Khoảng lặng là khoảnh khắc người ta cho phép mình rơi vào trạng thái không phải suy nghĩ, lo lắng điều gì. Khoảng lặng là khoảng thời gian không dài, không ngắn nhưng đủ để bản thân nhìn về quá khứ, những sự việc đã qua hoặc chợt nghĩ về ngày mai. Khoảng lặng đôi khi chỉ đơn giản là tự thưởng cho mình 1 ngày không lo những muộn phiền ngoài kia… Vậy hiểu đúng về khoảng lặng như thế nào, trong cuộc sống lúc nào xuất hiện khoảng lặng? Bạn có thể đọc những bài viết dưới đây:
Mục lục bài viết
Bài viết về khoảng lặng số 3
Cuộc đời không chỉ là những ồn ã, xô bồ và ta cần đến nhưng khoảng lặng trong đời. Khoảng lặng có thể hiểu đơn giản là sự tĩnh lặng, phút thư thái không tạp âm, không ồn ã. Khoảng lặng trong đời sống này dường như trở nên xa xỉ hơn vì con người quay mình trong tiếng xe cộ, tiếng khóc của trẻ con, tiếng người mẹ quát đứa con vì học kém… Chính vì thế ta càng trân trọng khoảng lặng để có thể thả lòng mình, chìm mình trong niềm vui nho nhỏ, hạnh phúc nho nhỏ. Khoảng lặng ấy cho con người phút nhìn lại mình để nhận ra bản thân cũng đã sống đầy nhạt nhẽo, vô vị như thế. Nhờ phút bình yên hiếm hoi, ta nhìn thế giới rộng lớn, nhìn về phần đời nhỏ nhoi của mình và từ đó có thể thúc giục bản thân hãy sống sao cho ý nghĩa, cho bớt “nhạt”.
Những khoảng lặng là phút giây khiến con người dễ thấy tủi nhất, dễ thấy lòng nặng trĩu nhất vì phải nhìn lại những gì đã qua khi quanh ta chẳng còn ai để ồn ã, để cố tình quên đi cuộc đời mệt mỏi, bế tắc. Bạn biết không, khoảng lặng là điều người nào cũng cần. Nhưng nếu như cứ cố đợi chờ cho bằng được một khoảng lặng thì lại chẳng dễ dàng. Hãy vượt lên áp lực cuộc sống để tìm đến khoảng lặng trong tâm trí. Vì đó mới là khoảng lặng bình yên nhất của tâm hồn mà ta có thể nương mình để khóc, để đau và để mạnh mẽ và đứng lên. Tóm lại, tìm kiếm một khoảng lặng, đắm mình trong nó là điều mà ta có thể làm thay vì vẩn vơ về đời và biết đâu, điều diệu kỳ sẽ xảy đến trong khoảng lặng cuộc sống ngỡ vô tình!
Bài viết về khoảng lặng số 4
Cuộc sống với những dòng chảy xô bồ khiến con người ta quên mất đi về những thứ tươi đẹp đang diễn ra quanh mình. Chính vì vậy, con người cần có những khoảng lặng để bình tĩnh lại, suy nghĩ về cuộc đời. Nhận xét về vấn đề này, Phạm Lữ Ân đã bày tỏ quan điểm của mình “Dù cuộc sống có trôi nhanh đến mấy, em nhớ để dành trong đời mình những khoảng lặng trời đợi”.
Màn đêm đã buông xuống với bao suy tư trầm mặc, với cuộc sống bon chen bộn bề, với những nỗi buồn ở tận nơi sâu thẳm mà chẳng biết than thở cùng ai?
Đôi khi, cần một khoảng lặng trong cuộc sống cho riêng mình. Một khoảng lặng nhỏ bé để trút hết mọi tâm trạng u buồn, để nhìn lại sau lưng ngẫm về phía trước, để nhấm nháp nỗi buồn vu vơ, để ngắm nhìn cuộc sống. Một khoảng lặng để thả hồn theo cơn gió bay đi, hay đơn giản chỉ là để tìm lại chút gì đó cho riêng mình…
Ta vẫn đi tìm “khoảng lặng” suốt chiều dài nỗi nhớ, vẫn tự dặn là hãy thưởng cho mình những khoảnh khắc không yên, những phút giây êm đềm sau những ngày miệt mài vất vả. Nhưng! Ấy thế mà ta vẫn rơi vào vòng luẩn quẩn vô hình, trong chính khoảng lặng đó ta vẫn đi về với những trở trăn, những miền nhớ niềm thương, những dằn vặt của trái tim vẫn khắc khoải đôi điều.
Đường đời mỗi người như một đường thẳng, khi chúng giao nhau thì tạo thành ngã tư, hết ngã tư rồi thì vẫn sẽ là một đường thẳng và rồi lại gặp ngã tư khác… Sự quẩn quanh, bế tắc nhiều khi làm ta bất lực. Cuộc sống hiện đại hóa nên dường như con người cũng đang trang điểm theo. Tất cả giống như một kịch bản viết sẵn, khô khốc và gượng gạo.
Nhiều lúc tự hỏi rằng: Những trái tim đồng điệu, những con người sống tình cảm thực sự giờ đây đâu còn nữa? Con người đang dần biến mình thành những diễn viên chuyên nghiệp với những mối quan hệ tính toán. Một đời sống tự do tự tại để không còn phải gồng mình vì những guồng quay của cuộc sống thật không đơn giản. Biết làm sao được khi mình cũng chỉ là một hạt cát vô danh.
Giữa dòng đời xô bồ, đôi lúc con người ta cũng cần một chút thời gian để sống chậm, nhìn lại những gì đã qua, những gì đang tới và cả ở trong tương lai xa lắc. Đôi lúc trong một bản nhạc sôi động lại có khoảng lặng để đọng lại chút dư âm cho người nghe. Trong cuộc sống cũng vậy, khoảng lặng giúp người ta nhận ra nhiều điều mà bình thường không thể nào thấy được. Có ngẫm thì mới thấm, có hiểu thì mới vương.
Có ai từng quen mà dường như xa lạ, có ai từng yêu mà đã chia xa, có gì đó nhớ nhớ quên quên lẫn lộn trong tâm trí? Một chút gì đó hờ hững và vô tâm mà đời sống thường nhật ta vẫn bắt gặp, ta đã vô tình đi qua nhưng lại chẳng để lại dấu chân người?
Nhưng.. Khoảng lặng không thể “lưu trú” mãi mãi được… Giật mình! Ta lại trở về với nhịp sống nhanh mạnh, lại tiếp tục đua chen giữa cái dòng đời xô bồ. Nhưng có từ những khoảng lặng ta mới có cái nhìn khác để khơi dậy trong tâm hồn mình những gì tinh túy, thanh thản và bình yên nhất.
Cuộc sống ồn ào và tấp nập quá! Bận rộn thật đấy. Nhưng có lẽ người nào cũng nên dành cho mình một khoảng lặng để dừng bước trên con đường đang đi. Một khoảng lặng để lắng nghe con tim lên tiếng. Một khoảng lặng để mong thời gian ngừng trôi… Khoảng lặng nhỏ, nhỏ thôi… nhưng đủ để yêu thương và giữ lấy yêu thương!
Bài viết về khoảng lặng số 1
Giữa cuộc sống ồn ào, nhộn nhịp, ai trong mỗi chúng ta cũng đều cần có cho mình một khoảng lặng để cuộc sống chậm lại và ý nghĩa hơn. Khoảng lặng là giây phút con người tự cho phép mình được sống thoải mái, không vướng bận, âu lo; thời điểm mà con người được nghỉ ngơi, thư giãn. Có người nghĩ rằng, khoảng thời gian ấy chính là phần thưởng vô giá cho bản thân, giãn cách nhịp sống nghẹt thở, tạo ra những nguồn năng lượng mới.
Vậy, tại sao chúng ta lại cần có những “khoảng lặng”? Phải chăng chính là do mặt trái của xã hội công nghệ hiện đại, thời đại khoa học kĩ thuật vượt trội, con người bị cuốn vào những guồng quay của công việc, làm việc như một cái máy, sống nhanh, sống vội, sống quay cuồng. Hàng loạt những con số đáng kinh ngạc đã được công bố, ở Nhật Bản, số người tự tử ngày một tăng cao, do áp lực công việc, do áp lực từ cấp trên mà không ít những người đã chết, chết do tự tự, chết do làm việc quá sức. Đừng ngần ngại cho mình những khoảng lặng để ta thấy được ý nghĩa của cuộc sống, đừng ngại ngần khi tạo cho mình những nguồn năng lượng mới, cố gắng vì một cuộc sống hạnh phúc và hướng tới một sự tĩnh tại trong tâm hồn, vững vàng trước những phong ba, bão táp của đường đời.
Bài viết về khoảng lặng số 10
Màn đêm đã buông xuống với bao suy tư trầm mặc, với cuộc sống bon chen bộn bề, với những nỗi buồn ở tận nơi sâu thẳm mà chẳng biết than thở cùng ai?
Đôi khi cần một khoảng lặng trong cuộc sống cho riêng mình. Một khoảng lặng nhỏ bé để trút hết mọi tâm trạng u buồn, để nhìn lại sau lưng ngẫm về phía trước, để nhấm nháp nỗi buồn vu vơ, để ngắm nhìn cuộc sống. Một khoảng lặng để thả hồn theo cơn gió bay đi, hay đơn giản chỉ là để tìm lại chút gì đó cho riêng mình…
Khoảng lặng cuộc sống
Ta vẫn đi tìm “khoảng lặng” suốt chiều dài nỗi nhớ, vẫn tự dặn là hãy thưởng cho mình những khoảnh khắc không tên, những phút giây êm đềm sau những ngày miệt mài vất vả. Nhưng! Ấy thế mà ta vẫn rơi vào vòng luẩn quẩn vô hình, trong chính khoảng lặng đó ta vẫn đi về với những trở trăn, những miền nhớ niềm thương, những dằn vặt của trái tim vẫn khắc khoải đôi điều.
Đường đời mỗi người như một đường thẳng, khi chúng giao nhau thì tạo thành ngã tư, hết ngã tư rồi thì vẫn sẽ là một đường thẳng và rồi lại gặp ngã tư khác… Sự quẩn quanh, bế tắc nhiều khi làm ta bất lực. Cuộc sống hiện đại hóa nên dường như con người cũng đang trang điểm theo. Tất cả giống như một kịch bản viết sẵn, khô khốc và gượng gạo.
Nhiều lúc tự hỏi rằng: Những trái tim đồng điệu, những con người sống tình cảm thực sự giờ đây đâu còn nữa? Con người đang dần biến mình thành những diễn viên chuyên nghiệp với những mối quan hệ tính toan. Một đời sống tự do tự tại để không còn phải gồng mình vì những guồng quay của cuộc sống thật không đơn giản. Biết làm sao được khi mình cũng chỉ là một hạt cát vô danh.
Giữa dòng đời xô bồ, đôi lúc con người ta cũng cần một chút thời gian để sống chậm, nhìn lại những gì đã qua, những gì đang tới và cả ở trong tương lai xa lắc. Đôi lúc trong một bản nhạc sôi động lại có khoảng lặng để đọng lại chút dư âm cho người nghe. Trong cuộc sống cũng vậy, khoảng lặng giúp người ta nhận ra nhiều điều mà bình thường không thể nào thấy được. Có ngẫm thì mới thấm, có hiểu thì mới vương.
Có ai từng quen mà dường như xa lạ, có ai từng yêu mà đã chia xa, có gì đó nhớ nhớ quên quên lẫn lộn trong tâm trí? Một chút gì đó hờ hững và vô tâm mà đời sống thường nhật ta vẫn bắt gặp, ta đã vô tình đi qua nhưng lại chẳng để lại dấu chân người?
Nhưng.. Khoảng lặng không thể “lưu trú” mãi mãi được… Giật mình! Ta lại trở về với nhịp sống nhanh mạnh, lại tiếp tục đua chen giữa cái dòng đời xô bồ. Nhưng có từ những khoảng lặng ta mới có cái nhìn khác để khơi dậy trong tâm hồn mình những gì tính túy, thanh thản và bình yên nhất.
Cuộc sống ồn ào và tấp nập quá! Bận rộn thật đấy. Nhưng có lẽ người nào cũng nên dành cho mình một khoảng lặng để dừng bước trên con đường đang đi. Một khoảng lặng để lắng nghe con tim lên tiếng. Một khoảng lặng để mong thời gian ngừng trôi… Khoảng lặng nhỏ, nhỏ thôi… nhưng đủ để yêu thương và giữ lấy yêu thương!
Bài viết về khoảng lặng số 2
Nhiều khi trong cuộc sống người nào cũng có lúc mệt mỏi, khó khăn, khi đó điều ta cần nhất chính là tự cho mình một khoảng lặng – để bình tâm nhìn nhận lại mọi chuyện đã qua. Khoảng lặng là giây phút con người tự cho phép mình rơi vào trạng thái không phải suy nghĩ, là lúc tâm hồn ta muốn được nghỉ ngơi, muốn được ngồi lặng thinh lắng nghe nhịp tim của mình.
Xã hội tiến bộ, thời đại công nghệ phát triển, con người bị cuốn vào công việc. Người lớn chịu áp lực từ công việc rồi khi trở về nhà sẽ có những gánh nặng cơm, áo, gạo tiền rồi gia đình bên nội, bên ngoại…Những lúc đó con người ta nên làm gì? Cần thiết nhất chính là tự dừng lại mọi thứ, cho bản thân một khoảng lặng để bình tâm, nạp năng lượng rồi chiến đấu tiếp. Nhiều khi đi làm về chỉ muốn ngả lưng lên chiếc giường thân yêu, tạm gác đi những mệt mỏi ngoài kia nhưng nhận ra mình còn gia đình, lại phải bật dậy và cố gắng. Cuộc đời cần có những dấu phẩy trước khi đến được dấu chấm cuối cùng.
Khoảng lặng – điều mà ta đang tìm kiếm. Nếu mỗi ngày trôi qua của bạn đang rất mệt mỏi hãy dừng lại mọi thứ, chọn cho mình một góc, bình ổn lại tất cả. Cuộc sống này cần lắm những khoảng lặng, cũng giống như giữa chốn ngục tù ô nhục trong truyện “Chữ người tử tù” của Nguyễn Tuân vẫn “lưu trú” một Viên quản ngục có thiên lương trong sáng. Nếu cuộc đời là một bản nhạc hỗn loạn, lắm nốt cao độ thì khoảng lặng chính là những nốt trầm da diết, giúp ta cân bằng cuộc sống.
Bài viết về khoảng lặng số 6
Một buổi sáng tinh mơ bạn thức dậy sớm nhìn ra khoảng không ngoài sân với nắng với những cơn gió nhẹ hiu hiu thổi mọi thứ như đang vươn mình thức dậy hé nở 1 ngày mới và bạn bỗng mỉm cười bỗng thấy lòng bình yên và sung sướng…
Một ngày ngồi vò vỏ một mình đối diện với đống công việc mà nếu có ai đó tri âm sẽ rôm rả và vui biết chừng nào bạn bỗng thấy thật bâng khuâng lòng tràn ngập những cảm xúc bạn bỗng muốn viết gì đó dù là rất ngắn rất “vô duyên” mà chỉ có mình bạn hiểu…
Là lúc bạn muốn nói lời cảm ơn chân thành muốn gửi yêu thương đến cho ai đó vì những gì họ đã làm cho bạn hay chỉ vì bạn cảm thấy họ rất có ý nghĩa với mình…
Cuộc sống là một khúc ca với đầy những cung bậc âm thanh hình ảnh cảm xúc bất chợt. Mọi thứ qua đi để lại cho bạn những khoảng lặng để suy ngẫm để nhìn lại mọi thứ. Với hy vọng lắng nghe để cùng chia sẻ như những trang nhật kí thầm lặng topic sẽ là nơi để bạn gửi những tâm tình ngắn ngủi nhưng đầy ý nghĩa.
Lúc nào đó nhận ra rằng mình rất yêu buổi sáng cái buổi tinh khôi se se làm gò má đỏ hồng và là buổi để bắt đầu mọi thứ. Nếu hàng ngàn thi sĩ ca ngợi buổi chiều tím với không gian mênh mang đọng sầu buổi đêm với bóng tối và những giọt nước mắt khi đối diện với bản thân khi cô đơn hiu quạnh thì tôi lại thích bắt đầu bằng buổi sáng thích viết về buổi sáng. Buổi sáng là khởi đầu cho những hiện tại là lúc bắt đầu để mỉm cười và yêu thương.
Buổi sáng dậy thật sớm mở tung cửa đón hơi gió lạnh đầu ngày lùa vào tâm hồn mát mẻ và dễ chịu vô cùng. Tôi đưa mắt nhìn về những tán cây đêm qua đã thấm mưa và bây giờ chỉ còn là vài giọt sương còn lưu luyến chưa muốn rời khỏi những chiếc lá xanh và như khỏe khoắn hơn sau một cơn mưa. Mưa làm buổi sáng đẹp hơn làm không khí trong lành hơn và cũng làm lòng người trở nên dịu dàng hơn. Liệu ai có thể bực bội tức tối khi nhìn vào thiên nhiên hiền hòa như thế. Bỗng ước chi mình có được một ngôi nhà rộng hơn xíu có cửa sổ nơi ấy sẽ trang trí một bình hoa nhỏ và chiếc màn von xuôi theo khung cửa sổ để mỗi sáng thức dậy lại bước đến bên mở cửa đón làn gió mới đầu tiên ùa vào. Nhưng thật tiếc là nhà mình bé tẹo chỉ biết mong thôi…
Tôi bước ra đường buổi sáng chủ nhật dường như mọi thứ ngủ vùi trễ hơn trong màn sương vẫn khép nhưng rất đẹp. Tôi dạo quanh nơi yêu thích nhất. Tôi thích con đường và những ngôi nhà ở nơi đây lãng mạn hiền hòa với hàng cây xanh thẳng tắp gió và nắng chan hòa với nhau cứ theo bước ai đó đang dạo vào buổi sớm. Gió lộng áo và tóc bay trong gió buổi sáng sao thật dễ thương. Tôi bước đi lòng không nặng như mọi khi hôm nay là 1 ngày vui bởi tự tôi đã có thể trút bỏ cái gánh nặng bấy lâu mang trong lòng và lại đã nói mới là sẽ mới không thất hứa nữa vì già rồi!
Lang thang trong khu phố lòng mênh mang rộn ràng nghĩ về nhiều thứ tôi nghĩ đến người bạn nếu biết mình siêng đi dạo thế này chắc nó sẽ cười phì. Nghĩ về cuốn sách mới đọc hôm qua chứa chan cảm xúc và một phút giây nào đó nghĩ về những người thân. Giờ này chắc họ vẫn còn ngủ đang đêm mà nghĩ đến đó rồi lại thôi…
Nghĩ thế và lại bước đi lòng lại mênh mang nghĩ mông lung. Nghĩ đến câu hỏi của ai đó: “Nếu thực tế đi ngược lại với mơ ước của bạn bạn sẽ làm gì?” cũng thật tình cờ và trùng hợp khi đọc câu hỏi này ở trong blog Vi. Và…có lẽ không chỉ riêng tôi mà tất cả đều phải..chấp nhận. Và tôi cũng thế sẽ chấp nhận để làm một người bạn. Cảm ơn!
Và gió và những hạt mưa buổi sáng lất phất rơi trên vai áo… Mưa lại rơi rồi mưa ơi. Những giọt mưa bóng mây buổi sáng không lạnh từng hạt cứ nhẹ nhàng rơi khẽ bay đi theo làn gió đang se rồi vỡ vụn chẳng biết phải nói gì… Nhớ và nhẩm hát theo một câu hát: “Sống trên đời sống cần có 1 tấm lòng…” dù ” …để gió cuốn đi” .
Bài viết khoảng lặng số 7
Phạm Lữ Ân từng có quan điểm:”Dù cuộc sống có trôi nhanh đến mấy, em nhớ để dành trong đời mình21 những khoảng lặng trời đợi”. Đây thực sự là một quan điểm sống rất hay trong cuộc sống hiện đai và bận rộn ngày nay. Trên thực tế dù cho mỗi chúng ta có chạy đôn chạy đáo lo cho công việc và mọi thứ đến đâu thì tác giả cũng khuyên chúng ta thực sự dành ra những khoảng lặng chờ đợi cho mình.
Khoảng lặng chờ đợi ở đây có nghĩa là những khoảng thời gian mà bản thân chúng ta thực sự dành cho bản thân mình, thực sự thư giãn, thực sự lắng nghe cơ thể mình. Điều này không có nghĩa là lãng phí thời gian trôi qua mà những khoảng lặng chờ đợi ở đây có nghĩa là những khoảng lặng mà mỗi chúng ta bỏ ra để làm những điều tử tế.
Thực tế rằng, cuộc sống nhiều lúc quá xô bồ gấp gáp, con người ko muốn lãng phí 1 phút giây nào nhưng đôi khi chúng ta cần sống chậm lại hơn 1 chút. Trong những khoảng lặng chờ đợi ấy, chúng ta lắng nghe lòng mình, chúng ta lan tỏa yêu thương ta những người xung quanh, hoặc làm những điều bình yên bé nhỏ mà chúng ta chưa được làm vào khoảng thời gian bận rộn trong ngày. Điều này sẽ thực sự có ích cho cuộc sống của mỗi người: sống chậm hơn chút để tận hưởng từng phút giây và thấy hạnh phúc.
Bài viết về khoảng lặng số 5
Đã bao giờ bạn cảm thấy cuộc sống này bế tắc? Đã bao giờ bạn thấy thế giới này như quay lưng với bạn? Những khi đó bạn thường làm gì? Tự nhốt mình trong phòng, lựa chọn chạy trốn hay điên cuồng lao đầu vào công việc? Ai trong chúng ta cũng phải trải qua những ngày như thế. Và khi đó điều ta cần nhất chính là tự cho mình một khoảng lặng – để bình tâm nhìn nhận lại mọi chuyện đã qua.
Ngày còn bé khi nghe ba mẹ nói về khoảng lặng trong cuộc sống, tôi vẫn luôn mơ hồ chẳng biết đó là gì. Khi lớn lên, sự tò mò đã thôi thúc tôi tìm hiểu về nó. Vậy khoảng lặng là gì? Là giây phút con người tự cho phép mình rơi vào trạng thái không phải suy nghĩ, lo lắng bất cứ điều gì cả. Là lúc tâm hồn ta muốn được nghỉ ngơi, muốn được ngồi lặng thinh lắng nghe nhịp tim của mình. Là một khoảng thời gian không dài, không ngắn nhưng đủ để bản thân nhìn về những điều đã qua, những chuyện trong quá khứ hay bất chợt nghĩ đến ngày mai. Khoảng lặng đôi khi đơn giản chỉ là tự thưởng cho bản thân 1 ngày chẳng buồn lo những muộn phiền ngoài kia. Không phải điều gì lớn lao, suy cho cùng khoảng lặng chính là lúc chúng ta cho phép mình quên đi thế giới thực tại.
Tôi đã bao lần tự hỏi tại sao xã hội càng phát triển, con người cần có khoảng lặng? Có lẽ, hành trình đi tìm câu trả lời sẽ rất gian nan với một cô học trò cấp ba như tôi. Xã hội tiến bộ, thời đại công nghệ phát triển, con người bị cuốn vào công việc, guồng quay cuộc sống. Chạy đua cùng thời gian, cùng dòng chảy của xã hội, con người dần biến mình thành một cỗ máy. Họ không ngừng làm việc, không ngừng kiếm tiền. Người lớn chịu áp lực từ công việc rồi khi trở về nhà sẽ có những gánh nặng cơm, áo, gạo tiền rồi gia đình bên nội, bên ngoại. Bao thứ bủa vây lấy họ. Những lúc đó họ nên làm gì? Cần thiết nhất chính là tự dừng lại mọi thứ, cho bản thân một khoảng lặng để bình tâm, nạp năng lượng rồi chiến đấu tiếp.
Hay trong tình yêu, sau bao lần đổ vỡ người ta thường có xu hướng khép mình, ngại mở lòng với người sau. Thậm chí có người mất niềm tin vào tình yêu, họ căm ghét chuyện tình cảm, họ cho rằng người nào cũng như người trong quá khứ. Khi ấy điều họ cần chính là một khoảng thời gian đủ để suy nghĩ, nhìn và chấp nhận những chuyện đã qua. Đồng thời tự cho mình và cho người một cơ hội.
Và đặc biệt tuổi trẻ chúng ta, cần những khoảng lặng hơn bao giờ hết. Chắc hẳn bạn đã nghe đến cái chết thương tâm của một thành viên nhóm nhạc SHINee là Jonghyun. Anh ấy chết vì bệnh trầm cảm, hay chính vì không thể chịu đựng được nữa những áp lực của cuộc sống. Hằng ngày anh ấy vẫn gồng mình để hứng chịu mọi thứ, cho đến 1 ngày không thể chịu được nữa anh đã chọn cái chết để giải thoát tất cả. Giá như khi đó anh tự cho mình một khoảng thời gian ngắn thôi để suy nghĩ, để tìm bình yên trong tâm hồn, có lẽ đã không xảy ra chuyện đau lòng đó. Con người hiện đại thường vội vã, quên đi chính bản thân mình. Họ dần rơi vào trạng thái mất cân bằng, kiểm soát. Những lúc ấy cần lắm những khoảng lặng để nhìn nhận lại mọi thứ…
Giữa dòng đời xô bồ ai chẳng mong muốn được một lần thu mình vào thế giới riêng. Nhiều khi đi làm về chỉ muốn ngả lưng lên chiếc giường thân yêu, tạm gác đi những mệt mỏi ngoài kia nhưng nhận ra mình còn gia đình, lại phải bật dậy và cố gắng. Phàm là con người người nào cũng có một giới hạn chịu đựng nhất định, đến hạn mức sẽ không thể tiếp tục được nữa. Khi đó, đừng cố nữa, mà hãy dừng lại. Cuộc đời cần có những dấu phẩy trước khi đến được dấu chấm cuối cùng.
Riêng bản thân tôi, ở những năm tháng cấp ba, áp lực nhất có lẽ là chuyện thi cử, học hành. Dưới sức ép từ ba mẹ, nhà trường đã có lúc tôi rơi vào bế tắc thật sự. Nhưng rồi tôi đã suy nghĩ tích cực hơn, tôi xin phép ba mẹ cho tôi được thư thả vài ngày để tâm trạng thoải mái hơn. Tôi dành ba ngày để suy nghĩ về ước mơ, về đam mê, về những thứ tôi sẽ có được và mất đi nếu tôi thành công hay thất bại. Tôi vạch ra cho bản thân một kế hoạch ổn định hơn, ít áp lực hơn, tự nhủ phải luôn giữ cho tâm thật thoải mái. Và mỗi lần như vậy tôi thấy bản thân tốt hơn rất nhiều, chẳng còn bi quan như trước đó. Thật ra con người chúng ta người nào cũng luôn cần một khoảng lặng để được nghỉ dưỡng cho tâm hồn, cho thể xác.
Khoảng lặng – điều mà ta đang tìm kiếm. Nếu mỗi ngày trôi qua của bạn đang rất mệt mỏi hãy dừng lại mọi thứ, chọn cho mình một góc, bình ổn lại tất cả. Cuộc sống này cần lắm những khoảng lặng, cũng giống như giữa chốn ngục tù ô nhục trong truyện “Chữ người tử tù” của Nguyễn Tuân vẫn “lưu trú” một Viên quản ngục có thiên lương trong sáng. Nếu cuộc đời là một bản nhạc hỗn loạn, lắm nốt cao độ thì khoảng lặng chính là những nốt trầm da diết, giúp ta cân bằng cuộc sống.
Có thể bạn thích: