Ngày tri ân các thầy cô giáo đang đến gần, 20/11 là cột mốc đáng nhớ của mỗi người, là ngày để tri ân thầy cô và cả những người hoạt động trong lĩnh vực giáo dục. Đây cũng là dịp để các thế hệ học trò bày tỏ sự biết ơn vô bờ bến đối với những người thầy đáng kính của mình. Trong ngày 20/11, mỗi người sẽ có một hành động tri ân khác nhau, có thể là những lời chúc sức khỏe, cám ơn hay cũng có thể là những món quà đầy ý nghĩa như hoa, quà và cả những tấm thiệp handmade thật xinh xắn nữa. Còn ngay sau đây, sẽ là những bài thơ tặng thầy cô giáo nhân ngày 20/11 hay và ý nghĩa nhất do TopChuan.com sưu tầm.
Bài thơ: Nhớ ơn thầy cô
MUỐN…giữ trọn tấm lòng thương mến
SANG…ngày mai gửi đến cô thầy
TA…thầm ước đọng lại đây
BẮC…cầu dẫn lối tràn đầy ước mơ
CẦU…nối mãi đến giờ mở lối
KIỀU…bắc liền mở hội tri ân
MUỐN…luôn học hỏi xa gần
CON…thuyền đưa đến tình thân rạng ngời
HAY…và đẹp ta khơi cuộc sống
CHỮ…đức nhân ước mộng thành tài
THÌ…mình toả sáng nay mai
YÊU…thương giữ trọn miệt mài chữ nhân
LẤY…phẩm chất nhiệt tình giữ lại
THẦY…vun trồng đắp mãi thương yêu
MUỐN SANG TA BẮC CẦU KIỀU
MUỐN CON HAY CHỮ THÌ YÊU LẤY THẦY
Thơ: Thiện Diệp
Vĩnh Phúc: 201/11/2018..
Bài thơ: Tri ân người lái đò
Tri thức ngày xưa trở lại đây,
Ân tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh nắng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ;
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!
(Nguyễn Trung Dũng)
Bài thơ: Thầy giáo của em
Em viết bài thơ tặng thầy giáo cũ.
Đã bao ngày em ấp ủ trong tim.
Thầy giáo của em người thầy đáng kính
Thầy không được khoác trên mình áo lính.
Không phải thầy lo sợ hy sinh.
Mà thầy phải lo, gieo chữ mọi miền
Khi rời khỏi giảng đường đại học.
Thầy khăn gói lên miền sơn cước
Rồi thầy về đất biển Diễn Châu.
Đến mọi miền trong mưa bom bão đạn.
Gieo con chữ cho báo nhiêu trò nhỏ
Nhưng thầy em không một chút nản lòng.
Thầy đã đi hàng ngàn cây số.
Đôi dép cao su làm bạn với chân mình.
Lương nhận được chỉ mười ba cân gạo.
Vẫn nuôi con khôn lớn trưởng thành.
Cùng người vợ chịu thương chịu khó.
Đã giúp thầy vượt mọi khó khăn.
Khi đến tuổi cao mới được về đất Hạnh.
Trên giảng đường thầy dạy giỗ trò quê.
Em nhớ không quên những buổi thực hành.
Trò chưa ngoan làm thầy quá mệt.
Thầy đã nói “Ai đổi tôi Đi cày, tôi đổi”
Trong lúc đó mắt thầy rưng lệ.
Giờ em làm nghề giáo mới hiểu ra.
Tất cả yêu thương thầy giành trọn cho trò.
Theo dõi bước đi và từng con chữ.
Tuy xa thầy ba mươi mấy mùa thi.
Ít có dịp đến thăm thầy lúc ốm.
Vẫn biết rằng thầy tuổi cao sức yếu.
Những cơn đau hành hạ tuổi già.
Nhưng thầy ơi ! xin thầy tha lỗi.
Không phải em quên câu “Tôn sư trọng đạo”
Mà giờ đây em cũng là cô giáo.
Bận bịu lo toan việc nước, việc nhà.
Hôm này đây nhân ngày nhà giáo
Em viết đôi lời gửi đến thầy đây.
Cầu hy vọng sao thầy thêm sức khỏe.
Để mỗi ngày vui vẻ với cháu con.
Để các trò trên mọi miền đất nước.
Hướng về thầy người thầy giáo của chúng con.
(Thầy giáo: Nguyễn Văn Tường)
Tác phẩm dự thi: viết về thầy cô giáo nhân kỷ niệm 37 năm ngày nhà giáo Việt Nam ( 20/11 /1982- 20/11 /2019).
Tác giả: Nguyễn Thị Thủy.
GV: Trường Mn Thanh Đức 1 – xã Thanh Đức
Bài thơ: Cô giáo em
Mỗi khi em bước tới trường
Gặp cô chủ nhiệm tình thương dạt dào
Lời cô êm dịu ngọt ngào
Chúng em xúc động thấy xao xuyến lòng
Mặc cho cái lạnh mùa đông
Nhưng em vẫn thấy nóng áp nồng tình cô
Bởi cô mếm mộ học trò
Từng giây, từng phút chăm lo học hành
Cô luôn chỉ bảo ngọn ngành
Chúng em cố gắng trở thành trò ngoan
Việc nhà việc lớp lo toan
Cô là gương sáng của toàn trường em.
Tặng cô chủ nhiệm lớp 7A5
Trường Lê Quý Đôn – Hà Nội
Tác giả: Trần Mỹ Ngọc
Người lái đò
Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…
(Thảo Nguyên)
Bài thơ: Nhớ Ơn
ƠN …nghĩa ấy vẫn luôn còn mãi
THẦY … và cô để lại ân tình
LUÔN…thường đạo lý tươi xinh
MÃI…luôn vui vẻ lòng mình đắm say
KHẮC…trong dạ tháng ngày chan chứa
GHI…nhớ này đứng giữa tình thân
DẠY … bao thế hệ chuyên cần
EM…trò vui vẻ thiện chân đón trào
CÁI…đức hạnh xuyến xao trong dạ
CHỮ…an nhàn tất cả yêu thương
BIẾT…nhau đến khắp nẻo đường
VÌ…luôn gìn giữ vấn vương dạt dào
TÌNH…nồng thắm lao xao kỷ niệm
THÂN…thế đâu tô điểm đương thì
ƠN THẦY LUÔN MÃI KHẮC GHI
DẠY EM CÁI CHỮ BIẾT VÌ TÌNH THÂN
Thơ: Thiện Diệp
Vĩnh Phúc: 20/11/2018.
Bài thơ: Nhớ ơn thầy cô
Thày cô là những vườn hoa sống giữa đời.
Là bông hoa đẹp tỏa khắp nơi.
Thày cô tình nghĩa người dẫn bước.
Chở những chuyến đó đi muôn nơi.
Dìu dắt từng bước con vào đời.
Thày cô vất vả nắng mưa rơi.
Là những bông hoa tô đẹp cho đời
Hai mươi tháng mười một ở khắp nơi
Suốt đời cặm cụi lo dạy tốt.
Tương lai đất nước đi muôn nơi.
Gửi tặng thày cô dạ chẳng mờ.
Cảm ơn tất cả lòng nhân ái.
Ươm những mầm non sáng giữa đời
LC
Hà Nội
5/11/2019.
Có thể bạn thích: