ngực đã trót ghim một bóng hình nương náu
Trách gió Đông không hiểu gợi chi buồn…
Anh nhớ về người…
……nên trách cả mưa tuôn.
CHM 1/11/18
Bài thơ: LẠC NHAU
LẠC NHAU
Nếu em biết sau những chén rượu cay
Anh trở về …sợ nhất là thấy mình lạc lõng
Ánh mắt ai thất vọng
Thứ lặng im giết chết vạn câu thừa.
Mình giận nhau lâu rồi…nhạt cả ánh trăng thưa
Cô 1-1 cứ van xin… kẻ yếu lòng thầm khóc
Giấc ngủ trôi khó nhọc
Gối chăn thừa ngăn nắp chẳng cần đâu.
Nếu em biết rằng: chỉ thưa, dạ một câu
Trái tim anh sẽ mềm như chăn ấm
Những nỗi niềm sâu đậm
Cũng vỡ òa khao khát tiếng yêu thương.
Nước mắt đàn ông không như cuộc bão giông
Mà lặng lẽ… tan rơi vào trong cả
Bao bộn bề nghiệt ngã
Khát yên bình em có biết không em?
Anh dối lòng… tìm chuếnh choáng đêm đêm
Quên khoảng cách hai ta và lỗi lầm tuổi trẻ
Biết có còn lối rẽ
Để bắt đầu…. cho hai kẻ nợ duyên nhau.
CHM31/10/18
Bài thơ: CÔ ĐƠN
CÔ ĐƠN
Nỗi đau ủ mình lâu quá
Khát khao
Giá như được chạm ngọt ngào
Tan bĩ cực.
Nỗi đau biết mình cô độc
Tuyệt nhiên im
Hạnh phúc nơi nào ánh tím
Tội tim buồn.
Sẽ có 1 ngày sóng vỡ
Người đi mãi
Nước mắt không còn mê mải
Hết vì ai.
Quãng đường dài ngắn chông gai
Thôi thấm mệt
Cầu mong những ngày tha thiết
Gối an yên.
CHM/ B02/10/11/18
Bài thơ
THƯƠNG VAY
Ai thả gì vào hun hút đêm thâu
Thả ghế đá lạnh băng người chờ đợi
Thả cả tiếng đêm thở dài chới với
Bước độc hành lạc lõng tiếng thơ rơi…
Đừng nhặt mùa đã cạn nhé em tôi
Đừng gói nắng để đông về sưởi ấm
Cứ để gió cuốn nỗi bi tráng dẫu chậm
Mây của trời sao em cứ đeo mang.
Em thương gì những cơn gió đi hoang
Thương gì ánh trăng trên đầu khuyết nửa
Ta chỉ tiếc cả một đời chọn lựa
Không yêu mình sao em cứ thương vay.
CHM14/2/19
Bài thơ: THƯ TÌNH
THƯ TÌNH
Anh
Đêm còn chút se lạnh của đông
Phố hun hút cuối con đường vàng vọt
Phía bên em có cuộn tròn nỗi nhớ
Lời thơ gầy trở nhẹ giấc hanh hao.
Anh
Những ân tình đã từng khoác chiêm bao
Có ánh nắng của mùa xuân mắc lên từng ô cửa
Có mùa Thu dịu hiền….và em nữa
Anh bên đời dệt mộng hóa lời thơ…
Nay xa rồi…
Phía lẳng lặng bơ vơ
Phía trằn trọc gói nỗi bi tráng giấu diếm
Khoảng cách là nhớ nhung mà cố tình ngụy biện
Dối lòng nhau.
Em
Sẽ gửi vào hôm qua và cả những mai sau
Gửi cả phố, cả ánh đèn mờ tỏ
Gửi đêm thâu có một người nơi đó
Lời nguyện cầu theo gió …nhớ bình an.
Nếu có thể nào
cho nhau hết gian nan
Ta đã sống như không ngày mai… mà cháy một lần trọn vẹn
Đâu vờ vui…xót tim mình lửa xém
Môi mỉm cười…ruột gan đau.
Anh cứ về bên ấy vẹn trước sau
Rồi thời gian sẽ đẩy hôm qua ngồi ở lại
Sẽ chỉ còn áng thơ bi tráng hoài mãi
…tơ vương…
Cúc Họa Mi15/2/19
Bài thơ: TIM CÔI
TIM CÔI
Em chẳng thể nào hiểu được tôi đâu
Khi ái tình dành cho em khó thành lời rõ rệt
Những đêm đông gió xô lòng da diết
Bật tiếng khóc thầm tay thiếu bàn tay.
Tôi giận mình không dứt nổi cơn say
Để cho em an yên dẫu nhủ rằng sẽ hết
Ai khiến ta mượn đời mình khắc, dệt
Ôm mộng xa vời tự khoác mảnh tình côi.
Em, giá một lần biết nỗi riêng tôi
Hờ hững sẽ tan …thấu tình bao khao khát
Ngủ đi em duyên kiếp này… nguyện xin làm người lỗi nhịp
Không cản được trái tim mình nên lạc cả thương mong.
CHM8/12/18
Bài thơ: BÁN – MUA
BÁN – MUA
Câu thơ cạn
câu thơ đi tìm nước
Mộng cơn say
cập bến đậu thềm hoa
Câu thơ khát
những mỹ từ vô giá
Ngả nón mê
bán vụng dại bên đường.
Giá một mớ
cằn khô và sỏi đá
Đem chợ phiên
đổ đống bán ai mua?!
Trời chập choạng
kẻ say tình mắc bẫy
Đổi lầu cao
gác tía…cuộn thơ về.
CHM28/2/19
Bài thơ: TÔI GIẤU NHỚ
TÔI GIẤU NHỚ
Thu giấu gì
trong mái tóc em tôi
Mà ngọt sắc như trái hồng đã chín
Ngọn heo may… vương má em bịn rịn
Thinh không mừng hôn nhẹ nét môi say.
Thu giấu gì
vụt thoang thoảng hương bay
Hồn tôi trót xuôi dòng về quá khứ
Những dấu yêu cột tim ai một thuở
Ngỡ bùng lên ngọn lửa mối duyên đầu.
Thu giấu gì
pha những nhánh tóc nâu
Gợi tháng khát, năm thương còn ru mãi
Vạn niềm đau dẫu không còn trẻ dại
Tuổi bốn hai nhan sắc gác bên thềm.
Thu giấu gì… tôi giấu nhớ…ấm êm
Nẩy nốt nhạc tạo cung trầm sâu lắng
Tôi giấu thương …giấu đi mầu trầm lặng
Giữ cho mình …và cho cả em tôi.
CHM26/10/18
Bài thơ: VÔ THƯỜNG
VÔ THƯỜNG
Đừng ủy mị tôi ơi đừng ủy mị
Vô thường say vô thường nghĩ mà thôi
Mình như những nhánh sông rơi
Trôi về biển lớn muôn đời khát khao.
Đừng giết chết tim ta bao ngày tháng
Cõi nhân gian tạm bợ nặng chi sầu
Hãy là đôi cánh chim câu
Tung bay sải rộng năm châu biển trời.
Đừng hoài mãi trông chờ nơi xa vắng
Trách tình không trọn vẹn chẳng thương ta
Chân trời góc bể bao la
Lẽ đời duyên trọn có là bao nhiêu…
Chỉ là… nương tạm sớm chiều
Dạo chơi chốc lát ..xin nhiều hoan ca.
CHM8/11/18
Bài thơ: MỘNG MƠ
MỘNG MƠ
Em gói mùa của tôi chở đi đâu
Bừng sắc nhớ sáng khoảng trời sâu lặng
Mênh mang ấy nghiêng ráng chiều trong nắng
Chơi vơi hồn… tim khát nói lời yêu.
Có thể nào …bớt lại chút phiêu diêu
Cho lơ đãng kẻ phong trần chạm phải
Rủ ngơ ngác dắt tay người đi mãi
Cuối đường chiều …tím mộng tím mơ ơi…
CHM26/11/18
Bài thơ: BÌNH YÊN ĐI EM
BÌNH YÊN ĐI EM
Anh biết mình đến sau
Khi con đường em đi mỏi mòn quá nửa
Mái tóc rối ngổn ngang đầy vụn vỡ
Chuyến đò chiều lỡ bước 1 ngày đông.
Anh được nghe câu chuyện bão giông
Qua những lời nước mắt
Bờ môi rung mím chặt
Chạnh tâm mình thấy tội lẫn hờn ghen.
Ngủ đi em quá khứ ấy nhỏ nhen
Xin được trao yêu thương trải kín đường hoa thắm
Bình yên đi em… gạt lệ tuôn giọt mặn
Có anh bên người… sưởi nóng áp giấc mơ say.
CHM17/11/18
Bài thơ: RỐI LÒNG TÔI
RỐI LÒNG TÔI
Phố nghiêng nghiêng nắng gió
Mùa đất trời thay áo giữ thanh xuân
Em lạc bước …còn thơ tôi lạc vận
Tim lạc thương giắt lối mộng tự tình.
Phố nay chiều câu thơ chẳng ngoan, xinh
Kẻ gói ghém vụng về tìm chỗ ẩn
Bao từng trải sao mềm như nệm ấm
Vỡ tim mình thổn thức bước em qua
Đừng vội vàng
đừng nhung nhớ xa xa
Mùa thay áo bởi cũng cần bồi đắp
Kẻ đã cũ
tự ti mình vụn vặt
Nên hờn ghen khi em sải phố dài.
Phố nghiêng chiều
Tôi nghiêng phía khoan thai
Hồn trút trầm tư
Thơ xuống dòng vụng dại
Lá khẽ cuộn dưới chân người luyến ái
Rối lòng tôi!
CHM21/2/19
Bài thơ: TA SAY
TA SAY
Ta chọn mình cô đơn……..
………….Khoác mầu đã cũ
Chọn nhẹ tênh như cỏ……
…………Khẽ khàng như Thu.
Vận áo đời ảo giác bước phiêu du
Bỏ thực tại cằn khô ám chiều phồn thực
Ta chọn cũ …mà đằm, sâu khi tỉnh giấc
Quá là hay……!
Ai đánh cược mình trước lựa chọn cuồng quay
Hên- Xui và Được- Mất?
Ta nhận mình thua cuộc…
Nhấc chân khỏi bon chen khấp khểnh, vô tình.
Ai cứ đi qua….. dừng lại …nguýt đời khinh
Ta kệ duyên … mỏng, dầy mà vun đắp
Chọn cho mình thảnh thơi, chấp ngày mai ngõ hẹp
Ta say….!
CHM4/1/19
Có thể bạn thích: