Nguyễn Trọng Tạo sinh ngày 25-8-1947 tại Diễn Châu, Nghệ An, đi lính năm 1969, học Đại học viết văn Nguyễn Du khoá 1, làm thơ từ năm 14 tuổi. Ông là nhà thơ, nhà văn, kiêm nhạc sĩ, hoạ sĩ. Ông là Uỷ viên Hội đồng thơ của Hội nhà văn Việt Nam, Trưởng ban biên tập báo Thơ (2003–2004). Ông từng được các giải thưởng thơ của Nghệ An năm 1969, và giải thơ của các báo Văn nghệ, Văn nghệ quân đội, Nhân dân (1978), hai lần được Giải thưởng Văn học văn nghệ cố đô (Huế), Giải thưởng Văn học văn nghệ Hồ Xuân Hương, Giải thưởng Uỷ ban toàn quốc các hội văn học văn nghệ Việt Nam về thơ và văn xuôi. Thơ và truyện ngắn của ông dịch ra tiếng Pháp, Anh, Nga, Tây Ban Nha…Ngoài thơ, ông còn là nhạc sĩ, hiện công tác tại tạp chí Âm nhạc và Thời đại của Hội nhạc sĩ Việt Nam, đã có 8 giải thưởng âm nhạc. TopChuan.com xin giới thiệu những bài thơ hay của ông.
Bài thơ: Bất tử
Bất tử
Kính viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Thánh Gióng về trời. Thánh Giáp về quê
Vì Dân Nước Người trở thành Bất Tử
Thành Núi, thành Mây thành Ruộng, Đồng, Sông, Bể
Thành tượng hình chữ S trấn biển Đông
Thành Đền thờ trong mỗi tấm lòng Dân
Thành Ngọn đuốc soi đường đêm tăm tối
Thành Mặt trời cho trần gian nắng mới
Thành Mặt trăng vành vạnh tấm gương vàng
Người bố năm không nói không cười vươn vai thành Phù Đổng
Người cuối đời phải dấu ánh sao Khuê trong tấc dạ trung thành
Nhẫn và Vinh đốn ngộ Vinh và Nhẫn
Trái tim hồng thành Xá lị, Kim đan
Người không nghĩ mình sẽ hóa Thánh nhân
Khi nằm xuống cả non sông thương khóc
Cả non sông thành Rồng chầu Hổ phục
Tôn vinh Người vị Thánh của lòng Dân
Bắn lên trời cao những tiếng sấm vang rền
Tiễn Người vào Bất Tử
Nghe trái đất rùng mình thương nhớ
Nghiêng về Người lấp lánh những vì sao…
Hà Nội, 10.10.2013
Bài thơ: Dòng sông mặc áo
Dòng sông mặc áo
Dòng sông mới điệu làm sao
Nắng lên mặc áo lụa đào thướt tha
Trưa về trời rộng bao la
Áo xanh sông mặc như là mới may
Chiều trôi thơ thẩn áng mây
Cài lên màu áo hây hây ráng vàng
Đêm thêu trước ngực vầng trăng
Trên nền nhung tím trăm ngàn sao lên
Khuya rồi sông mặc áo đen
Nép trong rừng bưởi, lặng yên đôi bờ.
Sáng ra thơm đến ngẩn ngơ
Dòng sông đã mặc bao giờ, áo hoa?
Ngước lên bỗng gặp la đà
Ngàn hoa bưởi trắng nở nhoà áo ai…
Hà Tĩnh, 1972
Bài thơ: Trước tượng Lý Tự Trọng
Trước tượng Lý Tự Trọng
Những con đường nhập lại
Những con đường tỏa đi
Mắt Anh nhìn vẫy gọi
Mắt Anh nhìn tiễn đưa
Gió Tây Hồ tháng ba
Thổi xanh trời huyền thoại
Anh vẫn còn trẻ mãi
Dọc thời gian nắng mưa
Những chàng trai đi qua
Soi mình vào quá khứ
Những cô gái đi qua
Mãi nhớ về ngọn lửa
Đàn em khăn quàng đỏ
Tháng bố về cùng Anh
Như thấy mình vụt lớn
Bên trời cao lá xanh…
Hà Nội, 3.1985
Bài thơ: Đồng dao cho người lớn
Đồng dao cho người lớn
có cánh rừng chết vẫn xanh trong tôi
có con người sống mà như qua đời
có câu trả lời biến thành câu hỏi
có kẻ ngoại tình ngỡ là tiệc cưới
có bố có người mẹ có trẻ mồ côi
có ông trăng tròn nào phải mâm xôi
có cả đất trời mà không nhà ở
có vui nho nhỏ có ai oán mênh mông
mà thuyền vẫn sông mà xanh vẫn cỏ
mà đời vẫn say mà hồn vẫn gió
có thương có nhớ có khóc có cười
có cái chớp mắt đã nghìn năm trôi.
1992
Bài thơ: Chia
Chia
chia cho em một đời tôi
một cay đắng
một niềm vui
một buồn
tôi còn cái xác không hồn
cái chai không rượu tôi còn vỏ chai
chia cho em một đời say
một cây si
với
một cây bồ đề
tôi còn đâu nữa đam mê
trời chang chang nắng tôi về héo khô
chia cho em một đời Thơ
một lênh đênh
một dại khờ
một tôi
chỉ còn cỏ mọc bên trời
một bông hoa nhỏ lặng rơi mưa dầm…
1989
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc thành bài hát Một dại khờ một tôi.
Bài thơ: Bé tập nói vần
Bé tập nói vần
Mẹ ơi, nghe nhé
Con sẽ nói vần…
Chân trời mặc quần
Cởi tràn hạt gạo
Bố ngồi xem báo
Chim sáo tha mồi.
Núi đứng núi ngồi
Rong chơi mây trắng.
Gà con bới nắng
Cu Thắng ở nhà.
Cây hồng đơm hoa
Cái loa hay nói.
Mèo khoang kêu đói
Cá đối đớp mồi.
Tươi thắm nụ cười
Mồng tơi hoa tím.
Ngoài đồng lúa chín
Nhẵn thín sân nề.
Uốn cong con đê
Ê-ke vuông góc.
Bình vôi trọc lóc
Mái tóc người mẹ dài.
Con học thuộc bài
Cô Hoài dạy hát.
Dã tràng xe cát
Chú Đạt làm thơ.
Chẳng thuộc bao giờ
Vì thơ trúc trắc.
Đại Lải, 1983
Bài thơ: Cõi nhớ
Cõi nhớ
Tặng Phan Lạc Hoa, Nguyễn Họa, Nguyễn Thụy Kha
bạn bè ơi, nếu mà không các bạn
ta như chai rượu đã cạn rồi
cốc chén ai oán tênh úp trên đĩa
ta như bình gốm chẳng hoa tươi
câu thơ bạn viết cho ta yêu
bài ca cho ta có sông Cầu
giọng hát xôn xao niềm câm lặng
gặp gỡ cho ta thêm nhớ nhau
bạn bè ơi, nếu mà không các bạn
những lúc lang thang ta về đâu
không đơi để Nhớ- nghèo biết mấy
ta như sao lạc giữa ban ngày
trái tim bạn giữ cho ta đây
niềm vui bạn giữ cho ta đây
nước mắt bạn giữ cho ta đây
giữ cho ta Cỏ với trời mây
bạn bè ơi, hãy thương nhiều thương mãi
thương niềm vui thương niềm đau
thêm lần nâng chén, nào các bạn
mai rồi bạc tóc đi tìm nhau!
Hà Nội, 1981
Có thể bạn thích: