Trong lịch sử Trung Hoa, có rất nhiều những nhân sĩ, trung thần vì nước vì dân mà không quản gian lao khó nhọc, một lòng xây dựng, hưng thịnh đất nước. Có thể kể đến như Gia Cát Lượng, Quách Tử Nghi, Nhạc Phi, Lưu Bá Ôn… tuy nhiên, có trung thần thì cũng có gian thần sâu dân mọt nước. Chính bởi những gian thần này mà những triều đại cường thịnh được xây dựng bởi những bậc vua sáng, tôi hiền trước kia, bị hủy hoại chỉ trong vài năm ngắn ngủi. Chúng ta hãy đến với danh sách 10 đại gian thần trong lịch sử Trung Hoa.
Hòa Thân
Hòa Thân còn có tên khác là Hòa Khôn, thuộc tộc Nữu Hỗ Lộc của Mãn Châu. Ông sinh năm 1750 (năm Càn Long thứ 15), mất ngày 22 tháng 2 năm 1799 và là một vị quan đại thần của triều Mãn Thanh thời vua Càn Long. Hòa Thân, tự Trí Trai, nguyên tên là Thiện Bảo, người của Chính Hồng kì, Mãn Châu. Xuất thân là một công tử Mãn Châu (Trung Quốc), khi 10 tuổi ông được đưa vào cung học. Thuở nhỏ, do quan hệ bất hòa với mẹ kế nên phải chịu nhiều vất vả. Khi mới gia nhập triều đình, Hòa Thân giữ chức vị thị vệ. Tuy còn trẻ nhưng Hòa Thân đã sớm có năng lực làm việc cũng như các đóng góp cho triều đình.
Bản lĩnh lớn nhất của Hòa Thân là thu thập tiền tài. Ông ta là vị tham quan nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc. Sau khi Càn Long chết, Gia Khánh kế vị, Hòa Thân bị giết, gia sản bị tịch thu, kết quả khiến mọi người kinh ngạc. Nhà Thanh lúc đó đưa ra bảng danh sách, có 106 số, trong đó chỉ có 25 mục, đã có giá trị hai trăm hai mươi triệu lạng bạc trắng, gia sản có tất cả một tỷ mốt lạng bạc trắng, tương đương với thu nhập mười lăm năm của triều Thanh.
A Hợp Mã
A Hợp Mã (?-1282), là đại thần “Lý Tài” thời Nguyên Thế Tổ. Sinh ra ở vùng Hoa Lạt Tử Mô Phí Nạp Khách Thắc (nay thuộc vùng Toshkent thuộc cộng hòa Uzbekistan). Ông ta sớm đã đi theo Án Trần Na Nhan – cha ruột của hoàng hậu của Hốt Tất Liệt, sau đó làm cận thần ở cung Oát Nhĩ Đóa của Hoàng hậu Sát Tất. Năm Trung Thống thứ tư thời Nguyên Thế Tổ (năm 1263), A Hợp Mã bắt đầu bước vào chính trường, năm thứ hai đã được đặc cách đề bạt làm Trung Thư Tỉnh giải quyết chính sự, được coi như chức vụ Phụ Tể Tướng, được thăng làm Vinh Lộc Đại Phu.
Kẻ thù của A Hợp Mã rất nhiều, trời giận người oán, ai ai ai cũng muốn giết ông ta. Sau này, A Hợp Mã và thái tử Chân Kim mâu thuẫn ngày càng lớn, Chân Kim quyết định giết chết A Hợp Mã. Vào đêm ngày mùng bảy tháng ba năm 1282, Chân Kim cuối cùng đã lập kế hoạch hành thích A Hợp Mã. Sau khi A Hợp Mã chết, trong nhà ông ta tìm được hai tấm da người, những tội ác nghiệt khác của ông ta cũng được phơi bày. Hốt Tất Liệt nổi giận, ra lệnh vứt xác của A Hợp Mã ra ngoài thành để dã thú ăn thịt. Không lâu sau vợ, thiếp, con cái, và cả tay chân trong bè đảng của A Hợp Mã bị giết chết, đồng thời có 714 thành viên trong bè phái cũng lần lượt bị trị tội.
Bá Bỉ
Bá Bỉ là con của Bá Khích Uyển (Một danh thần nước Sở thời Xuân Thu – Chiến Quốc). Sau này gia tộc gặp nạn, Bá Bỉ thoát được, lại gặp biến cố Ngô đánh Sở, Bá Bỉ trốn sang nước Ngô nương nhờ Ngũ Tử Tu. Sau được Ngũ Tử Tu tiến cử, Bá Bỉ được vua Ngô là Hạp Lư cho giữ chức Đại Phu cùng Ngũ Tử Tu bàn việc nước.
Về tài quân sự Bá Bỉ không bằng Tôn Vũ, tài trị quốc ông ta không so được với Ngũ Tử Tu, nhưng vốn có miệng lưỡi giảo hoạt, tài xu nịnh nên được lòng Ngô Hạp Lư. Hơn nữa Bá Bỉ cũng có công lớn trong việc giúp Phù Sai đoạt ngôi thái tử từ anh mình là Chung Lũy, nên sau khi Phù Sai lên ngôi Bá Bỉ lại càng được trọng dụng hơn nữa.
Bá Bỉ vốn tham lam của cải vật chất, biết được điều này thừa tướng nước Việt là Văn Chủng đã đút lót nhiều vàng bạc để Bá Bỉ nói đỡ cứu Việt Vương Câu Tiễn thoát khỏi họa vong quốc khi nước Việt bị Ngô tấn công. Sau này cũng chính Bá Bỉ là người giúp Câu Tiễn trở về nước Việt an toàn.
Bá Bỉ cũng là người đã hãm hại Ngũ Tử Tu, vu cho ông tội phản quốc để rồi bị Phù Sai ép tự tử. Sau này, Việt diệt Ngô, Phù Sai chết, Bá Bỉ bị Câu Tiễn tịch thu hết gia sản, phế thành dân thường.
Họa mất nước của Phù Sai, phần lớn đều do quá tin dùng Bá Bỉ mà ra.
Ngao Bái
Ngao Bái hay Ngạo Bái là một viên tướng người Mãn Châu của nhà Thanh trong lịch sử Trung Quốc. Ngao Bái chính là Mãn Châu đệ nhất dũng sĩ (Ba Đồ Lỗ) dưới thời vua Khang Hi, tham gia chinh chiến từ thời Hoàng Thái Cực, Ngao Bái với sức khỏe vốn có, sự dũng cảm thiện chiến, tàn bạo đã lập không ít công lao cho người Mãn Châu cũng như nhà Thanh trong việc xâm lăng phương Nam. Dưới triều Khang Hi, ông là 1 trong các tứ trụ đại thần quyền cao, chức trọng.
Ngao Bái ngạo mạn khinh thường vua nhỏ, thường cáo bệnh ốm không vào triều, khiến Khang Hi phải đến tận nhà thăm hỏi. Một lần Khang Hi cùng thị vệ Hòa Thác tới thăm, thấy Ngao Bái không hề ốm yếu. Hòa Thác tới giường Ngao Bái xem, phát hiện ra dưới đệm có con dao. Ngao Bái rất lo lắng nhưng Khang Hi lại không tỏ thái độ gì, cho rằng việc mang dao bên người là tập quán bình thường của người Mãn. Do đó Ngao Bái yên tâm không bị Khang Hi nghi ngờ.
Lấy lý do thích đánh cờ, Khang Hi triệu tập con Sách Ni là Sách Ngạch Đồ vào cung để bàn kế trừ Ngao Bái. Ông phong cho Ngao Bái làm Nhất đẳng công để Ngao Bái lơ là mất cảnh giác, mặt khác Khang Hi lấy cớ thích học võ nghệ để tuyển chọn nhiều người trong hàng ngũ con em thân vương làm thị vệ cho Ngao Bái. Sau đó, Khang Hi lấy cớ điều bớt những người vây cánh của Ngao Bái đi làm quan ở nơi xa.
Năm 1669, khi Ngao Bái vào cung yết kiến, Khang Hi ra lệnh cho đội thị vệ thân tín bắt giữ. Ông kể tội, cách chức Ngao Bái. Vì nể công lao từng cứu sống Thanh Thái Tông Hoàng Thái Cực, Khang Hi tha chết và giam Ngao Bái vào ngục, và lệnh bắt những người trong cùng vây cánh Ngao Bái.Không lâu sau khi bị bắt giữ, Ngao Bái lâm bệnh chết trong ngục.
Thái Kinh
Sái Kinh hay Thái Kinh (1047-1126) là thừa tướng nhà Bắc Tống trong lịch sử Trung Quốc. Ông là người giữ chức vụ quan đầu triều nhiều lần nhất thời Bắc Tống.
Thái Kinh là người xảo quyệt, biết luồn cúi để tiến thân, nhiều lần lên voi xuống chó. Chức vụ cao nhất Thái Kinh từng giữ là Thừa tướng. Tuy giữ chức vụ cao, nhưng Thái Kinh không lo lắng việc xây dựng phát triển quốc gia, cũng như trợ giúp Hoàng đế xây dựng vương triều vững mạnh mà chỉ biết xúi giục, a tòng với Tống Huy Tông ăn chơi, hưởng thụ. Việc này khiến tiêu tốn rất nhiều tiền của, công sức của nhân dân, khiến nhân dân oán thán.
Ngoài ra Thái Kinh còn lợi dụng chức quyền, hãm hại nhiều quan lại trong triều đình, khiến họ mất chức hoặc phải thuyên chuyển đi nơi khác.
Cuối đời Sái Kinh bị con mình là Sái Du lập mưu khiến Tống Huy Tông ép ông phải từ chức. Sau khi từ chức, Sái Kinh suy sụp, ngã bệnh. Sau bị lưu đày ở Lĩnh Nam, trên đường lưu đày, Thái Kinh bị dân chúng oán ghét, không bán lương thực, thực phẩm cho. Ít lâu sau thì qua đời. Hoàn cảnh lúc đó khó khăn không có quan tài, người nhà mang xác ông gói vào vải xanh xấu mà dân gian thường dùng rồi chôn tại nghĩa địa ở địa phương.
Dương Quốc Trung
Dương Quốc Trung, tên thật là Dương Chiêu vốn là anh họ của Dương Quý Phi.
Dương Quốc Trung vốn là một người lười biếng, quanh năm chỉ biết đến bài bạc. Tuy nhiên được Dương Quý Phi cất nhắc, Dương Quốc Trung đã được Đường Huyền Tông tin tưởng. Từ năm 746, Quốc Trung liên tục thăng tiến, ngoi lên chức Ngự sử trung thừa.
Lợi dụng địa vị và vị trí của em gái họ mình, Dương Quốc Trung đã hãm hại nhiều trung thần của Đường Triều. Đầu năm 753, Dương Quốc Trung được Huyền Tông phong làm Tể tướng. Ông ta làm tể tướng 19 năm, là vị tể tướng tại vị lâu nhất dưới thời Huyền Tông, và trong 19 năm đó, đã làm cho quốc lực nhà Đường suy yếu trầm trọng, là mầm mống là họa loạn về sau của nhà Đường. Chính Dương Quốc Trung cũng là người khiến An Lộc Sơn tạo phản. Người sau cho rằng, chính Dương Quốc Trung đã đào hố chôn “Khai Nguyên Thịnh Thế”.
Nhĩ Chu Vinh
Nhĩ Chu Vinh tự là Thiên Bảo, người Bắc Tú Dung, là tướng lĩnh, quyền thần nhà Bắc Ngụy thời Nam Bắc triều trong lịch sử Trung Quốc.
Nhĩ Chu Vinh là một quân sự gia kiệt xuất, nhưng ông không phải là chính trị gia, quyền mưu gia. Chịu ảnh hưởng của Ngụy thư, người đời sau đánh giá ông: Công sánh Tào Tháo, tội tày Đổng Trác.
Đối với chính sự, dân tình, ông chẳng quan tâm, chỉ biết dùng vũ lực giải quyết vấn đề. Đối với việc bổ nhiệm quan lại, Nhĩ Chu Vinh xin cho ai thì không được không thành công, ông từng phái người của mình đi giành lấy quan chức, đuổi đi người mà triều đình mới bổ nhiệm.
Nhĩ Chu Vinh có công lớn trong việc dẹp yên loạn lạc cho triều Bắc Ngụy, tuy nhiên cậy thế cậy quyền, nên sau này đã bị Hiếu Trang Đế giết chết. Cái chết Nhĩ Chu Vinh, khiến cho triều đình Bắc Ngụy rơi vào cuộc chiến giữa gia tộc Nhĩ Chu với quân Triều Đình. Triều đình Bắc ngụy vì thế mà ngày càng suy yếu để rồi dẫn đến diệt vong.
Có thể bạn thích: