Trăng là nguồn cảm hứng vô tận trong thi ca. Xưa và nay đã có biết bao thi sĩ đến với trăng với những vần thơ làm nao lòng người đọc. TopChuan.Com xin giới thiệu những bài thơ hay về trăng.
Bài thơ: Hồn côi vấn đáp cùng trăng – Phạm Quang Thu
HỒN CÔI VẤN ĐÁP CÙNG TRĂNG
Tác giả Phạm Quang Thu
Trăng ơi, trăng khuyết một mình!
Trăng ơi, ta khuyết vì tình đã tan
Trăng ơi! Trôi giữa miên man
Trăng ơi! Ta giữa mênh mang vô bờ!
Lâu lắm rồi, đến với thơ
Hoa Xương rồng nở, ta chờ sao trăng!
Lòng ta uống ánh trăng ngàn
Đêm sâu thăm thẳm, dọc ngang cô hồn!
Trăng ơi! Mơ một nụ hôn
Giữa bao la thẳm đỡ buồn trăng ơi!
Tình ta lên đến chơi vơi
Giữa ngày rất đẹp, sáng ngời ánh trăng.
Mùa đi, đi mãi chị Hằng
Ta con thuyền mộng giá băng giữa đời
Trăng đêm nay khuyết sắp rơi
Chính khi ta cũng tơi bời đau thương!
Em ta, ly biệt yêu đương
Đã bay xa với dặm trường mù khơi
Để ta chìm đắm trăng ơi
Và ta cũng khuyết giữa đời đó trăng!
Bay lên đi hỡi chị Hằng
Sẽ thôi đơn lẻ giá băng một mình
Bay lên đi cả khối tình
Lòng ta trăng sáng một mình với trăng.
Trăng khuyết rồi sẽ tròn trăng
Tình ta dẫu khuyết sẽ băng cánh trời
Em đi xa nhé, em ơi!
Đêm nay anh đứng giữa đời, ngó trăng!
Bài thơ: Trăng khuyết – Phan Trung
TRĂNG KHUYẾT…!
Thơ: Phan Trung
TRĂNG soi bóng khuê phòng cô lẻ
VÀNG hắt hiu quạnh quẽ hồn côi
AI người phụ rẫy tình tôi
THẢ đi nguyện ước một đời không xa
TRÔI nghĩa ái mặn mà thương nhớ
SÔNG thu bồn tình lỡ còn đâu
ĐỂ đêm em đổ lệ sầu
AI quên hẹn hứa tình sâu một đời
NGƠ duyên thắm xa rời hạnh phúc
NGẨN cõi lòng vạn khúc biệt li
BUỒN vì vương nặng tình si
TRÔNG về người ấy ướt mi đắng lòng
MỘT chỉ muốn ân nồng nặng ái
NGƯỜI kia thì khẳng khái bảo không
TRĂNG VÀNG AI THẢ TRÔI SÔNG
ĐỂ AI NGƠ NGẨN BUỒN TRÔNG MỘT NGƯỜI…!
Bài thơ: Trăng và em – Nguyễn Anh Tuấn
TRĂNG VÀ EM
Thơ Nguyễn Anh Tuấn
Thương nhau tặng cái che đầu…
Nửa vành nón cứ qua cầu chao nghiêng
Thẹn thùng e ấp làm duyên
nụ cười êm dịu một miền trăng theo
ngăm trăng lại nhớ em yêu…
ngắm em lại thấy nhớ nhiều Trăng ơi
13/07/2018
Bài thơ: Về với mùa trăng – Nguyễn Lan Hương
VỀ VỚI MÙA TRĂNG
Thơ Nguyễn Lan Hương
Anh có kịp về?
Hay để lỡ mùa trăng
Rằm tháng tám sáng bừng đêm cổ tích
Lũ trẻ con ùa ra đường tinh nghịch
Những vì sao sà xuống đậu trên tay.
Nhanh lên Anh kẻo lỡ chuyến tàu đầy
Chiếc vé về tuổi thơ em giữ giùm Anh đó
Theo lũ trẻ ta cùng nhau xuống phố
Hương mùa thu hoà quyện ánh trăng vàng.
Về thôi Anh kẻo mùa cốm sẽ tan
Kẻo sang đông không còn Hoa sữa
Kẻo qua rồi mùa không còn về nữa
Kẻo chút lá vàng thu cuối cũng lìa xa.
Anh đừng buồn đừng giận những mùa qua
Đừng vội trách những mùa trăng đã lỡ
Ta cùng nhau trở về bằng nỗi nhớ
Chuyến tàu tuổi thơ không lỗi hẹn bao giờ …
Bài thơ: Hỏi trăng – Nguyễn Nguyệt Anh
HỎI TRĂNG
Thơ: Nguyễn Nguyệt Anh
Trăng ơi..!
Sao cứ mãi một mình trên biển cả
Có thấy buồn hay trong dạ bơ vơ ..?
Nhớ thương ai mà mãi đứng đợi chờ
Đêm hoang hoải bơ phờ vì thức trắng
Còn ta thì luôn ước ao thầm lặng
Mong người về xoa bớt đắng vành môi
Để thuyền tình không đậu bến sông côi
Để đêm ta không ngồi buồn than thở.
Trăng ơi trăng…! Đời có phải là nợ?
Nên bây giờ ta nhớ họ ngẩn ngơ
Mỗi khi buồn ta lại dỗi vu vơ
Vì thương quá, người bờ bên xa lắc.
Trăng có nghe sóng biển tình khoan nhặt
Khi ồn ào lúc phẳng lặng du dương
Ngọt ái ân say lịm giấc miên trường
Ta yêu mãi người thương đời viễn xứ.
MC :12/7/2018
Bài thơ: Trăng gầy – Chu Minh Khôi
TRĂNG GẦY
Thơ Chu Minh Khôi
Trăng quê mình gầy lắm phải không em?
Cả trời đêm cũng xanh xao làm vậy
Những ngôi sao khóc hoài như mắt mẹ
Thương chúng mình thăm thẳm phía miền xa.
Quê héo mòn nửa tháng trăng hao
Quê xác xơ mười bốn đêm trăng khuyết
Mồng Một lưỡi trai mồng Hai lá lúa…
Bao đêm trăng mẹ thức đợi ta về.
Tháng ba thương nàng Bân may áo
Rét nôn nao
Anh kéo cả mùa xuân quê mẹ
Đắp cho mình ấm trọn đêm xa nhà.
Bài thơ: Trăng suông – Đỗ Thị Phương Lan
TRĂNG SUÔNG
Tác giả Đỗ Thị Phương Lan
Trăng soi ngõ nhỏ
Lấp ló bên thềm
Ai kia lặng lẽ trong đêm
Ngẩn ngơ ngắm ánh trăng thêm u sầu!
Trăng đậu trong veo
Nhìn theo bóng người
Ngàn sao lấp lánh ánh cười
Nàng ơi chớ có buồn rơi hỡi nàng…!!!
Gió man mác thổi
Rượt đuổi theo mây
Ru trăng sao hãy ngủ say
Đừng trêu đừng ghẹo làm lay lòng người…!
21/ 6/18
Bài thơ: Say trăng – Thanh Trang
SAY TRĂNG
Tác giả: Thanh Trang
Đêm anh về giữa lúc Hạ đang trôi
Thay áo mới lòng bồi hồi không tưởng
Thu khe khẽ chuyển mình lòng vui sướng
Trăng mỉm cười tận hưởng tiết ngời trong.
Nhìn ngắm em cho thỏa những ước mong
Nụ cười ấy làm cõi lòng anh ấm
Thướt tha quá để tình anh thêm đậm
Trái tim nồng anh ngậm một tiếng yêu.
Anh say em, nàng trăng nhỏ môi kiều
Hôn một nụ vẫn còn nhiều vị ngọt
Em đẹp quá, tiếng gọi anh lảnh lót
Kéo hồn bay theo những giọt trăng mềm.
Đêm chuyển mùa trên chiếc gối thật êm
Thu hăm hở đi têm trầu dạm ngõ
Hạ vội vã gửi lời anh bày tỏ
Cánh cửa phòng mở ngỏ đón em qua.
Chính là em nàng trăng nhỏ điệu đà…
12/07/2018. Thanh Trang
Bài thơ: Ánh Trăng Thu – Đồng Văn Thanh
ÁNH TRĂNG THU
Tác giả: Đồng Văn Thanh
Tôi lang thang dưới ánh vàng cô lạnh
Hoa sữa đằm sóng sánh giọt nồng thu
Thả tâm hồn vào ký ức âm u…
Ngàn chấm hỏi dội tháng năm phàng phũ.
Con thuyền nhỏ đưa tôi về chốn cũ
Gió căng buồm dõi gọi bến bờ xưa
Khoảng xanh êm gờn gợn khói lam mờ
Heo may rải nhờ nhờ sương se sắt.
Tôi bâng khuâng mắt kính nhòa lệ hạt
Em đâu rồi trinh nữ thuở trăng treo ?
Từng bên nhau nghe sóng vỗ rì rào
Đêm ghi dấu nụ hôn đầu bung nở.
Ánh trăng thu vành vạnh soi hai đứa
Rót tình say….mật ngọt giữa dòng ngâu
Dải mê cuồng soắn suýt chuyện trầu cau
Bình minh thức tiếc ngơ…màu đuối đắm.
Em thổn thức viết lời yêu sâu đậm
Gửi tâm hồng trong mỗi bức phong thư
Dệt mộng yêu xâu chuỗi ngóng đợi chờ
Xây miền ước tượng đài mơ đôi lứa.
Rồi em đi…quên câu thề một thuở
Xe duyên đời cập bến lụa…người ta
Bỏ lại tôi vời vợi ánh thu ngà
Ôm tiếc nuối khoảng xanh xưa hương ngát!
Đ.V.T
Bài thơ: Tâm sự cùng trăng – Huỳnh Thanh Thảo
TÂM SỰ CÙNG TRĂNG
Tác giả Huỳnh Thanh Thảo
Cớ sao tròn rồi lại khuyết hỡi trăng
Đêm thổn thức cứ dùng dằng suy nghĩ
Chắc có lẽ do bản thân ủy mị
Khiến bao lần tâm trí vướng sầu tương.
Ngàn ưu tư bởi thân gái dặm trường
Ai chẳng muốn được yêu thương mãi mãi
Hỏi tuổi trẻ có bao giờ ở lại
Để má hường hết khắc khoải sầu bi.
Cô gái ơi phiền muộn có được gì
Bởi phận số nữ nhi đều như vậy
Nỗi sầu muộn là tự mình chuốc lấy
Niềm vui ơi hãy thức dậy đi nào!
Không còn trăng thì làm bạn với sao
Hết đêm tối bầu trời cao tỏa rạng
Trăng hội ngộ vào những đêm giữa tháng
Không mất đi mà chỉ thoáng ẩn mình.
Huỳnh Thanh Thảo
Bài thơ: Đêm trăng thả – Chu Long
ĐÊM TRĂNG THẢ
Tác giả Chu Long
Đêm trăng thả ánh vàng trong tinh khiết
Cây thúc mầm non lộc nẩy chồi đơm
Gió mơn man vuốt ve bờ cỏ biếc
Hoa buông mình nhụy tỏa kết hương thơm.
Bóng ai tắm lưng trắng trần thon thả
Khoảng bao la phơi ngả trước ánh vàng
Nước dịu dàng xuôi qua vùng êm ả
Mát tận cùng miền hoa lá mênh mang.
Vườn bát ngát ôi mênh mông gợi mở
Dịu dàng hoa nở hé đón sương mai
Dưới ánh nguyệt nhụy hoa đài nhẹ thở
Thả hương nồng yêu nhớ gởi về ai.
Mắt mơ màng tâm thanh vào nốt nhạc
Nhịp thấp cao êm ái nhẹ du hồn
Thân chập chờn thấy cái gì rất khác
Chân thẫn thờ lạc bước chốn mê khôn.
Chỉ còn thấy trong tận cùng hạnh phúc
Tim bồng bềnh cõi trần tục trong đêm
Hồn choáng ngợp trong nỗi niềm có được
Một cái riêng sắc nhụy đóa hoa mềm.
Chu Long
Bài thơ: Trăng hờn – Phạm Hồng Giang
TRĂNG HỜN
Tác giả: Phạm Hồng Giang
Đêm khuya muộn ai treo trăng ngoài cửa
Trăng giận gì mà một nửa bơ vơ
Có phải rằng tại anh quá thờ ơ
Hay trăng dỗi bởi vần thơ anh viết.
Từng câu chữ luôn mặn nồng da diết
Như tình mình còn biền biệt cách xa
Thu chớm sang mà hạ đã nhạt nhoà
Nên nỗi nhớ vỡ oà trong nỗi nhớ.
Trăng đầu tháng dường như còn trăn trở
Ai trót mang bẻ vỡ giữa tầng mây
Xót thương sao cho một ánh trăng gầy
Đêm lặng lẽ bên hàng cây im ắng.
Khói thuốc tàn ly Cafe chát đắng
Anh cô đơn lẳng lặng thức cùng trăng
Đếm thời gian mơ một phút cung hằng
Mong trời sáng để đăng vần thơ mới.
Trăng hờn chi mà cứ xa vời vợi
Để anh ngồi…..
Chờ đợi….
Giữa màn đêm !
13/07/2018 Hồng Giang.
Bài thơ: Trăng – Chu Minh Khôi
TRĂNG
Tác giả: Chu Minh Khôi
Rất nhiều khi trăng úp mặt vào đêm
Khóc rưng rức dưới trời sao mất ngủ
Trăng mười lăm mang hình hài thiếu nữ
Vú non tơ giấu trong nịt mây vàng.
Tóc vô hình trăng xõa xuống mênh mang
Muôn tơ sáng dệt thành hoa nắng
Rồi một ngày hoa kết thành trái cấm
Ăn một đời thiếu vắng, ta yêu.
Có những khi ngơ ngẩn giữa chiều
Trăng tức tưởi xóa dấu mình trong gió
Ta nhẫn nại uống lời trăng bỏ ngỏ
Chùm thơ yêu ngọt lịm giữa môi mình.
Rồi những ngày trăng thức lúc bình minh
Đỏng đảnh lắm thế mà ta vẫn đợi
Dây tơ sáng buông quanh ta tóc rối
Ta thì đầy mà trăng lại gầy thêm.
Làm con thuyền trăng lướt nhẹ trong đêm
Chở đầy thơ và ta về cổ tích
Phía mười lăm bến bờ đêm tĩnh mịch
Ta mở hồn tựa cửa ngóng trăng lên.
Bài thơ: Trăng là gì – Lê Hương
TRĂNG LÀ GÌ
Thơ Lê Hương
Em mười sáu tuổi trăng tròn
Xa nhau trăng khuyết chẳng còn ái ân..
Trăng rằm tình vẫn đang xuân
Trăng tàn là lúc muộn mằn chia phôi.
Dỗi hờn là lúc trăng rơi
Trăng buồn là lúc cuộc đời đơn côi
Hoá ra chỉ tại mình thôi
Cho nên trăng phải theo người mua vui.
HCM city 12-7-2018
Bài thơ: Thưởng Nguyệt – Bùi Thế Uyên
THƯỞNG NGUYỆT
Tác giả Bùi Thế Uyên
Lẻ bóng đêm nay chén rượu đầy
Bên thềm nguyệt chiếu gợi tình say
Đìu hưu gác nhỏ đau lòng quá
Quạnh quẽ cô phòng khổ dạ thay
Tửu nhạt đêm ngày bao nỗi nhớ
Bia nồng sớm tối để hồn bay.
Đời vui mấy buổi nhiều mơ ước
Độc ẩm mình ta giữ chốn này
Warszawa
06/07/2018
Bài thơ: Anh hẹn trăng quê – Hoàng Minh Tuấn
ANH HẸN TRĂNG QUÊ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Trăng vàng chiếu sáng cả miền quê,
Thiếu nữ ngắm trăng dưới rặng tre,
Đôi mắt xa xăm nhìn mơ mộng,
Say đắm lòng anh ánh trăng quê!
Trăng luồn khóm lá vương mái tóc
Má em hồng thắm, tắm trăng quê
Tim anh nhảy nhót trong lồng ngực
ANH HẸN TRĂNG QUÊ để tìm về!
Hà Nội, 12/7/2018
Bài thơ: Trăng ở phố – Phan Thu Hà
TRĂNG Ở PHỐ
Tác giả Phan Thu Hà
Trăng từ đâu về phố
Rắc vàng xuống vòm cây
Gọi hoàng lan tỉnh giấc
Tỏa nồng nàn hương say.
Có một người không ngủ
Lặng lẽ ngồi ngắm trăng
Ước làm mây áo lụa
Ngả đầu lên nét hằng.
Thương vầng trăng ở phố
Lặng lẽ sáng một mình
Phố đèn sao ồn ã
Để trăng buồn lặng thinh.
Ta cùng trăng đối bóng
Khi phố đã ngủ rồi
Trăng cũng không nỡ khuyết
Tội một người lẻ loi.
Ta thức cùng trăng nhé
Gửi chút tình tri âm
Kìa trăng vào cửa sổ
Đến bên ta … thì thầm
HP – 12/7/2018
Bài thơ: Lãng du đêm trăng – Trần Diệu Hương
LÃNG DU ĐÊM TRĂNG
Thơ : Trần Diệu Hương
Đêm thanh vắng trăng in bóng nước
Sóng bồng bềnh hẹn ước trời mây
Cho lòng lữ khách ngất ngây
Thả hồn phiêu lãng lòng đầy riêng mang.
Bài thơ:
TRĂNG RƠI
Tác giả Hồ Viết Bình
Đêm rằm ngắm ánh trăng soi
Tìm xem chú cuội đang ngồi ở đâu
Ước gì là cánh chim câu
Bay lên trời biếc xoa đầu cuội chơi.
Chị Hằng rơi xuống giếng khơi
Ước gì là cá ta bơi cùng nàng
Đêm rằm ngắm ánh trăng vàng
Tuổi em mười sáu mơ màng xa xôi.
Lấy gàu múc ánh trăng rơi
Được cùng chị Nguyệt lên trời đầy sao
Đêm rằm lồng lộng trời cao
Ô kìa chú cuội rơi vào mắt em.
HVB.
Có thể bạn thích: