Nhà báo, bình luận viên bóng đá nổi tiếng Đình Khải tên thật là Nguyễn Đình Khải. Ông sinh năm 1943 tại Lâm Thao, Phú Thọ. Ông nguyên là phóng viên thời sự, bình luận viên bóng đá đài tiếng nói Việt Nam. Bên cạnh là một bình luận viên bóng đá được nhiều người mến mộ, ông còn là một nhà văn, nhà thơ với rất nhiều xuất bản như : “Nghiệp truyền lửa” ( bút kí, Nxb Lao Động năm 2006); “Vào…. Lại không vào” (bút kí, Nxb Lao Động, 2007); “Lá rụng về cội” (tập truyện ngắn, Nxb Lao Động, 2008), “Đam mê” (tự truyện, Nxb Lao Động, 2015); “Những đêm trắng” (Tập thơ, Nxb Hội nhà văn, 2016) và rất nhiều bài viết trên sách báo tạp chí. TopChuan.com xin trân trọng giới thiệu với bạn đọc những bài thơ hay của nhà báo bình luận viên bóng đá nổi tiếng Đình Khải.
Bài thơ: Nhớ con đê quê hương
NHỚ CON ĐÊ QUÊ HƯƠNG
Tác giả: Đình Khải
Khi chúng ta chưa ra đời
Đã có con đê bao quanh xóm làng, đồng nội
Mùa lũ tới nước sông Hồng hung dội
Có con đê ngăn rồi, tất cả bình yên.
Tuổi thơ anh và tuổi thơ em
Cũng có bao điều để nói về con đê ấy
Đã bao đêm mình ngồi trên đê nghe sông Hồng cuộn chảy
Cùng nhìn về phía xa xa thành phố sáng ánh đèn.
Mình đã nói với nhau bao chuyện lạ, quen
Chẳng chuyện gì ra đầu ra cuối
Mà sao cả anh và em vẫn say sưa, đắm đuối
Chuyện về dòng sông, đồng bãi, xóm làng…
Để rồi một đêm anh lúng túng, khẽ khàng
Đưa bàn tay rụt rè nắm lấy bàn tay em nóng áp áp
Em cứ để tay em trong bàn tay anh ngượng ngập
Mặc cho tim anh như muốn bật tung ra.
Phải không em hai trái tim ta
Từ ngày ấy đã cùng chung nhịp đập
Trên con đê quê hương và nước sông Hồng dồn dập
Mình đã nói lời yêu và thề cùng nhau đi hết cuộc đời này…
ĐÌNH KHẢI
Bài thơ: Về đi anh
VỀ ĐI ANH
Tác giả: Đình Khải
Quê mình đã vào vụ cấy
Mà sao nắng như thiêu cháy thế này
Sáng tinh mơ em đã phải nhanh tay
Cấy cho xong trước khi nắng đổ.
Chẳng biết bây giờ anh còn nhớ
Cánh đồng thẳng tắp ở quê nhà
Nơi thuở xưa hai đứa chúng ta
Từng sáng chiều cấy cày, gặt hái?
Nhớ bao đêm sau những ngày bươn trải
Mình dắt tay nhau đi dạo trên đồng
Rồi ra ngồi thanh thản bên bến sông
Nghe tiếng nước dưới sông lặng chảy.
Nhưng anh ơi, biết bao kỷ niệm ngày xưa ấy
Anh có còn nhớ không?
Sao anh nỡ để em cứ khắc khoải chờ mong
Về đi anh, những kỷ niệm ngày xưa vẫn đợi…
8-7-2018
Bài thơ: Bóng đá và thơ
BÓNG ĐÁ VÀ THƠ
Tác giả: Đình Khải
Gần nửa tháng trời rồi theo trái bóng lăn
Anh cứ đắm say hằng đêm cùng Uôn Cup
Anh hét hò ầm ỹ trước từng cú sút
Những trái bóng bay xuyên thủng khung thành.
Đêm thông thuộc ngày, thời gian trôi nhanh
Niềm vui nối dài với từng chiến thắng
Và thật bi ai với những màn thua cay đắng
Buồn cho xe tăng Đức đã sớm rời nước Nga.
Thời gian cứ theo trái bóng bay qua
Với những bi ai vui mỗi đêm không ngừng nghỉ
Mới chợt nhận ra, và thốt lên: “Ờ nhỉ
Nàng Thơ ơi, anh quên mất em rồi…”.
Thôi cũng đành, đừng trách nhé, em ơi
Vài ngày nữa thôi khi trái bóng không lăn nữa
Anh sẽ lại ở bên em và tiếp thêm ngọn lửa
Của ái tình đằm thắm với em – THƠ.
28-6-2018
WOLRD CUP 2018
Bài thơ: Hồ Gươm chiều thu
HỒ GƯƠM CHIỀU THU
Tác giả: Đình Khải
Anh chầm chậm thả bước bên hồ Gươm
Ngắm Tháp Rùa lung linh mặt nước
Chợt nhớ năm mươi năm về trước
Lần đầu tiên anh đưa em tới đây.
Em còn nhớ không chính ở nơi này
Ta đã nói với nhau bao điều tha thiết
Về cuộc sống, về tình ái phía trước
Và hứa mãi bên nhau suốt cuộc đời này.
Nửa thế kỷ trôi qua mình vẫn đắm say
Một tình ái mặn mà, thắm thiết
Như nước hồ Gươm vẫn một màu xanh biếc
Như tháp Rùa vẫn soi bóng giữa chiều Thu
Bài thơ
NƯỚC NGUỒN KHÔNG CẠN
Tác giả: Đình Khải
Chẳng thể nào quên từ những ngày thơ bé
Mẹ chăm con từng giấc ngủ, miếng ăn
Những đêm đông mẹ nhường cả chiếu, chăn
Những đêm hè mẹ quạt cho con ngủ.
Từ thuở ấu thơ, việc học hành có bố
Mẹ dạy con công việc thường ngày
Rồi việc ruộng đồng gặt hái cấy cày
Mẹ cứ lặng thầm, ít khi chửi mắng.
Trong tình mẹ, con lớn lên theo năm tháng
Cho tới ngày đủ lông cánh bay xa
Nhưng dù có đi đâu con vẫn nhớ nhà
Vẫn nhớ mẹ tảo tần nuôi con khôn lớn.
Chẳng bao giờ quên bài học từ rất sớm
Suốt đời con, nào biết nói gì hơn:
Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra…
Bài thơ: Nhớ quê xưa
NHỚ QUÊ XƯA
Tác giả: Đình Khải
Anh cùng em về với quê hương
Nơi nóng áp cúng với chúng mình suốt thời thơ trẻ
Chợt nuối tiếc bao nhiêu kỷ niệm ngày còn bé
Anh ngóng tìm mà đâu còn nữa, em ơi.
Còn đâu những hàng cau xóm trong, làng ngoài
Những đêm thơ ta vẫn đi nhặt từng trái rụng
Những hàng tre trưa hè mắc võng
Nay cũng chẳng còn thấy bóng lá xanh.
Làng xóm bây giờ chẳng còn một nếp nhà tranh
Nhà cao tầng đã xây lên như phố
Đường bê tông đã trải dài từng con ngõ
Ô tô về tận cổng mỗi ngôi nhà.
Đồng bãi bây giờ cũng chẳng còn rộng bao la
Chẳng còn những cánh cò bay qua, bay lại
Nhà cửa lấn dần những ruộng đồng, bờ bãi
Đâu rồi bờ mương những đêm xưa mình từng dạo chơi…
Dẫu vẫn biết dân quê mình đã đổi đời
Sao vẫn tiếc những kỷ niệm xưa nay không còn nữa
Thôi thì dẹp đi những hoải niệm đã thành xưa cũ
Mừng cho quê mình đang đổi thịt, thay da…
Bài thơ: Những đêm trắng
NHỮNG ĐÊM TRẮNG
Tác giả: Đình Khải
Những đêm trắng này em có trách anh không
Khi tất cả anh giành cho sân cỏ
Chẳng vướng bận nào quấy rầy anh nữa
Ngoài màu cờ, sắc áo, những đường ban?…
Anh mải theo những tình huống trên sân
Những cú sút khung thành sấm sét
Những pha bóng hỏng nạp năng lượng đáng tiếc
Tiếng còi trọng tài lúc đúng, lúc sai.
Thời gian dần trôi, anh cứ miệt mài
Lúc tả thật nhanh, lúc bình chậm rãi
Đem hết sức gồng mình chuyển tải
Những điều hay, cái đẹp tới người nghe.
Trận đấu tan rồi, anh mệt mỏi trở về
Khi đêm đã qua, trời rạng sáng
Thật bất ngờ khi thấy em đợi sẵn
Và lo cho anh từng ly sữa, miếng ăn.
Anh mới biết chẳng bao giờ em trách anh
Khi những đêm dài anh thức cùng sân cỏ
Và anh biết đêm đêm em không ngủ
Vẫn dõi theo anh và từng đường bóng trên sân…
Có thể bạn thích: