Ngày đi học chúng ta chơi cùng những người bạn của mình 1 cách vô tư và vô lo nhất. Chúng ta quý nhau thật sự và giúp đỡ nhau 1 cách chân thành. Những câu chuyện hay về tình bạm của tuổi học trò hồn nhiên, ngây thơ.
Cõng bạn đến trường
Hai cậu học trò Nguyễn Tất Minh và Ngô Minh Hiếu là một tình bạn đẹp, hai cậu học sinh của trường THPT Triệu Sơn 5, huyện Triệu Sơn, Thanh Hóa đã cảm hóa tâm hồn của chúng ta bằng nụ cười đẹp, tình bạn chân thàn và hơn hết là nghị lực cũng như tâm hồn của 2 đứa trẻ biết suy nghĩ.
Minh là cậu bé có những suy nghĩ và nghị lực rất phi thường bởi chỉ có em mới có thể quyết định được em của sau này. Sinh ra từ nhỏ Minh đã chịu những thiệt thòi so với bằng hữu cùng trang lứa bởi em không có đôi chân lành lặn và cánh tay phải hoạt động như những bạn bình thường khác, em đã từng khóc và cảm thấy bất công nhưng rồi em nhận ra rằng em dù có thế nào em vẫn có quyền như các bạn của mình, em mong muốn được đến trường và thực hiện giấc mơ được trở thành lập trình viên xuất sắc về sau. Giấc mơ của em sẽ bước đi trên con đường gập ghềnh hơn nhưng em đã bước từng bước nhỏ, các bạn viết tay phải em lại phải khó khăn viết từng chữ bàng cánh tay trái. Em luôn luôn tự tiếp động lực cho mình bởi ước mơ của mình và những nguồn năng lượng từ những người yêu thương em.
Minh vẫn rất may mắn vì chính em đã nhìn được ánh nắng cho tương lai và chính suy nghĩ cũng như sự cố gắng của em đã giúp em đến với thế giới tình bạn tươi đẹp và trong sáng. Hiếu, cậu bạn đã mang cả bầu trời ánh sáng, năng lượng đến với Minh khi em đã cõng bạn đến trường bao nhiêu năm và cùng bạn nói về những câu chuyện của ước mơ, của sách vở và của chính hai cậu bạn nhỏ cắp sách đến trường cùng nhau. Cõng bạn đi học, làm đôi chân của bạn, một cậu bạn nhỏ vô cùng tốt bụng và biết làm những điều có ích cho chính bạn mình và cộng đồng nơi em sống.
Cuộc sống nào cũng khó khăn và vất vả nhưng nếu chúng ta biết cách yêu thương nhau chúng ta sẽ nhận được những giá trị tốt hơn thế. Tình bạn vượt khó là tình bạn bền lâu, Minh và Hiếu là cả thế giới của nhau dù trong mắt người ngoài cuộc họ có sự chênh lệch trong sự giúp đỡ cũng như so bì. Nhưng người trong cuộc họ yêu thương nhau và không toan tính vụ lợi.
Cát và đá
Câu chuyện của 2 người bạn thân họ cùng nhau đi đến những vùng đất mới và trong chuyến đi ấy lại xảy ra những vấn đề để cả hai phải tranh cãi hay có hành động đánh người bạn kia của mình. Tưởng chừng như mọi vấn đề sẽ bị đẩy đến đỉnh điểm khi bị đau nhưng cậu bạn bị tát đã im lặng và viết lên cát : “HÔM NAY, NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT CỦA TÔI ĐÃ TÁT VÀO MẶT TÔI”
Và như thế cái tát ấy được khắc vào cát, 2 cậu bạn lại cùng nhau đến với một hòn đảo nơi đây cậu bạn lúc nãy bị ngã và được người bạn của mình kéo lên và giúp cậu ấy thoát khỏi nguy hiểm. Cậu ấy vui mừng và khắc lên đá: “HÔM NAY, NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT CỦA TÔI ĐÃ CỨU SỐNG TÔI”
Vậy là cạu bạn còn lại thắc mắc: “Tại sao khi tôi đánh cậu cậu lại viết lên cát nhưng bây giờ tôi cứu cậu cậu lại khắc vào đá?”
Bạn của cậu ấy mỉm cười và bảo rằng: Khi chúng ta đâu hay muốn giận hờn ai hãy viết nó lên cát để gió cuốn cát đi và sẽ cuốn trôi tất cả những bực dọc cũng như phiền muộn mà chúng ta đang gặp phải. Còn khi chúng ta đã chịu ơn hay nhận sự giúp đỡ của ai khác hãy khắc lên đá để ghi lòng tạc dạ những tình cảm mà đối phương đã dành cho mình.
Một việc tốt dù nhỏ cũng có ý nghĩa rất lớn
Đôi bạn thân Bill và Mark đã cùng nhau tốt nghiệp sau nhiều năm cùng học và họ đã nói nhau nghe về câu chuyện ngày đầu gặp nhau. Ngày đầu ấy, Mark đã giúp Bill nhặt hết tất cả những đồ rơi vãi của cậu bị rời trên đường về nhà và đó chính là những đồ vật đã được Bill dọn dẹp để chuẩn bị cho ngày cuối của cuộc đời mình. Nhưng may thay hôm đó cậu ấy đã gặp người bạn của mình, Mark đã giúp đỡ và vui đùa cùng với Bill đã giúp cậu ấy vượt qua sự tiêu cực trong chính suy nghĩ của mình.
Hôm tốt nghiệp ấy, Bill chia sẻ rằng: ngày hôm ấy cậu nhặt giúp tớ những quyển sách, cây gậy và những đồ vật khác đối với cậu chỉ là hành động nhỏ và đó chỉ là tiện tay giúp đỡ những hành động ấy đã giúp tớ hiểu ra tớ vẫn tiếc nuối lắm những tiếng cười cùng cậu ngày hôm ấy và cậu đã cứu cả một Bill như của ngày hôm nay.
Đôi bạn cùng tiến ở Thái Bình
Minh và Đạt là đôi bạn cùng tiến vượt khó khăn ở vùng quê nghèo, bạn Đạt bị bệnh xương thủy tinh không thể đi lại, sức khỏe yếu nhưng em vẫn muốn đến trường cùng bạn học. Rất may, Đạt có Minh bên cạnh, cậu bạn mếm mộ Đạt bằng cả tấm chân tình, nguyện cõng Đạt đến trường dù trời mưa gió.
Đạt có 9 năm đến trường trên đôi chân của Minh, có những ngày mưa to gió lớn, đôi chân của Minh có thể đi thay bạn những em quá nhỏ, bàn tay vẫn không đủ rộng để chu toàn cho bạn bởi những hiện tượng tự nhiên. Mưa ẩm đường trơn, lỡ té ẩm cậu bé Minh vẫn lo cho bạn bởi bạn em sức khỏe yếu lắm, dễ bị ốm nên em rất lo. Cõng bạn đến trường cùng bạn học, cùng bạn chơi, hai bạn giờ là những cậu học sinh tiêu biểu của trường THPT Tây Tiền Hải, Thái Bình.
Ổ bánh mì bẻ đôi
Hai người bạn thân cùng nhau đi học, sáng nào họ cũng đến bên xe bánh mì và mua mì ăn sáng. Sáng nay cũng như vậy, mọi người lại thấy 2 cậu ấy mua bánh mì.
Mua bánh mì ăn nhé, cậu bạn hỏi bạn mình. Nhưng lại thấy bạn mình lúng túng và chợt nhận ra sự khó xử của bạn mình. Cậu bạn ấy lại chỉ mua một ổ mì nhưng lại bẻ đôi ra và chia cho bạn, một ổ mì và thêm một ổ nó không đáng là bao nhưng nửa ổ mì lại là tình cảm, sự am hiểu của một người dành cho bạn mình. Bạn bè không chê nhau lúc khó khăn, am hiểu và giúp đỡ nhau đó là cả một bầu trời yêu thương cao cả.
Chỉ nửa ổ mì nhưng đó lại là động lực là năng lượng và là nụ cười của người bạn mình. “Chia đôi nhé! Hạt muối bé tí khi cần còn xẻ đôi được, huống chi ổ bánh to đùng này” một câu nói khiến chũng ta nhận ra chỉ cần không ích kỷ mọi thứ chúng ta đều có thể chia sẻ.
Có thể bạn thích: