Hình ảnh làng quê luôn mang nét đẹp rất mộc mạc, gần gũi và thân thương, thấm sâu vào tâm thức Việt Nam từ bao đời nay với hình ảnh cây đa giếng nước, mái đình, dòng sông, con đò và người mẹ tần tảo sớm hôm…TopChuan.com xin giới thiệu những bài thơ hay về làng quê Việt nam.
Bài thơ: Về với quê anh – Phan Trung
VỀ VỚI QUÊ ANH…!
Thơ: Phan Trung
Em có về thành phố nhỏ quê anh
Nơi phố núi có dòng sông xanh mát
Hang Pắc Pó đẹp như tranh thủy mạc
Núi hình người tạc tượng những vĩ nhân
Đất Cao Bằng luôn thắm đượm tình thân
Yêu tất cả những người dân Tổ Quốc
Trong tranh đấu thì không hề bạc nhược
Gan cùng mình khi Đất Nước lâm nguy
Anh Kim Đồng chẳng cần phải nghĩ suy
Vẫn tham chiến đâu có vì tuổi nhỏ
Đi dưới đạn mặc nhiên như không có
Người anh hùng quá rõ phải không em
Đến đây rồi em sẽ thấy yêu thêm
Thác Bản Giốc những đêm trăng lãng mạn
Con nước đổ mà nghe như tiếng hát
Ruộng bậc thang bát ngát những nương chè
Đến đây rồi…em sẽ lại được nghe
Đất Việt Bắc…an toàn khu Bác ở
Bao kế hoạch Người vạch ra từ đó
Đưa Nước mình vượt sóng gió từ đây…!
Bài thơ: Mời anh về xứ Nẫu Quê em – Hạ Như Trần
MỜI ANH VỀ XỨ NẪU QUÊ EM
Thơ Hạ Như Trần
Anh có về Xứ Nẫu với em không ?
Mình cùng ngắm…đêm ôm vòng mặt biển
Ngoài Khơi ấy những ánh đèn ẩn hiện
Các đoàn thuyền đánh cá quyện trong đêm
Về đi anh…Xứ Nẫu rất êm đềm
BIỂN LONG THUỶ…nằm lặng im sóng hát
Thả chân trần mình cùng đi trên cát
Thật tuyệt vời…ta như lạc cõi mơ
Em đưa anh…đến thăm một nhà thờ
BẰNG LĂNG tím nơi giữ lưu sách cổ
Gần đó thôi GHỀNH ĐÁ trông ngồ ngộ
ĐĨA chất chồng qua bao độ thời gian
Mình sẽ ghé với SÔNG ĐÀ, NÚI NHẠN
Núi cùng sông ôm đến vạn nỗi lòng
Nhìn xuống phố…phố căng tràn nhựa sống
Đón gió ngàn như ảo mộng bồng lai
Mình ngược về vùng phố núi LA HAI
Nơi con gái với nhiều tài, nhiều sắc
Trong kháng chiến vùng đất này tan tác
PHÚ MỠ về…Chi Bộ Đảng đầu tiên
Mình xuôi nam…mũi ĐẠI LÃNH ngang nhiên
Tàu không số với hành trình vượt biển
Góp sức mình thành công trong cuộc chiến
Trang sử nhà vinh hiển khắp non sông
Mình cùng thăm bát ngát một cánh đồng
Gạo Tuy Hoà góp chiến công hiển hách
GÒ THÌ THÙNG nơi lưu danh sử sách
ĐẦM Ô LOAN con sò huyết ngọt lành
Còn nhiều lắm những danh lam thắng cảnh
Về nhé anh! về xứ Nẫu cùng em.
Thơ: Hạ Như Trần
Bài thơ: Chợ quê – Phạm Hùng
CHỢ QUÊ
Thơ Phạm Hùng
Đàn gà nhỏ ngẩn ngơ tìm bóng Mẹ
Cụm dong giềng xơ xác lá chiều qua!
……………………………………………………
Bãi đất trống nơi đầu làng rộn rã
Khi giọt sương vẫn còn đọng trên cành
Quê tôi đấy mỗi ngày phiên tháng chạp
Rất ầm ĩ đẩy nhịp sống thêm nhanh.
Tiếng cười nói rộn ràng gây náo nhiệt
Người hỏi mua, kẻ mời bán không ngừng
Quả bưởi lớn còn nguyên cành vàng ruộm
Buồng chuối kìa cao phải đến ngang lưng.
Mớ cải bẹ nom mỡ màng xanh mướt
Củ su hào nguyên phấn trắng tròn xoe
Cà chua đỏ nhìn mịn màng căng mọng
Những mớ hành đâu kém nõn nà khoe.
Cành ly trắng đang vươn mình kiêu hãnh
Gốc đào phai trổ lộc biếc mượt mà
Những bông cúc luôn nhẹ nhàng êm dịu
Những đóa hồng lại đài các kiêu sa.
Mấy đứa trẻ mon men ngồi xem chữ
Cụ đồ già mài mực hạ tứ thơ
Cô bán vải luôn mồm rằng lụa tốt
Mấy chàng trai thấy gái đẹp… lượn lờ.
Non thúng nếp Mẹ đong về gói bánh
Bán đôi gà, mua thịt lợn làm nhân
Vài ký đỗ, cân miến cùng hoa quả
Ồ thì ra… Tết Nguyên Đán đã gần.
Những ký ức của một thời con trẻ
Chờ bánh chưng, mong áo mới… ùa về
Vẫn xuôi ngược giữa dòng đời hối hận hả
Nay đắm chìm trong một góc chợ quê.
PH. 05.01.2017.
Bài thơ: Đất mẹ Tràng An – Tony Bui
ĐẤT MẸ TRÀNG AN
Thơ : Tony Bui
Anh trở về với
đất Mẹ yêu thương
Qua Tràng An* còn vương hình bóng cũ
Kỷ niệm xưa khắc trên cây cổ thụ
Một tình ái ấp ủ đã từ lâu
Ninh Bình* ơi
đẹp mãi tình ái đâu
Lương duyên nợ cau trầu nên chồng vợ
Anh tìm về trong nỗi niềm bỡ ngỡ
Theo cánh cò trở ký ức sang sông
Dấu yêu xưa còn giữ mãi hương nồng
Thấm vào anh trong lòng bao thương nhớ
Đất mẹ hiền lung linh ngàn hoa nở
Về Hoa Lư* rực rỡ cánh phượng rơ
Nghe đâu đây thoảng trong tiếng ru hời
Đàn con trẻ vui chơi diều no gió
Tím hoàng hôn bóng trải dài trước ngõ
Có em hiền đứng đó đợi chờ anh
Warszawa
03/06/2018
* những địa danh nổi tiếng của Tỉnh Ninh Bình
Bài thơ: Quê Hương đổi mới – Đình Khải
QUÊ HƯƠNG ĐỔI MỚI
Thơ Đình Khải
Anh cùng em về với quê hương
Nơi gắn bó với chúng mình suốt thời thơ trẻ
Chợt nuối tiếc bao nhiêu kỷ niệm ngày còn bé
Anh ngóng tìm mà đâu còn nữa, em ơi
Còn đâu những hàng cau xóm trong, làng ngoài
Những đêm thơ ta vẫn đi nhặt từng trái rụng
Những hàng tre trưa hè mắc võng
Nay cũng chẳng còn thấy bóng lá xanh
Làng xóm bây giờ chẳng còn một nếp nhà tranh
Nhà cao tầng đã xây lên như phố
Đường bê tông đã trải dài từng con ngõ
Ô tô về tận cổng mỗi ngôi nhà
Đồng bãi bây giờ cũng chẳng còn rộng bao la
Chẳng còn những cánh cò bay qua, bay lại
Nhà cửa lấn dần những ruộng đồng, bờ bãi
Đâu rồi bờ mương những đêm xưa mình từng dạo chơi…
Dẫu vẫn biết dân quê mình đã đổi đời
Sao vẫn tiếc những kỷ niệm xưa nay không còn nữa
Thôi thì dẹp đi những hoải niệm đã thành xưa cũ
Mừng cho quê mình đang đổi thịt, thay da…
ĐÌNH KHẢI
Bài thơ: Miền kí ức Cà Mau – Lâm Bình
Miền kí ức Cà Mau
Thơ: NS Lâm Bình
Sắc hoa hồng dịu ngọt giữa miền Tây
Cùng nhẹ bước về tìm quá khứ…
Nơi ta sinh là nơi ta gìn giữ
Tháng năm hồn đất hoá anh hùng
Cà mau ấy! Một phần đời Cha Mẹ
Theo chiến khu xưa lừng lẫy oai hùng
Đất tạc dáng con người thành chiến sỹ
9 năm trường kỳ nào có xá chi!
Ngày xuống tàu đi về miền Bắc ấy….
Có nào ngờ đằng đẵng 21 năm
Con đỏ hỏn trong vòng tay Mẹ ẵm
Mênh mông chuyến tàu vượt trùng dương….
Hơn 60 năm con trở về đất Mũi yêu thương
Lặng tìm …ký ức dấu thời gian còn đọng lại
Nặng trĩu niềm riêng khắc khoải…
Còn gì trong khoảng mong manh?
Bến đò xưa, hốc đá rêu xanh
Nơi Mẹ đã sinh con trong cơn vật vã….
Chiếc thuyền nhỏ đối kháng côi còn nấn ná…
Lưu lại tấm lòng muôn chiến sỹ chắn che.
Tháng 4 con về kỷ niệm cũ …lắng nghe
Nắng mới xôn xao…. Ánh cuời lấp lóa
Chói ngời những ngôi nhà uy nghiêm lộng lẫy
Đất đã tạo dáng hình ông chủ của hôm nay!
Con lắng nghe nhịp điệu của thời gian
Đang chuyển động nơi tận cùng Tổ quốc
Nơi sinh ra cũng là nơi có được
Hồn đất hôm nay rực rỡ ánh chiều hồng!
Cà Mau 10/4/2017
P/s ( Nhân chuẩn bị thực hiện cuốn sách viết về chân dung cuộc đời ba tôi Tướng Lâm thái Hòa ,tôi đã về nơi đất Mũi và đã có những cảm xúc ,hình ảnh trên )
Bài thơ: Bài thơ cô thợ khắc tranh – Nguyễn Văn Chương
BÀN TAY CÔ THỢ KHẮC TRANH
Thơ Nguyễn Văn Chương
Làng em có lịch có lề
Cha sinh mẹ dưỡng có nghề làm tranh
Đất vui, cảnh đẹp, người thanh(1)
Bàn tay cô gái cũng thành tài hoa
Học nghề theo mẹ theo cha
Cầm ve(2) trổ ngọt như là bổ cau
Em qua trường vẽ nào đâu
Bàn tay cuốc bẫm cày sâu đất này
Tình em như cốc rượu đầy
Để tranh em khắc làm say lòng người.
***
Ván tranh gỗ thị canh rồi
Se se cơn bấc tháng mười gặt xong
Hiên nhà xếp giấy Yên Phong
Trải năm mầu điệp đem hong nắng chiều
***
Chờ tranh như đợi người yêu
Bờ sông một chạp dập dìu thuyền ai(3)
***
Còn em tay dẫu sần chai
Căm căm gió lọt canh dài quản đâu
Tượng hình suy ngẫm nông sâu
Long lanh khóe mắt mái đầu nghiêng nghiêng
Tích chung lời kể vẫn riêng
Chả ai bắt chước láng giềng nét tranh.
***
-Là đây tháng tốt ngày lành
Hùng Kê, Đại Cát sang canh tiếng gà
– Là đây cờ nghĩa Hai Bà
Vì dân, vì nước, vì nhà dấy binh
– Là đây Tứ Quý, Nhị Bình
Là đây cung nghĩa, đàn tình Thạch Sanh…
***
Dễ gì khắc được vào tranh
Bàn tay Tố Nữ Thuận Thành hỡi ai!
Đường kim đã khéo vá vai
Chăn tằm ươm kén lại tài trồng dâu
Nón nghiêng em múa qua cầu
Đêm chèo anh ước dòng sâu nhặt hài
Gió đưa hương bưởi hương nhài
Trăng non như lược em cài tóc xanh.
***
Làm trai chả một mình anh
Muốn về làm rể làng tranh ĐÔNG HỒ… (4)
P/s: (1)Đất vui( Lạc Thổ), cảnh đẹp, người thanh: mấy làng xưa thuộc xã Tú Hồ, tổng Đông Hồ đều có tên là Tú như Tú Tháp, Tú Khê, Đạo Tú… ( Tú vừa có nghĩa là tài năng, vừa có nghĩa là đẹp) .
(2)Ve: dụng cụ khắc trổ tranh.
Có thể bạn thích: