Ninh Thuận không chỉ có Tháp Chàm linh thiêng và những di tích còn lại của nền văn hoá khác biệt, Ninh Thuận còn gây tuyệt hảo bởi cảnh sắc tự nhiên hoang sơ, … xem thêm…bao la ngút mắt. Trong bài viết hôm nay hãy cùng TopChuan.com khám phá rõ hơn những nét văn hóa đặc sắc, vẻ đẹp rất riêng của vùng đất này thông qua tuyển tập thơ về Ninh Thuận hay nhất sau đây.
Về Ninh Thuận
Em hãy về Ninh Thuận với anh
Để ngắm biển xanh – biển xanh Ninh Chử;
Để tắm nắng vàng, gió vàng Phan Rang;
Để được nhìn những cánh đồng muối trắng, thênh thang
Của Cà Ná, Đầm Vua, Phương Cựu;
Để được cầm trong tay những chùm nho xanh, tím, đỏ
Của quê hương Ninh Thuận yêu thương;
Để được trông tháp Pô Klông sừng sững, rêu phong,
Màu không gian, màu thời gian hội tụ;
Để được đi dưới phượng hồng quyến rũ
Của con đường Tháp Chàm – Phan Rang;
Để được nhìn đôi bàn tay rất đỗi khéo léo, dịu dàng
Của mẹ, ở làng gốm cổ xưa Bàu Trúc;
Để được ngắm những cô gái, cô tiên làng Mĩ Nghiệp,
Dệt bướm thêu hoa trên thổ cẩm quê hương;
Để được nghe tiếng trống gi-năng,
Tiếng trống pa-ra-nưng
Và tiếng kèn sa-ra-nai rộn ràng, vang vọng.
Ninh Thuận quê mình vòng tay mở rộng,
Ninh Thuận quê mình nhịp đời sôi động –
Nhịp tình yêu, nhịp sống… khôn nguôi…
Em phải về Ninh Thuận với anh thôi!
– Sưu tầm –
Về với Ninh Thuận
Anh về Ninh Thuận, quê em
Hôn lên mắt lá ru êm bốn mùa
Tháp Chàm cỏ dại xa đưa
Một trời nắng gió trêu đùa với mây
Một mùa nho chín oằn dây
Em còn ấp úng, hai tay ngọc ngà
Thanh long chín đỏ, mắt ta
Vị ngon và ngọt đậm đà chất quê
Vào mùa lễ hội Ka-Tê
Em say điệu múa vụng về ,lả lơi
Gốm Bàu Trúc, nét tinh khôi
Bàn tay người thợ vẽ vời kì công
Về rừng Núi Chúa, mênh mông
Chim kêu, vượn hú tiếng lòng xa bay
Vĩnh Hy anh đến, một ngày
Anh say gió biển, đời trai phong trần
Ghé qua Ninh Chữ, một lần
Nước xanh cát mịn đôi chân vào đời
Trong lành mát mẻ ai ơi!
Lần sang Cà Ná bầu trời hát ca
Như nàng Công Chúa môi hoa
Ngủ quên đánh thức tình xa giấc hồng
Anh về Ninh Thuận vui không?
Cơm gà no mắt, món Dong say mồi
Thơm mùi nước mắm biển khơi
Yêu nhau kết chặt cau vôi với trầu.
Tác giả: Thiên Ân
Phan Rang
Nếu anh hỏi quê hương nào đẹp nhất
Em trả lời rằng quê ấy Phan Rang
Có biển xanh cát trắng, gió đại ngàn
BÃI NINH CHỮ như liềm cong mềm mại
Bình minh tỏa tím hồng bên HANG RÁI
Mây soi mình trên làn nước trong xanh
Những rong rêu và màu đá tạo thành
Cảnh sơn thủy như bức tranh kỳ ảo
Đường họa tiết với công trình độc đáo
Những THÁP CHÀM trầm mặc đứng ngàn năm
Pô Klong lưu lại chốn dương trần
Mùa lễ hội, điệu Biyen (1) tín ngưỡng
VƯỜN NÚI CHÚA có nhiều loài linh trưởng
Khỉ đuôi dài, beo lửa, gấu, sơn dương
Vách đá treo hồ nước tựa thiên đường
Nhiều thực vật, được ghi vào sách đỏ
GỐM BẦU TRÚC, với chiều dài tuổi thọ
Đứng lâu đời bậc nhất phía Đông nam
Cô gái Chiêm yêu đắp tượng, hay làm
Đẹp nét vẽ xứ Chăm Pa huyền bí
BIỂN CÀ NÁ trên cung đường thiên lý
Sóng lao xao ca hát dưới chân đồi
Nắng trải vàng lên các đảo ngoài khơi
Chỗ trú ngụ của nhiều loài chim biển
NHO BA MỌI, tên khu vườn nổi tiếng
Rượu bồ đào chiêu đải khách muôn phương
Mùi hương thơm lan tỏa suốt dọc đường
Buổi thăm viếng khi về còn nhớ mãi
Ngành du mục CỪU AN HÒA Ninh Hải
Hàng ngàn con vàng rực cả thảo nguyên
Phút thả mình trong thế giới bình yên
Ta cứ ngỡ…nhà giả kim (2) huyền thoại
MUỐI PHƯƠNG CỰU đàn hải âu bay mỏi
Trên cánh đồng lớn nhất của miền Trung
Người diêm dân cần mẫn đến khôn cùng
Tạo nên nét đặc thù riêng Ninh Thuận
Đường uốn lượn như Tây Thi múa lụa
BIỂN VĨNH HY tô điểm một góc trời
Rặng san hô nhiều tôm, cá đang bơi
Nơi đáy bể như Thủy cung kỳ ảo
MŨI DINH đứng dưới trời đêm chỉ bảo
Giúp ghe thuyền trên hải lộ bình yên
Biển quê em sóng lặn, nước trôi hiền
Mang hình hình họa ngư dân vùng Ninh Thuận
PHAN RANG đẹp như lòng người thánh thiện
Mời anh về mình chép khúc du ca
Cho âm đàn tiếng hát mãi vang xa
Đẹp thi vị như thơ em miêu tả.
Tác giả: Thiên Lý
Biển sông quê hương
Về miền nắng nóng quê Em,
Hiền hoà biển đẹp tình đem trao người…
Biển xanh sóng nhẹ xinh tươi,
Tình Anh gởi lại … nụ cười tặng Em !
Xa xa gió nhẹ biển êm,
Về đây nhớ lai tình Em thuở nào…
Biển xanh Ninh Chử (*) mời chào,
Anh ơi hãy đến cùng trao ơn tình !
Quê Em nắng gió hữu tình,
Qua cầu nối nhịp Sông Dinh (**) đôi bờ,
Sông Dinh với Biển nên thơ,
Lồng lộng gió thổi đợi chờ nước lên,
Anh đi chớ cố tình quên,
Nơi xa nhớ lấy từng đêm … quê mình !
Biển xanh sóng nhẹ hữu tình,
Yêu thương nước sạch Sông Dinh (**) dạt dào !
– Hiền Võ –
(*) Biển Ninh Chử thuộc Khánh Hải, tỉnh Ninh Thuận.
(**) Sông Dinh thuộc TP.Phan Rang, tỉnh Ninh Thuận.
Ninh Thuận chiều mưa
Bãi Ninh Chử chiều nay mưa lấm tấm
Gợi nhớ về hình bóng cũ xa xôi
Người em gái kề bên choàng Thổ Cẩm
Nho ngọt ngào hương vị đọng bờ môi
Tôi đứng dưới hàng Dương nghe gió thổi
Dạ khúc bi thương man mác nỗi niềm riêng
Đi hay ở lòng phân vân bối rối
Bước ngập ngừng trên phố biển Phan Rang
Đêm trăng lạnh Tháp Chàm xưa thấp thoáng
Tiếng Chế Linh nức nở Hận Đồ Bàn
Tiếc triều đại rêu phong cùng dĩ vãng
Sót lại gì vương quốc của Chăm Pa
Nguyễn Ánh 9 hồn buông theo nốt nhạc
Khắc khoải đời với Tình Khúc Chiều Mưa
Ninh Thuận hỡi bao năm rồi trở lại
Biết ai còn nhớ kỷ niệm ngày xưa.
Nguyễn Nhật
Có thể bạn thích: