Hà Giang được biết đến là một trong điểm du lịch ăn khách nhất hiện nay, mặc dù có nhiều điểm du lịch là thế nhưng hiện nay nhiều huyện trên Hà Giang vẫn phải đối mặt với cái đói cái nghèo và luôn cần tới sự giúp đỡ của chính quyền địa phương, cũng như nhiều trung tâm từ thiện xã hội để cuộc sống bớt khó khăn hơn. Dưới đây TopChuan sẽ liệt kê một vài huyện nghèo nhất ở Hà Giang luôn cần được giúp đỡ.
Mèo Vạc
Mèo Vạc hiện là một trong 6 huyện nghèo Hà Giang, có địa hình hiểm trở các điều kiện để sản xuất nông nghiệp vô cùng khó khăn người dân thiếu nước, thiếu đất canh tác. Từng được đánh giá là nơi có tiềm năng về cung cấp phát triển ong rừng cũng như thịt trâu thịt bò, ngựa và đậu tương nhưng trên thực tế Mèo Vạc vẫn là một huyện còn rất nhiều các hộ nghèo chiếm 30% hộ nghèo thuộc tỉnh Hà Giang.
Người dân đa số sử dụng nhiều vật dụng thủ công trong sinh hoạt, trường học và trạm y tế tại đây vật chất còn rất nghèo nàn. Trẻ em đi học thường học bán trú vì đường đi lại khó khăn và hiểm trở, mỗi lần đi học thường phải mang nương thực theo cũng như tự nấu nướng trong trường.
Vì là một huyện còn nhiều cái nghèo nên trẻ em ở đây thường được học chung một lớp và không phân biệt độ tuổi, trẻ con ở Mèo Vạc dường như không có thời gian chơi, thời gian rảnh phải đi phụ giúp bố mẹ làm nương, nếu còn nhỏ thì ở nhà trông em, nấu cơm chăn trâu, cuộc sống vô cùng thiếu thốn từ những thứ nhỏ nhất.
Đồng Văn
Cao nguyên đá Đồng Văn nơi có 14.700 hộ nghèo chiếm 71%, và chiếm 11% hộ cận nghèo, nơi chưa có đường đi, trẻ con đến tuổi đi học nhưng không biết mặt chữ, người già cả vẫn hàng ngày nên rẫy làm nương, bữa cơm trong nhà chỉ có khoai sắn độn cùng vài ngọn rau rừng.
Mặc dù đã được đầu tư và đặc biệt thân yêu nhưng cuộc sống của đồng bào vẫn không cải thiện, 1 căn nhà đất tại Đồng Văn có thể có tới 6 đến 7 thế hệ am hiểu nhau sinh sống, mặc dù đất đai nhiều nhưng vì kỹ thuật canh tác của người dân vùng cao kém nên không đem đến hiệu quả cao, nếu đi sâu vào trong bản có thể thấy nhiều nhà còn chưa có điện hoặc có điện rất yếu kém con người sống xa so với xã hội bên ngoài.
Yên Minh
Yên Minh là huyện vùng cao của Hà Giang cách thành phố 100km nơi có 17 xã 1 thị trấn trong đó có 15 xã nằm trong hộ nghèo hàng năm luôn cần sự hỗ trợ và giúp đỡ từ chính quyền địa phương, địa hình trên Yên Minh nhiều núi cao và núi thấp mùa hè thì khô hạn mùa đông thì thường xuyên xảy ra lũ quét, người dân trên đây chủ yếu là dân tộc Nùng, Dao, Tày, Hát. Mặc dù đời sống có thể đầy đủ hơn so với vài huyện khác trong Hà Giang nhưng trên thực tế Yên Mình vẫn còn là một xã tỉ lệ đói nghèo cao.
Người dân quanh năm ngày tháng chỉ biết nên rẫy làm nương, nấu rượu chăn nuôi, con người cũng như cây cỏ lớn nên tự do mà không được chăm sóc đây đủ, hiện huyện vẫn còn những thủ tục bắt vợ cướp vợ về làm dâu. Mặc dù đã được tuyên truyền cũng như đầu tư nhiều nhưng hiện nay đời sống của con người vẫn chưa được nâng cao, hàng năm vẫn cần sự hỗ trợ từ cơ quan chính quyền cũng như nhiều sinh viên tình nguyện.
Xín Mần
Giáp với biên giới Trung Quốc, cách trung tâm thành phố Hà Giang 120 km, Xín Mần là là một huyện vùng sâu vùng xa đường xá nên huyện Xín Mần rất khó khăn chủ yếu là sỏi đá người dân không có đất để trồng trọt, mùa đông nơi đây rất khắc nghiệt vào những ngày đông giá rét đậm rét hại trâu bò thường hay bị chết vì lạnh.
Nhà ở chủ yếu được làm bằng đất hoặc lợp cọ, thùng xốp, tải dứa rất nghèo và đối kháng sơ, cả huyện hiện có 6 trường học nhưng các lớp học không có trang thiết bị, đa phần là do tự chế hoặc người dưới xuôi nên quyên góp cũng như tình nguyện. Lớp học nằm cheo leo trên vách núi, được đắp đất xung quanh bên trên thì lợp mái bờ rô, mùa hè rất ấm mùa đông thì lạnh chưa kể đến mùa mưa hay nắng đều có thể xuyên qua lớp mai che.
Mặc dù hàng năm huyện Xín Mần luôn được nhà nước thân yêu và đầu tư nhưng đến thời điểm hiện tại Xín Mần vẫn liệt kê vào danh sách 40 huyện nghèo nhất cả nước.
Quản Bạ
Quản Bạ là một trong 62 huyện nghèo nhất cả nước, có 13 xã và 1 thị trấn. Hàng năm cứ mỗi mùa đông đến trẻ em nơi đây lại phải nên nhận quần áo, chăn chiếu từ những đội tình nguyện về dùng, riêng việc lo cho các em ăn nhiều no mặc đủ ấm áp cũng là một vấn đề chưa được khắc phục, vì trên thực tế nhiều hộ gia đình sinh con quá dầy không có kế hoạch, có nhà có tới 4 – 5 người con, đứa lớn nhất cũng chỉ 10 tuổi.
Tài sản mỗi gia đình tại đây chỉ vẹn vẹn vài bắp ngô cùng một vài con lợn do được xã hỗ trợ, nhiều năm nay huyện Quản Bạ luôn được các đối kháng vị nhà hảo tâm hỗ trợ về lương thực cũng như quần áo ấm áp một cách đều đặn thì may ra mới đủ trang trải cuộc sống tạm bợ qua ngày.
Có thể bạn thích: