Có thể bạn đã quên có khi bạn còn nhớ. Cùng mình điểm lại những bộ truyện tranh bạn đã từng đọc và vẫn còn muốn đọc tiếp, đọc lại dù đã bước qua tuổi 30 nhé!
Nữ Hoàng Ai Cập:
Cùng thể loại với Dòng sông Huyền Bí còn có bộ Nữ Hoàng Ai Cập. Nếu bạn là fan hâm mộ của dòng truyện này hãy đọc và cảm nhận sự khác biệt, phong phú, đa dạng…
Có điều đáng tiếc là bộ truyện này vẫn còn đang trong dự đoán về đoạn kết.
Tóm tắt:
Nhân vật chính là Carol Reed, một thiếu nữ người Mỹ tóc vàng, mắt xanh, con gái của một gia đình triệu phú yêu thích khảo cứu cổ học Ai Cập, đang là sinh viên khoa khảo cổ tại Cairo. Khi gia đình cô nhận bảo trợ cho chương trình khai quật và nghiên cứu lăng mộ của một vị pharaoh trẻ tuổi, lời nguyền từ ngôi mộ đã giáng xuống gia đình cô. Lời nguyền ấy đưa cô ấy trở về Ai Cập cổ đại, nơi cô bị lôi kéo vào những vấn đề của Ai Cập và những quốc gia cổ đại khác như Assyria và Babylon. Tại đây, Carol gặp Memphis – một pharaoh trẻ tuổi dũng mãnh, là người mà gia đình cô đã khai quật mộ ở thế giới hiện đại. Bất chấp sự bướng bỉnh, hung dữ và bản tính mạnh mẽ ban đầu của anh ta, họ yêu nhau say đắm và cùng nhau vượt qua rất nhiều thử thách. Điều này đã làm người chị cùng cha khác mẹ của Memphis là Isis giận dữ vì cô đã chờ đợi lâu để cưới Memphis. Carol, với kiến thức khoa học hiện đại, trở thành một nhân vật quan trọng trong lịch sử cổ đại.
Do sắc đẹp “Nghiêng nước nghiêng thành” và sự thông thái của mình mà cô đã trở thành một trong những nguyên nhân chính gây ra các âm mưu chính trị và chiến tranh giữa các vương quốc và say đắm cô (điển hình như hoàng tử Igiumi của Hittites và Memphis của Ai Cập). Cô đã trở thành một trong những nhân vật quan trọng trong lịch sử cổ đại và được mệnh danh là “Nữ hoàng sông Nile” hay “Đóa hoa sen đẹp nhất của Địa Trung Hải” nổi tiếng lúc bấy giờ.
Hiện nay, bộ truyện đã được chuyển thể thành nhạc kịch sân khấu nhằm kỷ niệm 60 năm của Ouke no Monshou.
Dòng sông huyền bí:
Nếu bạn ưa thích dòng truyện viễn tưởng, xuyên không từ thế giới này lạc vào một thế giới khác. Phiêu lưu, lỳ kỳ đừng bỏ lỡ: Dòng sông huyền bí.
Tóm tắt truyện:
Yuuri Suzuki – một nữ sinh trung học bình thường, sống hạnh phúc với gia đình ở Nhật Bản hiện đại. Gia đình cô gồm bố, mẹ và ba chị em gái, cô là con thứ 2. Một ngày nọ, Yuuri chợt phát hiện có điều gì đó không bình thường khi cô làm những việc có liên quan tới nước. Rồi Yuuri đột ngột bị đưa về Anatolia cổ đại bởi Nakia – một vị vương phi quyền năng và độc ác – bà muốn dùng máu cô để nguyền rủa các hoàng tử khác, thực hiện mục đích đưa con trai bà là hoàng tử út lên nắm vương quyền. May thay, trước khi bị lính của vương phi bắt được, cô đã gặp tam hoàng tử Kail và được anh cứu thoát. Kail hứa sẽ tìm cách đưa cô về thế giới của mình ngay khi có cơ hội. Tức giận vì vuột mất con mồi, Nakia ngấm ngầm lên kế hoạch triệt hạ cả hai. Trong khoảng thời gian bên nhau, Kail và Yuuri đã nhận ra họ không thể tách rời…Truyện lấy bối cảnh ở triều đại vua Suppiluliuma I khi đế quốc Hittite đang ở thời kì phồn vinh, giàu mạnh. Ở phương Đông thì chỉ kém Ai Cập, đất nước được trị vì bởi vị Pharaohtrẻ tuổi Tutankhamen. Có rất nhiều nhân vật và sự kiện lịch sử xuất hiện trong truyện, từ hoàng tử Kail Mursili, Sari Arnuwanda, và Zannanza cho đến vị hoàng tử của vương quốc Mitanni láng giềng xung quanh thành phố Kizzuwatna
.- Yuuri Suzuki ( 鈴木夕梨 Suzuki Yuuri? ):
15 tuổi, nhân vật chính của bộ truyện, sống tại Nhật Bản thế kỉ 20, bị pháp thuật của vương phi Nakia đem về Hittite cổ đại (thế kỉ 14) nhằm trù ếm các hoàng tử. Cô có thân hình nhỏ nhắn, sở hữu một nét đẹp “vừa như thiếu niên, vừa giống thiếu nữ”; thông minh, linh hoạt, có kiến thức của thế kỉ 20 (như nhận ra sắt), bản chất đôn hậu, vị tha, dũng cảm. Trên chiến trường cô như 1 dũng tướng, 1 vị tướng thực thụ. Trong mắt người dân Hittite, cô là hiện thân của nữ thần chiến tranh Ishtar. Với bản tính tốt bụng, luôn hy sinh vì người khác, Yuuri rất được dân chúng của cả Hittite và 1 số quốc gia khác yêu quý, thậm chí còn hơn cả Kail. Yuuri khá hiếu động. Cô ăn mặc rất đơn giản (như thích mặc quần áo con trai khiến những người hầu thường xuyên đau đầu vì không biết phải trang điểm cho cô như thế nào) để dễ dàng tập luyện và hoạt động. Trong thời gian ở Hattusa, vì không muốn trở thành hòn đá vướng chân Kail, cô đã chăm chỉ tập luyện kiếm thuật, nhằm mục đích vừa có thể giúp đỡ Kail vừa có thể tự bảo vệ mình. Cuối cùng Yuuri cũng có thể tự mình chỉ huy quân đội, trở thành thủ lĩnh đội cấm vệ quân xuất sắc.Yuuri quyết định ở lại với Kail đến cuối cuộc đời, từ bỏ gia đình và bạn bè (tập 14), một trong những phần bởi vì mạch nước ngầm giúp cô trở về Nhật Bản hiện đại đã bị vương phi Nakia lấp mất. Ở tập 16, Kail đã bày tỏ với Viện Nguyên lão ý định lập Yuuri làm chính phi. Sau này cô đã trở thành vị vương phi duy nhất của Mursili II, cũng là Tawananna của đế quốc Hittite. Và Yuuri đã giúp đỡ rất nhiều cho chồng mình về mặt quân sự lẫn trị vì đất nước.
– Kail Mursili:
Tam hoàng tử của đế quốc Hittite, con trai của vua Suppiliuma và Tawananna đời thứ hai, vương phi Hinti.Anh là một con người đẹp trai, tài giỏi, khôn ngoan và cao thượng. Kail đã gặp Yuuri khi cô đang chạy trốn khỏi sự truy đuổi của quân lính. Nhờ có nụ hôn của Kail – một pháp sư có pháp lực cao mà Yuuri hiểu được tiếng nói ở đây. Kail thấy Yuuri không hề giống với những người con gái mà Kail đã gặp. Anh hứa sẽ giúp Yuuri tìm đường về đất nước của cô mặc dù Kail rất yêu Yuuri. Trong suốt 1 thời gian dài anh đã phải sống trong tâm trạng dằn vặt, vừa muốn Yuuri trở về để tránh khỏi sự ám hại của Nakia vừa muốn giữ cô lại bên cạnh. Kail đã bất đắc dĩ gọi Yuuri là nữ thần Ishtar để bảo vệ cô khỏi Nakia và đem cô theo ra chiến trường với mình, nhưng đồng thời Kail đã bắt đầu tin Yuuri là nữ thần thật sự vì những điều phi thường mà cô đã làm cho anh & đất nước của anh.Kail cũng là 1 pháp sư có khả năng điều khiển gió và không khí, và là một trong rất ít người có khả năng khống chế được sức mạnh của Nakia. Anh có lòng trung thành với cha mình nhưng lại luôn bất hòa với người mẹ kế, vương phi Nakia. Ở tập 12, Kail đăng quang và trở thành Mursili II, vị vua anh minh và tài giỏi của đế chế Hittite.
– Vương phi Nakia:
Xuất thân là công chúa của Babylon, sau này là Tawananna của đế quốc Hittite, vợ vua Suppililiuma, là 1 người đàn bà xinh đẹp nhưng đầy tham vọng. Vương phi có sức mạnh điều khiển nước, và cũng nhờ chính sức mạnh đó của bà đã đưa Yuuri đến với thế kỉ 14 TCN. Nhân vật này được tạo ra dựa trên hình ảnh Tawananna thứ ba của vua Suppililiuma, tên Mal-Nikal.
Machi -Cô bé chăm chỉ ( Mặt nạ thủy tinh )
Bạn yêu thích phim ảnh, kịch nghệ sân khấu. Đừng bỏ lỡ bộ truyện về quá trình luyện tập và vươn tới đỉnh cao diễn xuất khá gian nan của người diễn viên, những con người mang nhiều tính cách và mặt nạ cảm xúc.
Tóm tắt:
Cô bé học sinh cấp hai tên Kitajima Maya sinh sống với mẹ ở thành phố cảng Yokohama. Maya từ lâu đã ấp ủ niềm say mê vô hạn với kịch nghệ nhưng gia đình cô quá nghèo để có thể theo đuổi ước mơ. Bỗng một hôm, Maya gặp cô giáo dạy kịch Tsukikaga Chigusa và trốn nhà theo cô giáo lên Tokyo, bất chấp sự ngăn cản từ mẹ. Từ đó, hành trình đầy chông gai trong thế giới nghệ thuật của Maya bắt đầu. Mẹ Maya luôn bảo rằng cô là một đứa con gái vô dụng nhưng cô đã chứng tỏ cho thế giới thấy điều ngược lại. Cùng với Himekawa Ayumi, Maya luôn cố gắng khổ luyện để được diễn vai diễn để đời “Hồng Thiên Nữ” (Kurenai Tennyo).
– Kitajima Maya ( 北島 マヤ? Bắc Đảo Mã Nhã ):
Nhân vật chính của bộ truyện, là một cô gái thật thà, tốt bụng nhưng đôi khi hơi tự ti. Tuy Maya hoàn toàn không có tài năng gì đặc biệt, nhưng mỗi lần diễn kịch là cô lại như trở thành người khác (cứ như đeo mặt nạ vậy), vì thế Maya luôn diễn được nhiều vai khác nhau. Tư chất đặc biệt của cô đã được cựu diễn viên Tsukikage Chigusa phát hiện và đào tạo. Tâm nguyện lớn nhất của Maya là được diễn vai Hồng Thiên nữ trong vở kịch kiệt tác cùng tên. Vai diễn này cũng chính là vai tâm đắc nhất trong sự nghiệp của cô Tsukikage. Maya được gọi là “Cơn lốc sân khấu” (Stage Storm) ám chỉ đến khả năng làm lu mờ các diễn viên chính diễn cùng một vở kịch dù cô có thể chỉ đóng vai phụ. Và Hayami Masumi gọi Maya là “Little One” (ちびちゃん Chibi-chan?) “cô nhóc”, do sự cách biệt lớn về tuổi tác, đôi khi mang ý châm chọc sự thiếu chín chắn của Maya và đôi khi là do tình cảm thật sự.
– Himekawa Ayumi ( 姫川 亜弓? Cơ Xuyên Á Cung ):
Cô diễn viên bằng tuổi với Maya. Trái ngược với Maya xuất thân nghèo khó, Ayumi có cha mẹ đều làm trong ngành nghệ thuật sân khấu. Do đó, cô thừa hưởng sắc đẹp lẫn tài năng từ gia đình mình. Ayumi vừa là bạn tốt, vừa là địch thủ xứng đáng với Maya trong cuộc chiến giành vai Hồng Thiên Nữ. Tuy nhiên, Ayumi thừa nhận mình đã nhiều lần thua Maya.Tsukikage Chigusa (月影 千草? Nguyệt Ảnh Thiên Thảo)Cô giáo của Maya, từng là nữ minh tinh nổi tiếng. Nhưng trong một tai nạn trên sân khấu, cô Tsukikage đã bị hỏng nửa khuôn mặt. Cô rất nghiêm khắc nhưng cũng đầy tình thương, luôn nỗ lực dạy dỗ Maya thành diễn viên giỏi. Cô Tsukikage có tên thật là Chizu, vốn chỉ là trẻ mồ côi và có quá khứ rất đau buồn. Ozaki – người đàn ông mà Tsukikage yêu nhất (và cũng là người thầy dạy kịch của cô) cũng đã bỏ cô ra đi mãi mãi khi cô còn trẻ. Cô là người nắm giữ bản quyền của tác phẩm trứ danh “Hồng Thiên Nữ” (紅天女 Kunenai-Tennyo?).
– Hayami Masumi ( 速水 真澄? Tốc Thủy Chân Trừng ):
Tổng giám đốc công ty Daito Entertainments (大都芸能 Daito Genou?, Đại Đô Vân Năng) (trong bản dịch tiếng Việt là Daito Art), lớn hơn Maya 11 tuổi. Masumi luôn bị Maya ghét vì anh đã hại đoàn kịch Tsukikage giải tán và gián tiếp khiến mẹ cô bé bị chết vì bệnh. Maya không hề biết Masumi chính là người âm thầm hỗ trợ, động viên mình cả về vật chất lẫn tinh thần và là người tặng cô những bông hoa hồng tím. Masumi được gọi là Murasaki no Bara no Hito, (“Mr. Purple Rose”) bởi Maya và Daddy Long-Legs bởi những người bạn của cô trong đoàn kịch Tsukikage. Sự lạnh lùng của Masumi xuất phát từ cái chết của người mẹ quá cố, Aya, khi anh ta còn là một cậu bé và mối quan hệ với người cha dượng Eisuke (kẻ đã gián tiếp gây nên cái chết của Ozaki Ichiren – tác giả vở kịch Hồng Thiên Nữ). Đồng thời cũng là Quý ngài hoa hồng tím thường tặng hoa cho Maya. Anh luôn gọi Maya là “Chibi-chan” (“Little One”) nghĩa là “cô bé”, do ngoại hình nhỏ bé và tính cách trẻ con của cô, đồng thời cũng là để thể hiện tình cảm trìu mến. Các phiên bản hoạt hình của “Mặt nạ thủy tinh”.
Có tất cả là 3 phiên bản anime. Đầu tiên là series anime truyền hình dài 23 tập sản xuất bởi Eiken năm 1984 (đạo diễn Sugii Gisaburo với sự có mặt của Shingo Araki và nhà thiết kế nhân vật Nakajima Atsuko – người sau đó làm việc cho Ranma 1/2).
Kế đến là 3 tập phim OVA làm lại từ những chương đầu, sản xuất năm 1998 bởi TMS Entertainment. Năm 2005, TMS làm lại anime bao trùm phần lớn câu chuyện (từ tập 1 đến giữa tập 41, với cái kết nhà sản xuất anime tự viết không làm khán giả thực sự thoả mãn)Phiên bản anime của công ty Eiken đã thất bại ở Nhật nhưng lại rất được ủng hộ ở Ý (Il grande sogno di Maya) và Pháp (Laura ou la passion du théâtre).
Phiên bản anime năm 2005 của TMS Entertainment vừa được Mỹ mua bản quyền và sẽ xuất bản bộ đĩa số 1 (gồm 26 tập đầu tiên) vào ngày 19 tháng một năm 2010.Mặt nạ thủy tinh đã được chuyển thể thành phim truyền hình dài tập do người đóng, season 1 vào năm 1997 dàn dựng lại 38 tập truyện đầu, tiếp tục vào năm 1998 với tên “Garasu no Kamen 2” và “Garasu no Kamen Special”. Bộ phim do Yumi Adachi thủ vai chính Kitajima Maya.
Hoa hồng Vecxay:
Bạn thích dòng truyện về lịch sử Châu Âu, đừng bỏ lỡ bộ truyện về vị hoàng hậu nước Pháp rất nổi tiếng: Marie Antoinette.
Tóm tắt:
Câu chuyện được xây dựng dựa trên bối cảnh lịch sử nước Pháp giữa thế kỉ 18.Cuối thế kỉ 18 có ba con người được số phận xếp đặt để gặp nhau ở Lâu đài Versailles – trung tâm thông tin tình báo của toàn châu lục.Marie Antoinette là cô con gái út của Nữ hoàng Maria Theresia của Áo. Vì quốc gia, cô phải lên xe hoa khi tuổi đời còn rất trẻ – 14 tuổi. Ở Pháp cô gặp Oscar François Jarjayes, một cô gái bất hạnh bị buộc phải sống trong bộ quân phục, xuất hiện trong cung Versailles với tư cách một sĩ quan cận vệ.Năm 18 tuổi, trong buổi dạ vũ Antoinette gặp Hans Axel von Fersen, nhà quý tộc Thụy Điển đẹp trai, tài giỏi, là tâm điểm cho biết bao quý cô trong Versailles. Tình yêu của họ chính thức bắt đầu từ đấy, những chuỗi ngày lén lút…Cái chết của Louis XV đẩy nước Pháp vào trước cửa tử, đặc biệt là sự lên ngôi của Louis XVI và hoàng hậu Marie Antoinette.Các nhân vật trong truyện:Họ là những con người không lành lặn về tâm hồn. Khoác mình trong những bộ trang phục cầu kì nhưng tâm hồn họ rất trống trải. Họ cần tình yêu và, vì nó, họ sẵn sàng vứt bỏ tất cả.- Oscar François de Jarjeyes:Nữ tư lệnh cảnh vệ hoàng gia Versailles. Sinh ra là con gái út của gia đình Jarjeyes, cô mang trách nhiệm kế nghiệp cha mình. Thế là cô lớn lên như một đứa bé trai. Oscar đã tự đấu tranh với chính mình trước mọi sự dữ ập đến với cô. Sau đó, cô nhận ra mình yêu André. Nhưng cuối cùng, cô cũng có một kết cục tốt đẹp là được chết vì lợi ích của nhân dân và ở cạnh André.- André Grandier:Người bạn thuở ấu thơ của Oscar, André yêu Oscar âm thầm và luôn thể hiện tình yêu đó qua cách anh bảo vệ và ở bên cô mọi lúc.Anh yêu cô bằng cả một tình yêu đẹp đẽ. Cuối cùng cô cũng nhận ra được tình cảm của anh. Hai người trở thành vợ chồng không cheo cưới trước khi anh bị bắn chết trong buổi hành quân tại quảng trường.- Marie Antoinette:Hoàng hậu Marie Antoinette nguyên là công chúa nước Áo. Do làm dâu rất sớm, nàng không được mẹ dạy dỗ chu đáo nên Marie Antoinette luôn bị cuốn vào những cuộc vui chơi mà quên đi thần dân của mình. Marie Antoinette yêu Hans Axel von Fersen, họ chỉ hạnh phúc với nhau trong thời gian ngắn trước khi Marie Antoinette bị đem ra tử hình trước nhân dân nước Pháp.- Hans Axel von Fersen:Nhà quý tộc Thụy Điển. Trong một lần du ngoạn đến Pháp, chàng gặp Marie Antoinette và đem lòng yêu, mặc dù biết Marie Antoinette là thái tử phi của hoàng gia Versailles. Sau biến cố Marie Antoinette chết, chàng trở về Thụy Điển, sống một cuộc đời cay độc cho đến khi bị chính dân Thụy Điển giết.Hans Axel von Fersen – người tình của Marie Antoinette.
– Alain de Soisson:Binh sĩ trong vệ binh Versailles. Dù ngoài mặt tỏ vẻ không phục Oscar nhưng thật sự thì anh yêu Oscar. Nhờ Oscar, anh thoát ra khỏi ám ảnh từ cái chết của người em gái Diane.- Rosalie Lamolière:Cô bé quý tộc bị lãng quên dưới thân phận một người nghèo hèn. Cô là con gái của nữ bá tước de Polignac. Cô được Oscar giúp đỡ trong một lần nghĩ quẩn, từ đó cô yêu Oscar. Rosalie dù gốc là quý tộc nhưng không bao giờ cô muốn mình trở lại danh hiệu đó. Sau đó, cô cưới Bernard.- Bernard Chatelet:Nhà báo Bernard là người căm ghét bọn quý tộc hão. Anh đã cải trang một tên trộm để chuyên đi ăn cắp của cải của các quý tộc, nhưng đã bị Oscar bắt giữ. Tại nhà Oscar, anh gặp và yêu Rosalie. Sau đó anh cùng Rosalie lên Paris. Tại đây, anh vẫn tiếp tục lan truyền chủ nghĩa cộng hòa để nhân dân khởi nghĩa, lật đổ chế độ phong kiến đang dần mục nát của hoàng gia Versailles.- Vua Louis XVI:Louis XVI của Pháp là một vị vua nhu nhược và hiền lành. Do tính tình điềm đạm như vậy nên Louis XVI thường bỏ qua những sai lỗi của hoàng hậu Marie Antoinette và cắt chức những người cận thần trung tín bên cạnh mình do lời xúi vại của bọn quan quân.- Jeanne de Valois, nữ bá tước la Motte:Jeanne là một cô gái nhà nghèo nhưng đầy tham vọng, do tham muốn sự giàu sang, cô đã quay lưng với mẹ, em gái mình và không từ bất cứ thủ đoạn nào để có cái danh hiệu tử tước. Cô cũng là người gián tiếp hại hoàng hậu Antoinette bị nhân dân ghét bỏ trong vụ án chuỗi ngọc, tuy vậy cuối cùng cô cũng đã gặp vạ và sau đó bị bắt giam, song nó không còn thay đổi được sự căm ghét của dân chúng với Marie Antoinette.- Marie-Jeanne Bécu, nữ bá tước du Barry:Bá tước phu nhân du Barry là một con người đầy quyền lực, do bà là tình nhân của Louis XV. Nhưng thực sự thì bà xuất thân từ tầng lớp hạ đẳng, chuyên đi phục vụ tại các quán rượu. Do gạ gẫm Bá tước du Barry nên bà mới ngồi vào vị trí quyền thế. Sau này, bà bị trục xuất khỏi Versailles cũng do chính tình nhân Louis XV trăng trối trước khi qua đời.- Bá tước de Mercy:Bá tước de Mercy là người Áo, được cử đến Pháp qua mệnh lệnh của nữ hoàng Maria Theresa – mẹ của Marie Antoinette để giúp đỡ Marie trong cương vị hoàng hậu nước Pháp. Bá tước Mercy rất tận tâm cho công việc giúp Marie nhiều điều trong cuộc sống nhưng quá nhiều cận thần xấu xa bên cạnh hoàng hậu nên de Mercy dường như bị lu mờ.- Yolande Martine Gabrielle de Polastron, nữ bá tước de Polignac:Trước đây, khi mới gặp mặt hoàng hậu Marie Antoinette, phu nhân de Polignac tỏ ra là một con người nhân hậu, thu hút người khác bởi vẻ hiền lành, vị tha. Nhưng từ sau khi lôi kéo hoàng hậu vào những cuộc vui vô bổ, bà ta mới lộ rõ bộ mặt là một con người đầy tham vọng, bà ta chỉ lợi dụng hoàng hậu. Sau này, khi hoàng gia Versailles đi vào lối mòn, phu nhân de Polignac đã chạy trốn và bỏ hoàng hậu lại, không một lần giúp đỡ. Phu nhân de Polignac cũng là người có ác cảm với Oscar, bà ta không ít lần hãm hại Oscar bằng cách gián tiếp.- Charlotte de Polignac:
Con gái của phu nhân de Polignac, cô cũng giống tính mẹ mình ở chỗ hay bắt bẻ người khác nhưng cô nhân hậu hơn. Charlotte yêu Oscar, cô đã hết lời nói mẹ mình đừng ám hại Oscar và hoãn việc cưới xin ở tuổi 11 của cô, nhưng phu nhân de Polignac không nghe. Do vậy, cô đã tự vẫn vì quá đau khổ.
– François Augustin Reyner de Jarjayes:Tướng quân de Jarjayes, cha của Oscar. Ông là một người trung thành phục vụ hoàng gia Versailles, ông không cho phép Oscar có bất cứ hành động nào phản quốc dù đó là hành động đúng. Ông c4ng thật sự muốn André cưới con gái mình.- Signora Jarjayes:Mẹ Oscar, bà là một người phụ nữ hiền lành và luôn là chỗ dựa cho Oscar khi cô thực sự tuyệt vọng trong cuộc sống. Bà từng là quản hầu gái cho hoàng hậu Antoinette.- Marron-Glacè:Vú nuôi nhà de Jarjayes, bà chăm sóc đôi Oscar-André từ bé và yêu thương họ hết mình. Sau khi Oscar và André cùng tử trận tại cuộc phá ngục Bastille, bà lâm bệnh và qua đời.- Bá tước Girodel:Phó tư lệnh cảnh vệ hoàng gia Versailles, anh yêu Oscar và xin hỏi cưới cô nhưng không thành. Vì tình yêu sâu nặng đó, anh đành rút lui để Oscar được hạnh phúc thật sự bên người cô yêu – André.- Maria Theresia:Bà là Nữ hoàng Áo vào thế kỉ XVIII. Bà là mẹ của Marie Antoinette. Là một vị nữ hoàng tài giỏi nhưng hết lòng vì 2 đứa con của bà: Joseph II và Marie Antoinette, bà rất lo lắng khi Marie phải kết hôn sớm với thái tử Pháp lúc đó là Louis XVI. Sau này, bà đã không được gặp con gái bà, khiến cho Joseph, anh trai nữ hoàng Pháp và là Hoàng đế Áo, đã phải lo lắng cho bệnh của bà. Bà mất sau một cơn đột quỵ vì đau tim ở tuổi 63.- Louis XV:Ông là vị vua Pháp vào thế kỉ XVIII, và là cha Louis XVI. Dưới triều ông, quân đội Pháp đã chiến thắng trong chiến tranh Kế vị Áo, song sau đó đại bại trong chiến tranh Bảy năm. Ông có một người tình là nữ bá tước duBarry, và cô ta đã lợi dụng Louis XV để mang vạ vào thân. Tuy vậy, khi trăng trối lần cuối do mắc bệnh đậu mùa, ông đã hạ lệnh cách chức du Barry và tống giam bà ta vào nhà thờ sám hối suốt đời.
Một bức tranh sinh động về hoàng gia với những mối tình vụng trộm, những âm mưu và tình yêu cao đẹp. Để lại một dư âm buồn trong lòng bạn đọc.
Candy – Cô bé mồ côi:
Nếu bạn gặp phải những điều không may trong cuộc sống. Hãy đọc lại bộ truyện Candy – Cô bé mồ côi.
Tóm tắt truyện:
Ở một miền quê hẻo lánh phía Nam nước Mỹ thuộc Michigan, có nhà thờ nhỏ tên gọi Pony, do hai sơ Pony & Lane quản lí. Nhà thờ chuyên tiếp nhận trẻ mồ côi. Vào một buổi sáng tháng 5 năm 1898, hai sơ nhìn thấy trước cửa nhà thờ đặt một chiếc giỏ đựng cô bé mới sinh. Tờ giấy ghi lại lời nhắn nhủ của ai đó, rằng xin chăm sóc đứa trẻ tên Candy ấy. Candy trở thành con nuôi của hai sơ Lane, Pony. Cô bé dần lớn lên theo thời gian, kết bạn với Annie – một cô bé mồ côi bằng tuổi mình. Dù Candy nghịch ngợm, mạnh mẽ, lí lắc còn Annie hiền dịu, yếu đuối nhưng họ lại rất thân thiết với nhau. Tuổi thơ của Candy lẫn Annie trôi qua êm đềm trên ngọn đồiPony (biệt danh do bọn trẻ mồ côi đặt). Annie thường tủi thân vì không thể biết bố mẹ cô là ai, cô sinh ngày nào. Những lúc như vậy, Candy bảo với bạn là ngày họ được nhà Pony nhận nuôi, sẽ thành sinh nhật của họ.
Năm hai cô bé 6 tuổi, Annie được một gia đình rất giàu có nhận nuôi. Cô và Candy xa nhau từ đó. Mỗi ngày Annie và Candy đều viết thư hỏi thăm nhau, nhưng rồi Annie gửi lá thư cuối cùng đến Candy, viết rằng cô bé muốn quên hẳn nguồn gốc xuất thân của mình, đồng thời tuyệt giao với Candy. Ngồi trên ngọn đồi quen thuộc, Candy khóc nức nở sau khi đọc xong thư của bạn. Một cậu thiếu niên đẹp trai mặc đồ truyền thống Scotland, đeo kèn túi bước tới an ủi Candy và chơi kèn cho cô bé nghe. Thấy cô bật cười, chàng trai bảo: “Cô bé tí hon à, em cười sẽ dễ thương hơn là khóc đấy!”. Bỗng lá thư của Annie vô tình bị gió cuốn đi, Candy vội chạy theo nhặt lại chúng, lúc quay lại thì chẳng còn thấy cậu thiếu niên kia đâu, chỉ còn một chiếc phù hiệu cài áo rất đẹp bằng bạc nằm trên đất. Trong trí tưởng tượng của trẻ con, Candy nghĩ rằng đó chính là vị hoàng tử của ngọn đồi Pony. Hình ảnh và tiếng nói của “the Prince of the hill” – Vị hoàng tử trên đồi đã theo Candy đến suốt cuộc đời.
Lúc Candy 12 tuổi, cô bé được gia đình Leagan quyền thế nhận về, nhưng không phải để làm con nuôi mà làm kẻ giúp việc và người bầu bạn với Eliza – con gái nhà Leagan. Tại gia đình Leagan, cô bị 2 đứa con của họ là Neal & Eliza hành hạ đủ điều. Nhưng với tính lạc quan, cởi mở, mạnh mẽ, Candy vượt qua mọi trò xấu xa của chúng. Cô còn kết thân với anh em Alistair (Stear), Archibald(Archie) Cornwell và Anthony Brown (Anthony) – họ hàng của nhà Leagan. Ba chàng thanh niên này là những người tốt bụng nâng đỡ Candy nhiều nhất. Trong một lần rơi xuống thác nước khi lang thang trong rừng, Candy lại có cơ hội gặp gỡ một bạn hữu mới, đó là “ông” Albert – người đã cứu cô. Trải qua bao nhiêu biến cố, suýt bị bán đi làm nô lệ ở México, nhưng may mắn thay, nhờ 3 anh em Stear, Archie, Anthony đã viết thư xin với mệ William – người có quyền hành cao nhất tộc Andlay mà cô bé đã được cứu thoát, và trở thành con gái nuôi của gia đình Ardlay trong sự miễn cưỡng chấp nhận của mệ Elroy – bà già có vai vế, hiện đang thay mặt ngài William cai quản gia đình. Những tưởng cuộc đời cô bé sẽ hạnh phúc mãi. Tuy nhiên, sau đó Anthony chết vì ngã ngựa trong buổi ra mắt con nuôi chính thức của Candy; anh em Neal và Eliza cũng như nhà Leagan coi cô như vận rủi. Chán chường và đau đớn, Candy bỏ nhà Ardlay về với viện mồ côi Pony. Vài tháng sau, ông William sai gia nhân Geogre đến đón cô bé vào đúng ngày Noel.
Candy lại một lần nữa rời xa quê hương để đến Anh quốc xa xôi. Vì ông William, người đã nhận nuôi cô muốn cô trở thành tiểu thư đích thực nên gửi cô đến trường dòng Saint Paul tại nước Anh. Ở trường, Candy tái ngộ Stear, Archie, đồng thời cũng chạm trán với 2 anh em xấu xa nhà Leagan là Eliza và Neal. Bọn họ không ít lần bôi nhọ, bắt nạt Candy hoặc xúi giục bạn bè khích bác cô bé. Tuy nhiên, Patricia O’Brian (Pattie) – một cô bé người Anh nhút nhát, sống nội tâm vẫn luôn bầu bạn với Candy, bất chấp mọi lời ra tiếng vào. Số phận đưa đẩy cô thiếu nữ 13 tuổi này tái ngộ Annie – người bạn thời thơ ấu ở nhà Pony; gặp Albert là chàng thanh niên từng cứu mạng cô & Terrence Grandchester (Terry), sau này trở thành người yêu của Candy.
Bằng tính hoạt bát, đáng yêu, Candy dần làm Annie hiểu ra tình bạn đẹp đẽ giữa họ và cô bắt đầu chơi thân trở lại với Candy. Albert vẫn tốt bụng và thân thiết như xưa, anh lúc này làm việc trong sở thú. Mối quan hệ giữa cô với Terry cũng tiến triển rất tốt. Éo le thay, cô tiểu thư xấu tính Eliza cũng thầm để ý Terry đã bày mưu chia cắt hai người. Kết quả: Terry nhận thay người mình yêu hình phạt bị đuổi học, sau đó lên tàu thuỷ để đến Mỹ; còn Candy cũng xin nghỉ học và tìm đường trở về nước Mỹ. Candy về nhà của sơ Pony và sơ Lane – 2 bà mẹ tinh thần, bày tỏ nguyện vọng muốn trở thành y tá của cô. Thế là Candy được sơ Pony giới thiệu vào trường y tá kiêm bệnh viện Mary Jane. Năm đó, Candy mới 16 tuổi. Sau 1 thời gian dài học tập, Candy cùng vài nữ y tá khác nhận lệnh đến làm việc tại bệnh viện Saint John tại Chicago. Đây cũng là lúc chiến tranh thế giới I thực sự xảy ra.
Một lần nữa, Candy vui mừng gặp lại những người bạn yêu quý của mình: Stear, Archie, Annie, Pattie. Cô cũng hội ngộ với cả Albert, vị ân nhân cứu cô hồi nhỏ. Tuy nhiên, anh bị mất trí nhớ do tai nạn nên không còn biết Candy là ai. Candy với lòng yêu thương vô hạn dành cho Albert, đã thuê 1 căn hộ nhỏ ở ngoại ô để sống chung và chăm sóc cho anh. Albert vì mất trí nhớ nên không nhận ra Candy, nhưng sau đó anh dần dần quý mến và xao động vì tính cách đáng yêu của cô. Cả hai chung sống vui vẻ và có nhiều kỷ niệm ấm áp cùng nhau. Albert đã từng nghĩ rằng nếu có thể sống cùng Candy vui vẻ mỗi ngày như vậy thì anh không cần lấy lại trí nhớ của mình nữa.
Terry lúc này đã trở thành diễn viên kịch nổi tiếng. Anh có chút lo lắng khi nhận được thư của Candy báo tin cô đang sống cùng Albert, tuy nhiên anh luôn tin tưởng Candy và kính trọng Albert nên không hề phàn nàn gì. Terry đã mời Candy đến buổi diễn quan trọng nhất của anh. Cô liền hồ hởi đi tàu đến thành phố New York, nơi Terry sống. Người duy nhất đi tiễn cô buổi sáng sớm hôm ấy là Stear, cậu còn tặng Candy chiếc hộp nhạc (phát minh mới nhất của cậu ta), nói với Candy: “Mỗi khi nghe điệu nhạc của nó, hạnh phúc sẽ đến với em!” Nhưng cuộc tình duyên của Candy & Terry đã bị một biến cố lớn lao cắt đứt vĩnh viễn. Susanna – nữ diễn viên đồng nghiệp thầm yêu Terry từ lâu, đã hứng chịu thay cho anh hậu quả nặng nề từ 1 tai nạn của sân khấu; từ đó cô bị mất đi chân phải. Vì tinh thần trách nhiệm, Terry buộc lòng từ bỏ Candy và lấy Susanna. Về phần Candy, cô cũng không muốn để người yêu khó xử, đã chủ động chia tay. Ngay đêm đó, cô lên tàu trở về Chicago. Giữa trời tuyết trắng xoá, tiếng nhạc từ món quà Stear tặng bỗng vang lên trong túi áo cô. Tâm hồn Candy dù đang chìm đắm trong đau khổ, nhưng niềm tin “hạnh phúc sẽ đến” khiến cô cố sức trở về được với mọi người.
Candy trở về nhà với Albert. Anh đã chăm sóc và bảo vệ cho Candy trong thời gian cô suy sụp nhất. Một lần vì nóng lòng muốn về nhà nấu ăn chăm sóc Candy, anh bị xe đụng và chấn thương ở đầu. Chấn thương đó giúp anh dần dần hồi phục trí nhớ. Khi đã bình phục hoàn toàn, Albert không nói sự thật cho Candy biết, vì anh muốn tiếp tục chăm sóc và bảo vệ cho cô. Nhưng vì anh không thể công khai thân phận, và những người hàng xóm bắt đầu nghi ngờ mối quan hệ của hai người, Albert đã lặng lẽ ra đi.
Đó là khoảng thời gian đau khổ nhất của Candy, dường như những người thân thiết với cô đều lần lượt ra đi. Stear đã tình nguyện ra mặt trận làm phi công lái máy bay rồi hi sinh; Neal hãm hại khiến Candy mất việc; Albert thì đã đi biệt tích; người yêu cũ của cô là Terry suy sụp, phải từ bỏ sự nghiệp kịch nghệ của anh.
Lúc này khi nhận ra Candy và Terry vẫn còn quá đau khổ và suy sụp sau khi chia tay, Albert đã âm thầm thu xếp cho cả hai gặp nhau lần nữa. Candy đến Rockston, bang Illinoisđể tìm Albert (theo sự sắp đặt của chính anh), và cô bất ngờ gặp lại Terry ở đó. Lúc này Terry đang diễn một cách hời hợt và tham gia các vở kịch rẻ tiền, tại các sân khấu tồi tàn. Cô đứng lặng im nơi góc phòng sân khấu, xem anh diễn mà nước mắt cô dâng trào. Với linh cảm của tình yêu, Terry cảm nhận được sự hiện diện của Candy và cả khuôn mặt buồn bã của cô. Nhờ nó, Terry mới có động lực để đứng dậy, làm lại cuộc đời.
Khi Candy trở lại Chicago, cô nhận được lệnh của nhà Leagan buộc cô phải kết hôn với Neal. Tên công tử bột này cũng bị cá tính và nét đẹp tâm hồn của Candy thu hút. Candy đương nhiên không bao giờ chịu lấy kẻ hèn nhát, vô lại như hắn. George – gia nhân trung thành của nhà Andray đã khuyên cô nên đi gặp ngài William ở Lakewood, xin được huỷ bỏ hôn ước. Nhưng thật bất ngờ khi William Ardlay chính là… Albert – người giúp đỡ Candy nhiều nhất. Để giúp Candy hủy bỏ đính ước với Neal, Albert chấp nhận công khai thân phận của mình. Albert đứng ra bảo vệ cô trước cả dòng họ. Sau đó cả hai cùng nhau cưỡi ngựa, chèo thuyền, ôn lại những kỷ niệm đẹp ở Lakewood ngày xưa.
Sau quá nhiều biến cố, Candy quyết định trở lại nhà Pony – quê hương yêu dấu của mình, hành nghề y tá ở trạm xá gần đó. Đồng thời cô cũng giúp sơ Pony và sơ Lane trông nom bọn trẻ mồ côi. Các bạn thân của Candy cũng đến thăm nhà Pony và tổ chức một bữa tiệc chúc mừng cô trở về. Lúc Candy chạy lên ngọn đồi đầy kỉ niệm, cô gặp Albert đang đứng ở gốc cây gần đó, bảo rằng: “Cô bé tí hon à, em cười trông sẽ càng xinh hơn đấy!” Câu nói đã khiến Candy nhớ lại chàng hoàng tử thời thơ ấu, và bỗng hiểu ra hoàng tử, Albert và ngài William chỉ là một người duy nhất. Nhiều năm trước định mệnh đưa đẩy họ gặp nhau, và bây giờ lần nữa để họ tái ngộ ngay trên chính ngọn đồi Pony thân thương này.
Trong niềm vui sướng dâng tràn, Candy chạy tới chỗ Albert – hoàng tử trên đồi. Đôi mắt xanh của cô lúc này đẹp hơn bao giờ hết.
Câu chuyện khép lại ở đó.
Có thể bạn thích: