Nước ta là một nước nông nghiệp và hình ảnh người nông dân Việt Nam thường gắn liền với cánh đồng, với con trâu, với việc đi cấy. Trong bài viết hôm nay cùng … xem thêm… TopChuan.com khám phá các bài thơ viết về người nông dân hay nhất.
Nông dân
Có người nói nông dân không tư tưởng
Nông dân làm cản trở bánh xe lăn
Tôi đã thấy nông dân suốt một đời làm lụng
Nuôi cái ăn chung trên mảnh đất khô cằn.
Tôi đã thấy trên chiến trường ngã xuống
Những nông dân áo lính, máu tươi ròng
Chết tưới đất, sống ngày cày xới đất
Không bổng lộc nào theo đến luỹ tre xanh.
Tôi đã thấy những xiềng xích phong kiến
Cái trói tay của công hữu màu mè
Mấy chục năm kéo người xa ruộng đất
Mấy chục năm ròng cái đói vẫn ghê ghê.
Nghèo chữ quá nên trọng người hay chữ
Bóp bụng nuôi con thành ông trạng, ông nghè
Sáu mươi tuổi, mẹ còn cấy hái
Ông trạng áo dài, ông trạng sống li quê!
Dẫu năm khó, không quên ngày giỗ chạp
Nhớ người xưa, con cháu quây quần
Vâng, có thể nông dân nhiều hủ tục
Nhưng không yêu được họ hàng, yêu chi nổi nhân dân!
Tôi đã thấy thằng Bờm và mẹ Đốp
Còn sống chung với Bá Kiến, Chí Phèo
Con gà mất, chửi ba ngày quyết liệt
Con gái gả chồng, cả xóm có trầu vui.
Tôi đã thấy đổ mồ hôi, sôi nước mắt
Từ hạt lúa gieo mầm đến cấy hái phơi phong
Dăm bảy tạ vài trăm nghìn một vụ
Bữa tiệc xoàng của mấy “sếp” là xong!
Có miếng ngon, nông dân dành đãi khách
Thờ Phật, thờ Tiên, thờ cả rắn, cả rồng
Cả tin quá, tin cả dì ghẻ ác
Sống chết mấy lần, nợ quyết trả bằng xong!
Nông dân sống lặng thầm như đất
Có thể hoang vu, có thể mùa màng
Xin chớ mất, chớ niềm tin sai lạc
Chín phần mười đất nước – nông dân!
12- 1989
“Trái tim người lính”- NXB Văn học-1997
Nguyễn Sĩ Đại
Nông dân
Thảo thơm như thể cỏ cây
Chân bùn tay lấm cuốc cày tháng năm
Đêm đêm giấc ngủ nhọc nhằn
Cơm lưng lửng dạ chỗ nằm sao rơi
Mặt bán đất lưng gửi trời
Bể dâu chìm nổi kiếp người phôi pha
Đông ken cắt cứa thịt da
Tỉnh mơ đầu đội sương sa bời bời
Trưa hè đổ lửa mặt trời
Nấu nung ruộng nước cỏ phơi cháy bờ
Vũng nông cá chết nằm trơ
Nắng se mặt ruộng mà ngơ ngẩn lòng
Phù sa chắt cạn dòng sông
Chớp nguồn tháng bấy mênh mông lũ về
Oắn vai vác đất vá đê
Dầm mình trong nước chở che cánh đồng
Thả mình trôi giữa dòng sông
Dịu đi một thuở hào hùng đã qua
Trống trơn mái rạ gió òa
Hiền khô như đất ấy là nông dân!
Tác giả: Phạm Huy Liệu
Làm ruộng
Mấy năm làm ruộng vẫn chân thua,
Chiêm mất đằng chiêm, mùa mất mùa.
Phần thuế quan Tây, phần trả nợ,
Nửa công đứa ở, nửa thuê bò.
Sớm trưa dưa muối cho qua bữa,
Chợ búa trầu chè chẳng dám mua.
Cần kiệm thế mà không khá nhỉ,
Bao giờ cho biết khỏi đường lo?
Nguyễn Khuyến
Đi cấy
Nông dân khổ nhất trên đời.
Ngày Đông đi cấy mong trời đừng mưa.
Còng lưng từ sáng đến trưa,
Bát cơm nuốt vội cho vừa vụ Xuân.
Gột bùn cho sạch tay, chân,
Cả ngày cúi gập đau dần lưng vai.
Vụ Xuân kéo hết Giêng, Hai,
Tranh thủ lầm lũi chẳng ai bạn cùng.
Chiều buông chút nắng cầm chừng,
Mồ hôi thấm đẫm chẳng dừng được tay.
Mùa Xuân đang đến từng ngày,
Người ta trẩy hội lắt lay phận mình.
Dịu dàng những ngón tay xinh,
Trắng da hòa với bùn sình mà thương.
Những người một nắng, hai sương…
Tảo tần chân chất ngát hương xây đời./.
Thơ: Dương Hiếu
Có thể bạn thích: