Từ thế kỷ XIV đến nay, các pho tượng Thánh là vật trang trí thiêng liêng nhất để tô điểm cho khuôn viên sân vườn và bên trong nhà thờ Công giáo. Có rất nhiều … xem thêm…kiệt tác được thực hiện bởi các nghệ sĩ lớn tuổi, khiến chúng ta có lý do để dừng lại suy ngẫm về thực tế của tôn giáo cũng như vẻ đẹp từ sự sáng tạo. Sau đây, TopChuan.com xin giới thiệu đến bạn 1 số pho tượng nổi tiếng nhất .
Tượng Chúa Jesus Ban Phước Lành
Tượng Pieta (Đức Mẹ Sầu Bi) của Michelangelo
Tượng Chúa Cứu Thế của Andes ở biên giới Andes, Chile-Argentina
Tượng Pieta (Đức Mẹ Sầu Bi) của Michelangelo
Michelangelo được biết đến là một người sùng đạo, và công việc của ông làm cho nhà thờ đã truyền cảm hứng đến phần lớn các tác phẩm văn nghệ mà ông tạo ra. Bức tượng Pieta được coi là một tác phẩm văn nghệ mạnh mẽ, được truyền cảm hứng từ đức tin mãnh liệt của ông. Michelangelo nghĩ rằng những người phụ nữ đức hạnh sẽ không bao giờ già đi, và đây cũng chính là lý do vì sao hình ảnh Đức Trinh Nữ Maria mà ông miêu tả rất trẻ trung. Ông đã kết hợp thành công các hệ tư tưởng thời phục hưng với chủ đề Gothic, điều này góp phần tạo nên một pho tượng độc đáo.
Hoàn thành vào năm 1499, tượng Pieta của Michelangelo cao 174cm và rộng 195cm; chạm khắc từ đá cẩm thạch của Ý. Nó được đặt làm tượng đài cho Đức Hồng Y Jean Bilhères de Lagraulas, và sau đó đã được chuyển đến vị trí ban đầu – đó là vương cung thánh đường Thánh Peter tại thành phố Vatican. Đây cũng là tác phẩm văn nghệ duy nhất mà Michelangelo đã ký tên lên, hiện đang được trưng bày tại bảo tàng thành phố Vatican.
Đây là 1 trong các những tác phẩm văn nghệ nổi tiếng nhất trong phong trào văn nghệ phục hưng. Bức tượng thể hiện hình ảnh Đức Maria trong tư thế ngồi, quấn áo choàng, tay đang nâng niu thi thể không còn sự sống của Chúa Jesus. Chân của Chúa Jesus thì được nâng đỡ bởi cánh tay của mẹ Ngài, đầu ngả ra sau chạm vào vai bà. Điều này nhằm miêu tả hình ảnh Thiên Chúa sau khi bị đóng đinh. Tác phẩm có hình dạng tương tự như một kim tự tháp, với đầu của Đức Maria là đỉnh và phần điêu khắc phía dưới được mở rộng. Bức tượng theo chủ đề tôn giáo này được thiết kế để khơi gợi nỗi bi quan trong lòng người xem khi miêu tả một người mẹ mất đi đứa con của mình, mặc dù Chúa Jesus là vật hiến tế thiêng liêng. Nó cũng tương ứng với phần còn lại trong tác phẩm do ý nghĩa tôn giáo, và là 1 trong các những bức chân dung mạnh mẽ nhất về hầu hết mọi hình ảnh trong kinh Thánh.
Nếu nhìn kỹ tác phẩm, ta sẽ thấy Michelangelo đã làm cho đá cẩm thạch trông giống như da người như thế nào. Ngoài ra còn có rất nhiều nếp gấp phức tạp trên vải, đây là những chi tiết cho thấy rõ ràng ông có tay nghề rất cao. Dù bên cạnh đó còn một vài tác phẩm văn nghệ nổi tiếng được thực hiện bởi Michelangelo, nhưng Pieta vẫn là 1 trong các những kiệt tác phong phú nhất của ông. Có lẽ đó là cách nó đã đưa Michelangelo trở thành ngôi sao trong lịch sử nghệ thuật, và đồng thời đó cũng là ý nghĩa tôn giáo, chính trị mà tác phẩm này mang theo.
Tượng Moses của Michelangelo
Trong Vương cung thánh đường Thánh Peter, ở quận Monti, trên đồi Oppio; có một pho tượng tuyệt hảo và rất nổi tiếng về nhân vật Moses trong kinh thánh. Là một kiệt tác của Michelangelo – nghệ sĩ điêu khắc thời phục hưng tại Ý. Bức tượng này có cặp sừng kỳ lạ, có lẽ đây là kết quả của một lỗi kỹ thuật nào đó. Dù vậy, điều này rất thú vị, nó giúp thu hút 1 số sự tò mò của những người muốn khám phá.
Được ủy quyền bởi Giáo Hoàng Julius II vào năm 1505, Moses là một phần của khu phức hợp tượng hoành tráng ở ba cấp độ, trang trí bằng khoảng 40 bức tượng, được coi là lăng mộ của Giáo Hoàng, nó chiếm vị trí trung tâm tại vương cung thánh đường Thánh Peter mới. Sau sự qua đời của Giáo Hoàng, dự án này bắt đầu trải qua những thay đổi cũng như thu hẹp đáng kể, và được hoàn thành vào năm 1545. Ban đầu Michelangelo thiết kế nó rất đồ sộ, bức tượng Moses được đặt trên một bậc cao khoảng 3,74 mét, đối diện với tượng Thánh Paul. Và trong bản thiết kế cuối cùng, nó được đặt nằm ở trung tâm của tầng dưới. Tượng Moses làm ra từ đá cẩm thạch, cao 235 cm. Nhà tiên tri được thể hiện trong tư thế ngồi, đầu quay về bên trái, chân phải đặt trên mặt đất, chân trái hơi lùi ra phía sau, chỉ có mũi bàn chân đặt trên đế, tay trái của ông để gần bụng và trên bộ râu bóng loáng, trong khi tay phải cầm các điều răng. Tuy nhiên, cũng thật kỳ lạ, các bảng điều răng đều bị lật ngược, như thể chúng sắp tuột khỏi tay của ông. Đặc biệt là mô tả những sợi tóc cũng như từng nếp gấp vải của pho tượng trông rất thật, việc này khá khó để thực hành trong tác phẩm điêu khắc, nhưng Michelangelo đã thể hiện nó vô cùng mềm mại.
Những chiếc sừng trên đầu của Moses, điển hình cho hình tượng của ông, có lẽ là do lỗi dịch thuật Sách Xuất Hành chương 34. Trong đó nói rằng khi Moses xuống núi Sinai, có hai tia sáng trên trán; và Tiếng Do Thái “karan” hoặc “karnaim” có nghĩa là “tia”, có lẽ nó đã bị nhầm lẫn với từ “keren” nghĩa là “sừng”. Thực tế là vào thời Trung cổ, người ta tin rằng chỉ có Chúa Jesus mới có khuôn mặt toả ra hào quang. Thế nên, điều này đã góp phần gây ra sai lầm mà lâu nay người ta luôn thắc mắc về lý do vì sao tượng Moses lại có sừng.
Có thể bạn thích: