Tháng tám, khi những cơn mưa rào mùa hạ thưa dần, nắng đã bớt chói chang. Đất trời nhè nhẹ bước vào thu. Sáng dậy sớm, đạp xe lòng vòng quanh những con đường cũ, hít hà hương hoa sữa nồng nàn quyện với mùi heo may, chợt thấy lòng mình như trẻ lại. Đôi khi, bước lạo xạo trên con đường ngập lá vàng, như vô tình gặp lại người quen cũ, chút mừng rỡ, bồi hồi xen lẫn tiếc nuối, trái tim không kìm được đập lạc nhịp, cúi đầu nhặt chiếc lá mà bâng khuâng. Tháng tám khiến cho tâm hồn thi sĩ rung lên và viết thành lời. TopChuan.com xin giới thiệu chùm thơ tình lãng mạn về tháng tám.
Bài thơ: THÁNG TÁM – Phan Thu Hà
THÁNG TÁM
Phan Thu Hà
Tháng bảy lặng vẫn mùa mưa chưa dứt
Hẹn vầng trăng gọi tháng tám bên hè
Lộc vừng trút thảm hoa tàn đỏ rực
Thu bất ngờ xanh vòm lá nghiêng che
Mùa âm thầm gieo mình trong cỏ rối
Nắng thủy tinh hôn khẽ nụ hoa vàng
Hoàng hôn tím phía chân trời vội vã
Tóc mây bồng theo ngọn gió lang thang
Có ai còn về chốn xưa hò hẹn
Giọt cà phê đắng đót chạm môi buồn
Thảng thốt nhớ 1 chiều thu xưa cũ
Có hai người ướt đẫm dưới mưa tuôn
Người có biết thu về cùng tháng tám
Có nhớ không hương cốm mọng đợi chờ
Bồi hồi lắm nghe bước đời mải miết
Giọt đàn nào rơi chạm những trang thơ
Tay bấm đốt mấy mùa trăng chìm nổi
Níu hương thầm ủ nỗi nhớ xanh rêu
Câu hát cũ “ lá khởi vàng chưa nhỉ “
Giọt ngâu trầm khẽ gọi một lời yêu
Phan Thu Hà
Bài thơ: THÁNG TÁM THU VÀNG – Miền Ký Ức
THÁNG TÁM THU VÀNG
Miền Ký Ức
Tháng tám về thu vàng lá chơi vơi
Ai trút nắng vào cơn mưa cuối hạ
Cho nổi nhớ về anh thêm nghiêng ngả
Không thấy người em khóc với mênh mông
Sài gòn thu chiều như cũng bi tráng hơn
Con ngõ nhỏ nép mình sau tường trắng
Ly cà phê loãng tan vào men đắng
Dốc cạn ngày chỉ đổi lại chênh vênh
Anh có về…khơi kỷ niệm không tên
Từng năm tháng ta đã cùng hẹn ước
Đã từng thương đừng đào thêm vết xước
Cho một người đã quá đủ đa đoan
Tháng tám mùa thu dệt thảm lá vàng
Dệt ký ức vào vùng trời xanh ngát
Về bên nhau gối đầu nghe biển hát
Lời tự tình cùa một thườ tơ vương
2.08.2019
Bài thơ: THU VỀ – Nghi Lâm
THU VỀ
Thơ: Nghi Lâm
Thu về đem lắm mộng mơ
Để em duyên dáng ngây thơ bên đời
Xinh thay vóc ngọc tuyệt vời
Khiến anh xao xuyến bồi hồi khôn nguôi
Hoa cùng đua sắc lả lơi
Cúc, lan, hồng, huệ rạng ngời lung linh
Em cười tỏa sáng bình minh
Gió thu mơn nhẹ vóc hình mảnh mai
Anh nhìn tóc chấm bờ vai
Ước mai chung lối cùng ai trên đường
Thu về càng thấy vấn vương
Ngửi mùa hoa sữa nghe lòng nao nao
Trông từng đôi lứa bên nhau
Sánh đôi âu yếm, ngọt ngào hương yêu
Cho anh càng mến em nhiều
Ngắm mưa ngâu rớt, trong chiều đến mau
Đêm này chắc hẳn chiêm bao:
CÓ TA VÀO MỘNG, ..CÙNG TRAO TÌNH HỒNG!
Bài thơ
THU ĐẾN
Tác giả Hoa Lư
Ai cất nắng để chiều nay trời nhạt
Thu bên thềm khẽ hát bản tình ca
Gió thanh thanh lả lướt dạo phố xa
Em và Thu nồng nàn bên sắc thắm
Thu đã đến! Nhuộm vàng màu chiều vắng
Xa nhau rồi Hạ vẫn nặng lòng yêu
Hạ về đâu khi bóng đổ liêu xiêu
Nhường lại Thu ánh nhìn nhiều lưu luyến
Từng chiếc lá rộn ràng chân em quyện
Nghe lao xao gió chuyển phía xa xa
Một nụ hôn ai đó vừa lướt qua
Khi hoàng hôn tà tà sau triền núi
Cúc mùa thu đã không còn nở vội
Mà để Quỳnh mỗi tối ngát hương thơm
Trăng đầu non đẹp như giải lụa mềm
Cuốn đôi mắt êm đềm trong giấc ngủ
Ánh thu vàng nôn nao từng hơi thở
Chút hương trinh hoa nở buổi đầu thu
Lạc hồn vào đêm lạnh trải mộng du
Tìm khát vọng bước tới miền hạnh phúc
Ngày 7/8/2019
Bài thơ: VIẾT CHO MÌNH – THÁNG TÁM
VIẾT CHO MÌNH – THÁNG TÁM
Nguyễn Thị Thanh Tâm
Chào tháng tám ngươi đã về ngang cửa
Nắng hạ vàng trên tán lá hanh hao
Đêm vắng lặng không gian bớt ồn ào
Cơn mưa nhẹ theo về cùng với gió
Tháng tám về hoa nở vàng đầu ngõ
Cánh nhẹ rơi báo hiệu thu sắp về
Nhành trinh nữ tím thẫn cả triền đê
Chiều hoang hoải sao thấy mình xa lạ
Tháng tám về phố phường thêm ồn ã
Vào guồng quay cùng vũ điệu giao mùa
Chiếc lá vàng rơi nhẹ ngoài song thưa
À ra vậy! Thế là mùa thu tới
Tháng tám về mang theo niềm vui mới
Thêm tuổi xuân hằn trên mái tóc thề
Bốn bốn ư? Nhựa sống vẫn tràn trề
Xin bỏ lại những tháng ngày đã cũ
Tuổi 40 vẫn còn như say ngủ
Để chia tay những u uẩn trong lòng
Tuổi 44 sẽ có nhiều ước mong
Cho chính mình – cho ngày sinh tháng tám
Bài thơ:TỰ TÌNH THU Hoàng Chẩm
TỰ TÌNH THU
Hoàng Chẩm
***
Heo may nghe lạnh… lưng chừng
Bỏ quên hương phấn đã từng phôi pha
Thu xưa em chút nhạt nhòa
Lá nghiêng trút cả mùa hoa em về……
***
Còn em mùa vẫn chưa xa
Còn heo may… rót trong ta lạ thường
Thu em miền nhớ mù sương
Thu ta níu 1 chiều vương dốc tình.
***
Lắng mùa xếp lá vơi đau
Một hơi thở nhẹ úa nhàu tóc mây
Thu xưa cạn hết trả vay
Ngược chiều cơn mộng vơi đầy riêng mang.
***
Miệt mài nỗi nhớ bao lần
Xuôi theo mùa lá mới gần lại nhau
Thu về tóc rối nghe đau
Chút thương ở lại giữa màu mắt phai
Thu về con nước chia hai
Nghiêng tay xô đẩy hinh hài khuất xa.
Nợ nần trả giữa phôi pha
Ngỡ ngàng chăn chiếu người qua ngập lòng
Nửa… mùa thu chết bên sông
Nửa… mùa thu giấu mặt cùng ban sơ.
Bài thơ: MÙA THU CHẾT – Lan Vương
MÙA THU CHẾT
Lan Vương
Hạ đi lạc nên thu về vàng thắm
Phố sang mùa thăm thẳm những làn mây
Nỗi nhớ anh theo nhịp sống đong đầy
Anh yêu hỡi đến cỏ cây cũng nhớ.
Thu đã đến xôn xao từng hơi thở
Chỉ tình mình sao tan vỡ chơi vơi
Chức nhớ Lang mưa mắc cửi đầy trời
Giọt trĩu nặng gửi về nơi xưa cũ.
Cho và nhận biết thế nào mới đủ
Bên nồng nàn bên ủ rũ cô đơn
Không trách anh mà lòng lại dỗi hờn
Bởi có lẽ một lần hơn đã khóc.
Đời giông bão vượt khơi đầy nặng nhọc
Đành chôn vùi nheo nhóc với đàn con
Nỗi nhớ anh theo năm tháng mỏi mòn
Mùa thu chết khi trái non vừa nhú.
Bài thơ: TRẢ LẠI EM – Hoa Diên Vỹ
TRẢ LẠI EM
Tác giả: Hoa Diên Vỹ
Trả lại em khoảnh khắc của ngày xưa
Mưa tháng tám sụt sùi bên hiên đợi
Ai luống cuống chiếc ô hồng che vội
Mái tóc thề ướt đẫm giọt mưa thu.
Trả lại em ngốc nghếch bức tình thư
Gã đạo chích giả đò mình giữ hộ
Một mai đây khi gặp duyên kỳ ngộ
Trao tận tay bạch mã của em liền.
Trả lại em duyên dáng má đồng tiền
Ai đem cọ giấu vào trong giấy lụa
Cả đôi mắt như biết cười kia nữa
Trả lại em không thiếu một ly nào!
Trả lại em con tim nhỏ chênh chao
Ngày hôm ấy vô tình người đánh cắp
Và run rẩy bờ môi nào e ấp
Khép mi ngoan trao gửi nụ hôn đầu.
Trả lại đi lời hẹn dưới mưa ngâu
Em không muốn giống như là Chức Nữ
Nắm tay em còn chần chờ chi nữa
Cuối đường xa giục giã tiếng chuông chiều.
Cỏ ngân hà vừa nở đoá hoa yêu…
Bài thơ: NỖI LÒNG THU SANG – Trương Túy Anh
NỖI LÒNG THU SANG
Thơ Trương Túy Anh
Thu sang để lá vàng rơi
Chao nghiêng trước gió chơi vơi lìa cành
Trời cao trong vắt mây xanh
Heo may lay khẽ tấm mành song thưa
Bồi hồi nỗi nhớ thu xưa
Bên nhau sánh bước đón đưa đi về
Cải vàng nhuộm thắm triền đê
Cốm non thơm ngát đồng quê nhà mình
Sau vườn Cúc nở tươi xinh
Trăm màu sắc thái thắm tình đôi ta
Tưởng rằng mình đã chung nhà
Nào ngờ duyên lỡ cách xa đến giờ…
Thu về em lại thẩn thơ
Nỗi bi tráng giấu kín bất ngờ trào dâng
Tình đầu từ thuở thanh xuân
Cố quên vẫn nhớ bâng khuâng thu tàn
Đếm từng chiếc lá đỏ vàng
Gửi vào trong ấy muôn ngàn tình thương
Mùa sang gợi chút vấn vương
Chính là khoảnh khắc đời thường anh ơi…!
9/7/2019.
Bài thơ: HÁT CHO MÙA THU CŨ - Lê Gia Hoài
HÁT CHO MÙA THU CŨ
Lê Gia Hoài
Em thấy không
thu về trong mắt lá
Phố chiều nghiêng
xao xác cánh hoa vàng
Trên ngói nâu nắng lùa nghiêng mái phố
Hẹn bao chiều
chẳng thấy bóng em sang.
.
Thu hồn nhiên
mắt em vương màu nắng
Heo may gầy phủ kín giấc mơ hoang
Này lá rụng
cánh chim nào đi lạc
Để lòng ai hoang vắng địa đàng.
.
Thu rất trong
Mảnh hồn em trong trắng
Hoa cúc xưa rũ cánh ướt mưa chiều
Anh đứng lặng
đếm mưa ngày cuối hạ
Thả nỗi bi tráng vào tháng tám cô liêu.
.
Phố dài quá
hương sữa bay phảng phất
Dáng mùa thu xanh thẳm
mắt em chờ
Bên kia sông
ai ngồi thương hạ cũ
Để anh giờ đi lạc giấc mơ xưa.
Bài thơ: THÁNG TÁM MÙA THU ĐẸP THƠ – NGUYỄN CAO CẦM
THÁNG TÁM MÙA THU ĐẸP THƠ
Tác giả : NGUYỄN CAO CẦM
Tháng tám về khí trời mát mẻ
Cây lá hoa nhè nhẹ đung đưa
Xạc xào gió thổi lưa thưa
Bóng chiều vội tắt đêm vừa buông êm
Mùa thu đẹp càng thêm huyền ảo
Vạt nắng vàng hong ráo không gian
Bình minh gội óng non ngàn
Mưa rơi thánh thót nhân gian mãn lòng
Tháng tám về trời hồng mây gấm
Nước non xanh tuyệt lắm vô cùng
Giang sơn trải thảm chập chùng
Quê hương đất Việt điệp trùng thắm tươi
Tháng tám về bầu trời dịu mát
Muôn hoa thơm tỏa ngát đưa hương
Nồng nàn quyến rũ vấn vương
Mặt đất yên ả thiên đường bồng lai
Vầng hồng gội ban mai óng mượt
Bóng Kiều thơm tha thướt dập dìu
Hoàng hôn nhuộm tím bóng chiều
Long lanh mặt nước mỹ miều lung linh
Đêm trăng thanh ta mình tản bộ
Đan tay ngà dạo phố vui chơi
Khoác bờ vai lụa em cười
Thoảng mùi hương cốm gọi mời thiết tha
Tháng tám về mùi hoa sữa ngát
Tỏa đưa hương ngào ngạt thơm tho
Ngày thu thiếu nữ thẫn thờ
Yêu Kiều khoe dáng sững sờ đắm xiêu
Tháng tám về bao điều thú vị
Hồn tươi vui ý nghĩ trong lành
Hoà cùng vũ trụ thiên thanh
Hái nhiều mộng ước mơ thành giàu sang .
Bài thơ: THU XANH – Lê Mỹ Hường
THU XANH
Lê Mỹ Hường
Mùa nghiêng qua phố chiều nay
Sóng sánh đổ nắng nhạt màu trên mái tóc
Lá vàng rơi rơi nhẹ cuốn giấc mơ về nơi xa lắc
Chênh chao nỗi nhớ chẳng dịu êm
Thu đến rồi, thu nói gì với em
Nắng trốn chạy hạ thẫn thờ tiếc nuối
Cơn mưa đổ dòng thời gian ướt vội
Ly cà phê tí tách những giọt buồn
Anh xa em ngày thu ấy sầu vương
Hương hoa sữa chùng chình
chưa nồng nàn
nên chúng mình chia tay nhau thật nhẹ
Vòng tay ôm lời thì thầm thật khẽ
“Mai này thu vào mùa em có nhớ đến anh?”
Tháng tám của chúng mình em gọi là mùa thu xanh
Mùa quả chín mà tình ái chưa chín
Dẫu biết rằng cuộc đời này chẳng có gì là bất biến
Vẫn xao xuyến bồi hồi khi mỗi độ thu sang…
Với em, thu xưa giờ chỉ còn là hoài niệm thật nhẹ nhàng!
05/8/2019
Bài thơ: THU – KHÔNG EM – Ha Nguyen
THU – KHÔNG EM
Ha Nguyen
Nơi anh về phía ấy không em
Chỉ mùa thu cùng cúc vàng nở rộ
Những con đường quanh co luồn qua bao núi đá
Những gương mặt người chợt lạ giữa thân quen.
Anh muốn về cùng em dựng lại niềm tin
Từ những mảnh tình ái vô tâm có lần tuột vỡ
Thu về rồi khi nào em nhớ
Mùa tựu trường hai đứa gặp nhau.
Trời vẫn xanh- mắt em thủa ban đầu
Chỉ lòng anh giống cúc tàn cuối vụ
Bao thu rồi quên sao mùa xưa cũ
Nhớ một người mất ngủ suốt năm canh.
Nơi anh về – không em – trái tim anh
Cô đối kháng quá giữa bạt ngàn cỏ dại
Tự hỏi mình thu xưa sao xa mãi
Anh miệt mài đi tìm lại tình em.
Kỉ niệm xưa cơn mưa xối ướt mèm!
1/8/2019 Ha Nguyen.
Bài thơ: THU RƠI – Phạm Tân Dân
THU RƠI
Phạm Tân Dân
Anh về vá lại chiều thu
Cúc vàng một lối sương đu níu cành
Rèm buông một nửa hứng mành
Bên em giọt nhớ bên anh giọt sầu
Thu rơi bông lúa trĩu câu
Hạt vương ngoài ruộng hạt sâu trong bồ
Lá vàng ai rắc mà khô
Cành xanh gió lắt phất phơ lượn lờ
Khi lau phơi trắng ngẩn ngơ
Sấm im bật tiếng mặt hồ trong veo
Heo may du vịn thu reo
Lục bình quấn lại thôi chèo tím sông.
Bài thơ: THÁNG 8 – Hong Vu
THÁNG 8
Hong Vu
Vòm trời giông bão ngang qua,
Vẫn vương nhành những cánh hoa phượng hồng.
Khi mưa đổ khi nắng nồng,
Mà sao thương nhớ nặng lòng hạ ơi.
Hồ đầy lác đác sen phơi,
Cánh ôm ấp nhụy vàng tươi nỗi niềm.
Xinh như một dấu môi mềm,
Nụ hôn thơm ngát một miền trinh nguyên.
Ngân hà lấp lánh đêm đêm,
Cánh chim ô thước bắc thêm nhịp cầu,
Ngưu Lang, Chức Nữ gặp nhau
Lệ mừng giọt giọt mưa ngâu ướt mùa.
Hình như trong cánh gió lùa,
Thoáng tà áo tím thu vừa ngang qua.
Màu bằng lăng dẫu phôi pha,
Thì đây đây cúc đã vàng hoa thắm lòng.
Hình như là một vô cùng,
Bốn mùa xoay đến nghìn trùng vô biên..
Bài thơ: VƯỜN THU – Nguyên Đức
VƯỜN THU
Nguyên Đức
Gặp em 1 chiều mây trắng bay,
Gió thu uốn nhẹ dáng hao gầy.
Anh ngỡ em là hồn của gió,
Nên cứ dặt dìu tay trong tay.
Nắng ấm trời thu ấm cả lòng,
Chừa một vài giọt để em hong.
Sóng mắt ru tình đan lối mộng,
Để sông thương mãi chẳng cạn dòng.
Em nhìn đôi mắt ấy thật lâu,
Bảo nơi tình ái được bắt đầu.
Anh có thấy gì trong sóng mắt,
Một lớp thủy chung chảy rạt rào.
Rồi 1 ngày mình bén duyên nhau,
Ba mẹ sang nhà với trầu cau.
Tác hợp một đôi thành chồng vợ,
Hạnh phúc đầm ấm tự thủa nào!
Mặn nồng duyên thắm với đứa con,
Hiền ngoan em dạy giữ lòng son.
Có đôi mắt đẹp như anh vậy,
Mang nét tinh khôi giống bố con.
Ảnh thơ Nguyên Đức, 09/8/2019.
Bài thơ: DÒNG VẮNG Huy Viễn
DÒNG VẮNG
Huy Viễn
Dòng xưa còn vẳng câu hò
Bao ngày bến đợi con đò nào sang
Người đi buổi ấy thu vàng
Để lòng kẻ đợi mênh mang nỗi sầu
Khung trời in bóng lòng sâu
Kìa! Thu rơi lá nhuộm màu nhớ thương
Đò xưa chở mắt môi hường
Giờ đây chở nỗi sầu vương tháng ngày
Đâu! Làn tóc rối ai bay
Đâu! Bờ vai nhỏ vòng tay ai quàng
Chiều nay vạt nắng mơ màng
Gió bi tráng như cũng mênh mang chẳng về
Con đò nặng nhớ u mê
Ngẩn ngơ chìm nổi câu thề ngỡ phai
Dòng xưa âm thầm trôi dài
Chiều nay lẻ bóng thuyền ai một mình
Bài thơ: THÁNG TÁM MÙA THU – Đào Mạnh Thạnh
THÁNG TÁM MÙA THU
Đào Mạnh Thạnh
Ai gom lá…cho vàng thu tháng tám
Gió heo may nắng rám trái bưởi vàng
Hạ qua rồi lá rụng đón mùa sang
Thu đã chớm …nắng chang như còn nhớ
Cơn mưa chiều chớm thu ngày gặp gỡ
Lá vàng rơi bỡ ngỡ thẹn mùa ngâu
Góc phố xưa hằn in mối duyên đầu
Giờ âm thầm phai màu mưa giăng lối
Ta một mình .. bước chân trần lầm lũi
Ngỡ rêu phong mờ lối chốn thu về
Cơn mưa chiều che lối mộng tái tê
Mà khát cháy niềm mê còn tha thiết
Ta lặng thầm bước mơ hồ mải miết
Lòng trào dâng da diết thuở ban đầu
Thu đến rồi miền xưa ấy còn đâu
Giờ xa cách tình sầu ta một bóng
Dấu yêu ơi bao thu rồi mong ngóng
Giờ chia xa khát bỏng nụ hôn đầu
Tháng tám về da diết chạm mùa ngâu
Bao khắc khoải …..
……..u sầu thu tha thiết ……
Có thể bạn thích: