Mùa hoa gạo gắn liền với tháng ba, cái màu hoa đỏ thắm rưng rức trong ký ức của những người con xa quê. Hầu như làng quê Bắc Bộ nào cũng có một cây gạo đâu đó quanh làng, thường ở đầu làng hoặc chơ vơ giữa đồng. Hoa Gạo còn có những cái tên thật mỹ miều như hoa Pơ lang, hoa Mộc Miên cái tên chỉ thoáng nghe qua thôi cũng đủ để bạn tưởng tượng đến những áng văn thơ, những lời hát say đắm lòng người. TopChuan.com xin giới thiệu những bài thơ hay về hoa gạo tháng ba.
Bài thơ: KHÚC HỒI TƯỞNG THÁNG BA – Nguyễn Văn Chương
KHÚC HỒI TƯỞNG THÁNG BA
Thơ:NT Nguyễn Văn Chương – Bắc Ninh.
Phải rồi ở chỗ này đây
Cổng làng thuở ấy có cây gạo già
Cồn cào cái cữ tháng ba
Lập lòe hoa vẫn như là lửa treo.
Tháng ba ngơ ngác trẻ nghèo
Chân chim đuôi mắt nhăn nheo thương bà
Gọi là gạo chỉ thấy hoa
Đẹp thì có đẹp nhưng mà đói cơm
Ra đồng gặp cỏ mật thơm
Thơm thì thơm chẳng thể đơm bát nào!
Trách chi tóc để trái đào
Khoai giun bánh khúc miếng vào miếng ra
Chỉ thương cây gạo đã già
Vẫn còn bung những chùm hoa rực hồng
Tiếc cho cỏ mật trên đồng
Thơm như tấm mía chín trong than vùi
Bây giờ miếng ngọt miếng bùi
Tìm bà đâu nữa ngậm ngùi tháng ba…
Bài thơ: MÙA HOA GẠO – Đình Khải
MÙA HOA GẠO
Đình Khải
Em nhắc anh hoa gạo
Đã thắp lửa bến sông
Anh giật mình, ừ nhỉ
Nỗi nhớ đến nao lòng
Nhớ cái ngày xưa ấy
Cây gạo đầu làng ta
Cứ mỗi lần ra hoa
Hai đứa mình say đắm
Anh say sưa ngồi ngắm
Em nhặt cánh hoa rơi
Và cài lên mái tóc
Cho anh ngẩn ngơ người…
Vậy mà bao năm rồi
Mình xa quê biền biệt
Nên bây giờ nào biết
Hoa gạo có còn không?
Nhớ quê đến nao lòng
Nhớ màu hoa gạo đỏ
Phải em ngày xưa đó
Thắp lửa bên bến sông?
Bài thơ: THÁNG BA BÌNH YÊN – Hồ Viết Bình
THÁNG BA BÌNH YÊN
Hồ Viết Bình
Lập loè cây gạo ra hoa
Nghe trong sâu thẳm cây đa, đình làng
Ẩn trong tiềm thức mơ màng
Một vùng quê, một mùa vàng bội thu
Xa xa vọng tiếng chim cu
Rất bình yên, chúng đang gù gọi nhau
Thong dong, vắt vẻo lưng trâu
Triền đê mơn mởn một màu cỏ non.
Hồ Viết Bình
Bài thơ: BAY TỚI TỰ DO – Phạm Quang Thu
BAY TỚI TỰ DO
Phạm Quang Thu
Người đàn bà gắn mình khung cửa nhỏ
Mắt bồi hồi trong thương nhớ miền xa
Chợt u sầu một tiết tháng ba
Hoa gạo đỏ lan ra thành vệt đỏ
Hoa màu máu, để ảm đạm vương nổi nhớ
Hoàng hôn rồi cũng đỏ như gạo thôi
Cả vườn nhà và cả phía cuối trời
Một chiều vắng đỏ tươi son lửa cháy
Người đàn bà bí mật rên van lạy
Mọi can qua, cuộc đời vậy coi qua !
Chị cúi mình tìm về phía góc nhà
Nơi đang nở cúc tháng ba dang dở
Chao ơi buồn, chẳng bàn tay kéo đỡ
Chị ôm sầu thương nhớ chiều quạnh hiu
Mây gió trôi trong một khoảng trời chiều
Tự do ấy bỗng hóa thiêu lửa đốt
Hỡi Tự do, sao ta bị nhốt !
Trong căn nhà ủ dột với suy tư
Người đàn bà cứ đứng dậy từ từ
Lắp đôi cánh mộng mơ rồi vụt biến
Em để lại đằng sau bao câu chuyện
Để lại bao kỷ niệm với xuân thì
Và rứt lòng em cất cánh bay đi
Tìm yên ấm trong hoàng hôn thắm đỏ
Chắc Người tình của em đang ở đó!
05.3.2019 HN PQT
Bài thơ: THÁNG BA VÀ HOA GẠO – Phan Thu Hà
THÁNG BA VÀ HOA GẠO
Phan Thu Hà
Anh có về thăm hoa gạo tháng ba
Để nhớ về một thời hoa đỏ
Cái thời em hay mơ màng nhìn qua khung cửa sổ
Và thả hồn mình vào những cánh buồm mây
Hoa gạo vương đầy trên lối cỏ chiều nay
Nghe rưng rức một triền đê ngập nắng
Hoa vẫn đỏ giữa khoảng trời trống vắng
Mỗi cánh hoa như tia lửa mặt trời
Trong bí mật từng cánh hoa rơi
Có nỗi nhớ không tên vẫn còn đọng lại
Như nụ môi hồng một thời con gái
Hôn nồng nàn tháng ba
Anh có về thăm lại một mùa hoa ?
Phan Thu Hà
Bài thơ: THÁNG BA VỀ 2! – Hoàng Minh Tuấn
THÁNG BA VỀ 2!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Tháng ba về …
hoa Gạo đỏ triền đê,
Anh đợi em trên lối về xưa cũ,
Tiễn em đi khi Mộc Miên ngày đó,
Đỏ rực trời như nỗi nhớ anh mang!
Tháng ba về …
nắng gieo những hạt vàng,
Cứ buông rơi nhẹ nhàng như nhắc nhở,
Mấy mùa qua, mấy mùa hoa gạo nở,
Em ở đâu cho nỗi nhớ đong đầy!
Tháng ba về …
hỏi em có về đây,
Có còn nhớ nơi này anh ngóng đợi,
Có còn giữ những yêu thương vời vợi,
Lời thề xưa – đỏ hoa gạo em về!
Tháng ba này …
mộc miên thắm trời quê,
Gọi lại những đam mê ngày xưa cũ,
Em hãy về cho thoả lòng mong nhớ,
Về cùng anh thắp ngọn lửa duyên đời!
Hà nội, 1/3/2019
Bài thơ: MONG MANH THÁNG BA – Hồng Giang
MONG MANH THÁNG BA
Hồng Giang
Dấu yêu hỡi tháng ba mong manh lắm
Nhưng nồng nàn bởi đăm đắm tình anh
Hoa Gạo rơi đan sợi nắng giăng mành
Xuân vẫn mãi chòng chành trong trăn trở
Tháng ba ơi phải chăng là duyên nợ
Để câu thơ dang dở chẳng tròn vành
Gió sắt se chùm Xoan tím mong manh
Câu hẹn ước bỗng chốc thành dĩ vãng
Xin em đấy tháng ba đừng quên lãng
Kẻo tội tình cho buổi sáng đầu xuân
Vườn nhà ai hoa Bưởi nở trắng ngần
Níu kéo lại bước chân người hôm ấy
Giọt sương sớm trên cành cao run rẩy
Giận dỗi gì hờn lẫy cả tháng ba
Giấu “hương thầm” gửi người lúc chia xa
Dòng lệ rơi nhạt nhoà giây ly biệt
Tháng ba ơi hỏi rằng người có biết
Câu thơ tình…
Da diết…
Đợi chờ ai!
06/03/2019 Hồng Giang.
Có thể bạn thích: