Việt Nam là nước nhiệt đới gió mùa, khí hậu ôn hòa ăn nhập cho hệ thực vật sinh sôi và phát triển. Nấm là một món ăn được nhiều người ái mộ tuy nhiên cũng phải thật “tỉnh táo” trong việc lựa chọn loại thực phẩm này bởi chỉ một chút sơ suất có thể dẫn tới tình trạng ngộ độc rất nguy hiểm.
Nấm ô tán trắng phiến xanh
Loại nấm này thường mọc 1-1 chiếc hoặc từng cụm thường mọc ở chuồng trâu, chuồng bò, trên bãi cỏ những nơi đất tơi xốp, độ mùn và ướt cao. Lúc còn non loại nấm này thường có màu vàng nhạt, các đốm vảy nhỏ màu nâu, nấm ô tán trắng phiến xanh phát triển tốt đường kính lên tới 15cm chân cuống dài tới 30cm khi trưởng thành không có đài bao bọc, bề mặt mũ nấm xuất hiện các vảy mỏng màu nâu bẩn. Loại nấm độc này gây rối loạn hệ tiêu hóa gây nên tình trạng nôn mửa, đau bụng, tiêu chảy cấp mất nước và các chất điện giải. Ở Việt Nam đã có nhiều ca ngộ độc nấm ô tán trắng phiến xanh, điển hình như ngày 13 tháng 6 năm 2014 7 người dân ở Điện Biên đã suýt mất mạng vì ăn loại nấm này.
Nấm Entoloma sinuatum
Nấm Entoloma sinuatum có dạng hình nón, cuống hình trụ, tán nấm có màu nâu. Chúng thường mọc ở bìa rừng từ cuối xuân đến đầu thu, loại nấm này chứa chất kịch độc người bệnh sẽ có các biểu hiện diễn ra rất nhanh trong vòng một vài giờ như: rối loạn ý thức, đau bụng, tiêu chảy, rối loạn điện giải, hạ huyết áp và nhanh chóng rơi vào hôn mê, chất độc cao có thể dẫn đến tử vong rất nhanh.
Nấm độc tán trắng (Amanita verna)
Nấm độc tán trắng thường mọc thành từng cụm hoặc 1-1 chiếc trong rừng hoặc những gò đất. Loại nấm này lúc non hình búp như vỏ trứng, có màu trắng nhẵn bóng, mũ nấm có đường kính từ 5 đến 10cm, cuống được bao bọc bởi đài có dạng như củ bám rất chắc vào đất. Vì mùi vị của loại nấm này có mùi thơm dịu, thịt mềm nên nhiều người đi rừng thường nhầm lẫn với loại nấm ăn được. Các amanitin (amatoxin) có độc tính cực cao trong loại nấm này không bị phân hủy dưới bất kỳ hình thức chế biến nào, amatoxin sẽ gây hoại tử tế bào gan nặng, gây suy thận. Loại nấm này thường mọc nhiều ở các tỉnh phía Bắc nước ta, có khí hậu ướt ướt như: Hà Giang, Tuyên Quang, Thái Nguyên, Yên Bái, Bắc Cạn, Phú Thọ.
Nấm đen nhạt
Loại nấm này có tên gọi khác là nấm xanh đen, nấm bìu, chúng thường có màu xanh đen hoặc xanh oliu, mọc 1-1 chiếc hoặc từng cụm trong rừng hay những bãi cỏ. Loại nấm độc này có màu sắc và hình dạng giống nấm thường nên rất dễ nhầm lẫn. Chúng lại cực kỳ nguy hiểm bởi chỉ cần 30g nấm khi đi vào cơ thể người đủ để giết chết một người trưởng thành.Thịt nấm mềm, có màu trắng, khi non có mùi thơm ngọt, già thì có mùi khó chịu. Khi ăn loại nấm này cơ thể sẽ xuất hiện 1 số ít biểu hiện như: Nôn mửa, đau quặn ở bụng, đi ỉa ra máu và mũi, nhiều mồ hôi, các triệu chứng mất Cl, K, Na, hạ đường huyết, thoái hoá mỡ ở gan, ức chế vài enzym và vòng Krebs.
Nấm đỏ
Loại nấm có màu sắc rất bắt mắt màu đỏ tươi hoặc cam tươi, có đốm trắng nhỏ bao phủ. Chúng mọc 1-1 độc hoặc thành từng cụm ở những bãi cỏ hoặc trong rừng, nhiều nơi sử dụng loại nấm này để diệt ruồi. Đường kính mũ nấm từ 10 – 15cm, cuống và vòng màu trắng hoặc vàng, chân phình dạng củ, thịt nấm trắng không có mùi vị đặc trưng.
Nấm mũ khía nâu xám (Inocybe fastigiata)
Đặc tính dễ nhận biết của loại nấm này ở hình dáng của chúng: Mũ nấm hình nón đến hình chuông, đỉnh nhọn, có các sợi tơ màu từ vàng đến nâu từ đỉnh mũ xuống mép mũ. Nấm khi già, mép mũ nấm bị xẻ ra thành các tia riêng rẽ, đường kính mũ nấm từ 2 đến 8cm, cuống nấm có màu từ hơi trắng đến vàng nâu dài 3-9cm, không có vòng cuống. Loại nấm này thường mọc trên mặt đất trong rừng, nơi có nhiều lá cây mục nát và 1 số ít nơi khác… Chất độc chính có trong loại nấm này là muscarin gây ra các triệu chứng thần kinh như: Sự ra mồ hôi quá độ, hôn mê, chứng co giật, ảo giác, kích động, suy nhược, liệt cơ kết tràng,… Triệu chứng sẽ giảm bớt sau 2 giờ, hiếm khi tử vong, chỉ xảy ra khi bị ngộ độc quá nặng gây rối loạn, hư hỏng tim mạch và hô hấp.
Nấm phiến đốm chuông
Loại nấm này có kích thước khá nhỏ, nhìn khá dễ thương nhưng mang trong mình chất kịch độc mà chúng ta phải rất thận trọng. Đường kính của chúng chỉ từ 2 đến 3,5cm, mọc nhiều trên các bãi cỏ kể cả vùng đồng bằng hay vùng núi vào khoảng thời gian từ tháng 1 đến tháng 9 hàng năm. Khi ăn vào hệ thần kinh không được tỉnh táo, có thể dẫn đến lú lẫn gây ảo giác và tử vong.
Có thể bạn thích: