Nhà thơ Tạ Hữu Yên sinh năm 1927 quê ở thôn Đông Hội, xã Ninh An, huyện Hoa Lư, tỉnh Ninh Bình. Ông là Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam (1977). Nhà thơ Tạ Hữu Yên từng làm các công tác tuyên truyền, địch vận, cán bộ, dân quân trong quân đội, thư ký tòa soạn báo Quân khu Hữu Ngạn, Trưởng phòng phát thanh địch vận Cục Nghiên cứu, cán bộ biên tập sách văn học NXB Quân đội Nhân dân. Trước khi nghỉ hưu, ông mang quân hàm đại tá. TopChuan.com xin giới thiệu các bài xích thơ hay của ông.
Bài thơ: Thành phố hồi sinh
Thành phố hồi sinh
Những mái nhà cao đỏ rực cờ
Thật rồi mà còn ngỡ như mơ
Xanh thêm mây nõn bồ câu lượn
Ba mươi năm mới có bây giờ.
Phố bỗng hẹp hơn, đường bỗng chật
Xe bên xe, người sát bên người
Hoa đẹp thế và em đẹp thế
Tay nắm tay roi rói nụ cười.
Đèn chong đêm, người cũng chong đêm
Năm canh thức và năm canh ngắn
Bến Nhà Rồng gió lên tươi tắn
Sóng vỗ bờ nghe nhịp nhẹ thôi.
Thành phố hồi sinh – Thành phố trẻ
“Ngọc Viễn Đông” lại óng ánh màu
Trầm giọng hát cho dàn hợp xướng
Nghe bè trầm thăm thẳm chiều sâu…
Nhớ anh em cựu chiến binh ngày Nam – Bắc thống nhất.
Nguồn: Báo nhân dân hằng tháng số 168 tháng 4/2011
Bài thơ: Nhớ về thu ấy
Nhớ về thu ấy
Có một mùa hoa tháng Mười năm ấy
Nghe hương lên cha mươi sáu phố phường
Chim lượn từng đôi bầu trời trong vậy
Bao người thương mừng đón người thương.
Chị gặp anh sau những tháng năm xa
Sau đêm anh vượt sông Hồng mùa lạnh giá
Mình chị chờ nơi phố phường quạnh quẽ
Lá vườn rơi theo năm tháng vơi đầy.
Không thể nào cầm nổi dòng nước mắt
Trong vòng tay anh, chị khóc chị cười
Hà Nội đêm thu này ngắn quá
Ngỡ năm canh chỉ khoảnh khắc mà thôi.
Tháng Tám cờ sao rồi đến tháng Mười
Sao mà lắm mùa thu quả ngọt
Chị và anh bây giờ tóc bạc
Lại nhớ về thu đấy – phố phường xanh.
Nguồn: Báo Nhân dân hằng tháng số 162 tháng 10/2010
Bài thơ: Im lặng của hoa
Im lặng của hoa
Hôm qua còn là nụ
Âm thầm uống sương đêm
Sớm nay mầm hoa nhú
Cho đời vẻ đẹp riêng
Người vô tình đi qua
Gió lạnh lùng đi qua
Không hay trong im lặng
Nụ mầm ươm cánh hoa.
Hè 1976
Nguồn: Tiếng ca xanh, NXB Quân đội nhân dân, 1978.
Bài thơ: Hoa bên đồi
Hoa bên đồi
Hoa bên đồi màu đỏ
Không khoe hương trong gió
Hoa cũng như mặt trời
Trên đất này, phải có!
Đồi lở loét hố bom
Đất phơi màu gạch non
Hạt lẫn vào mảnh thép
Lại ươm nụ hoa tròn
Những ai đi qua đây
Nhìn chùm hoa đỏ sậm
Biết đất này máu thấm
Đến từng gốc hoa lành
Nghìn ngày đêm VĨnh Linh
Dầm mình trong bom đạn
Hoa làm vầng ánh sáng
Đỏ mặt trời tự do.
Xuân 1967
Nguồn: Tiếng ca xanh, NXB Quân đội nhân dân, 1978.
Bài thơ: Đảng
Đảng
Ðảng sinh ra từ dân
Hát Quốc tế ca – thắm đẫm hồn nước Việt
Cờ Búa Liềm hiển hiện
Màu vàng hơn sắc quánh mật ong
Búa dựng xây và liềm gặt lúa đồng
Trần Phú và Lê Hồng Phong
Nguyễn Văn Cừ và Ngô Gia Tự
Ngã xuống trở thành lịch sử
Và dòng chữ đỏ sáng nghìn trang
Nguyễn Thị Minh Khai đề thư cánh cửa nhà lao
“Càng đánh, càng tra, càng kiên quyết”
Ra pháp trường với dáng đi lẫm liệt
“Một người gang thép” – Hoàng Văn Thụ hy sinh.
Hoả Lò, Sơn La, Côn Ðảo
Nhà đầy Buôn Ma, khám lửa Sài Gòn
Lớp học Mác – Lê sau song sắt
Chân trong cùm, tim vẫn đỏ như son.
Ðảng phất cao cờ lãnh đạo
Ðảng viên là “đầy tớ nhân dân”
“Chớ lên mặt làm quan cách mạng”
Bác Hồ đã dặn bao lần
“Ðảng ta là đạo đức là văn minh”
Hồ Chí Minh viết câu thơ toả sáng
Vâng! Những đảng viên cộng sản
Suốt một đời theo đạo lý nhân văn
Ðất nước vua Hùng thời đại mới
Nghe vang vang nhịp nhàng trống đồng
Cờ Ðảng soi đường ta đi tới
Ðẹp thêm trăm lần gấm vóc non sông.
Bài thơ: Mùa thu, về nguồn
Mùa thu, về nguồn
Thu này đến với Tân trào
Đi trong mầu nắng khác nào mật ong.
Về nguồn nhịp bước thong dong
Thủ đô cach mạng mở vòng tay ôm.
Về nguồn, lòng sáng trong hơn
Khi nhìn mái lán hoa đơm ngày thường.
Đã nghe ríu rít trên đường
Các em cắp sách tới trường xế trưa.
Đã nghe dăm tiếng gà thưa
Mái đình Hồng thái én vừa lượn quanh.
Núi Hồng lớn tưởng cây xanh
Ngàn năm vẫn bức trường thành đứng đây.
Và dòng Khuôn Pén nước đầy
Soi hình bóng Bác từ ngày xa xưa.
Đơn sơ mái lán Nà Lừa
Căn lều Bác ở như thừa gió trăng.
Thăm Tân Trào lần thứ ba
Nguồn: Nhân dân hằng tháng số 148 tháng 8/2009
Bài thơ: Anh về cùng mùa hoa
Anh về cùng mùa hoa
Rớt xuống trang thơ tôi
Cánh hoa đào phớt đỏ
Chiều Sơn La lặng gió
Tôi nghe hoa thì thầm
Tôi nghe nụ nảy nầm
Từ kẽ tường nhà ngục
Trở trăn và khó nhọc
Trong giá lạnh mùa đông
Cái hạt non Anh trồng
Nở mùa đào Cộng sản
Nụ hoa chúm chím hồng
Khoảng trời bừng nắng rạng
Trái tim người Cách mạng
Sẽ không héo bao giờ
Gieo ý nhạc vần thơ
Cho mai sau hát mãi
Trang thơ tôi đằm lại
Giữa nhà tù Sơn La
Tô Hiệu ơi! Có phải
Anh về cùng mùa hoa??
Nguồn: SGK Văn 5 (tập 2), NXB Giáo dục, 1989
Bài thơ: Bàn tay mẹ
Bàn tay mẹ
Bàn tay mẹ
Bế chúng con
Bàn tay mẹ
Chăm chúng con
Cơm con ăn
Tay bà bầu nấu
Nước con uống
Tay bà bầu đun
Trời ấm bức
Gió từ tay mẹ
Con ngủ ngon
Trời giá rét
Cũng từ tay mẹ
Ủ ấm áp con
Bàn tay mẹ
Vì chúng con
Từ tay mẹ
Con lớn khôn
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Bùi Đình Thảo phổ nhạc thành bài xích hát cùng tên.
Có thể bạn thích: