Bóng đá Việt Nam thời nào cũng sản sinh ra những cầu thủ tài năng. Có những người may mắn và nhờ vào sự nỗ lực của bản thân đã phát triển không ngừng, mang vinh quang về cho Tổ quốc, nhưng cũng có những cái tên vô cùng tài năng nhưng vì một lý do nào đó mà không thể cống hiến và phát triển hết khả năng của mình được. Hãy cùng TopChuan.com điểm lại những tài năng đáng tiếc nhất của bóng đá Việt Nam.
Thái Sung
Có lẽ không nhiều người biết rằng Thái Sung là cầu thủ Đông Nam Á duy nhất lọt vào Top 10 tài năng trẻ xuất sắc nhất Châu Âu mở rộng năm 2010. Là cầu thủ Việt Nam đầu tiên và duy nhất cho tới thời điểm này đỗ vào học viện bóng đá lừng danh Aspire của Qatar, Thái Sung nổi bật ở học viện với lối đá kỹ thuật và xông xáo bất chấp việc thua thiệt về thể hình với những đồng đội đến từ những quốc gia khác. Năm 2010, Thái Sung cùng đội bóng học viện Aspire lọt vào tới chung kết giải trẻ châu Âu mở rộng sau khi vượt qua các lò đào tạo danh tiếng như MU, Barca hay AC Milan.
Sau khi kết thúc khóa học, Thái Sung trở về với đội bóng nơi đã đào tạo anh là SHB Đà Nẵng, nhưng những oái oăm cũng bắt đầu từ đây. Lối chơi của Sung đó là ban bật nhỏ, kiểm soát thế trận hoàn toàn không phù hợp với lối đá của SHB Đà Nẵng nói riêng và thậm chí là hầu hết các đội bóng ở V-League nói chung. Sung liên tục ngồi dự bị trong thời gian dài. Mọi chuyện tiếp tục xấu đi với Sung khi mong muốn được sang đội khác thi đấu không được chấp thuận khi ban lãnh đạo đội bóng quyết không nhả một viên ngọc quý như Sung đi, nhưng ở lại thì vẫn tiếp tục không được trao nhiều cơ hội. Chẳng còn cách nào khác, Thái Sung xin được thi đấu cho Kontum ở giải Hạng 2 theo hình thức cho mượn với mong muốn được ra sân nhiều hơn. Tuy nhiên thời gian dự bị quá lâu cũng như những áp lực về tâm lý đã bào mòn thể lực, làm suy giảm đi kỹ chiến thuật của một cầu thủ trẻ, cộng thêm vào đó là thi đấu ở một môi trường kém chất lượng cũng ảnh hưởng không nhỏ đến kỹ năng chơi bóng và quan trọng nhất là tinh thần cũng suy sụp theo. Mặc dù có đôi lần được tham gia vào các giải U21 nhưng kết quả là Thái Sung vẫn liên tục ngồi dự bị và kiêm công việc chuẩn bị nước uống cho đồng đội. Thái Sung chia sẻ: “Bây giờ chỉ cần cho em một cơ hội là em sẽ ngay lập tức nắm lấy. Đó có thể là đội bóng nào ở V.League hoặc hạng Nhất cũng được. Em cần được chơi bóng. Em biết rõ khả năng của mình.”
Phạm Văn Quyến
Cho đến nay, có lẽ Văn Quyến vẫn được xem là thần đồng xuất sắc nhất lịch sử bóng đá Việt Nam. Được biết đến khi còn là cậu bé 16 tuổi, khi đó, Văn Quyến đã góp công lớn vào chiến tích đạt hạng tư Á Lục cùng với U16 Việt Nam. Có lẽ còn rất lâu nữa, bóng đá Việt Nam mới lại sản sinh ra một cầu thủ tấn công toàn diện như Văn Quyến. Ở Quyến hội tụ đầy đủ những yếu tố từ tốc độ, kỹ thuật, khả năng đi bóng lắt léo, và những cú sút xa đầy uy lực mà đặc trưng là những cú cứa lòng chân phải đã làm nên thương hiệu khiến mọi đối thủ phải nể phục. Văn Quyến để lại ấn tượng đậm nét trong 2 kỳ SEA Games 22 và 23 cùng với tuyển U23 Việt Nam khi thi đấu cực kỳ bùng nổ, liên tiếp ghi những bàn thắng quan trọng và là đầu tàu, thủ lĩnh dẫn dắt hàng công của tuyển Việt Nam. Với tài năng thiên bẩm, Văn Quyến liên tiếp giành những danh hiệu cá nhân như cầu thủ trẻ xuất sắc nhất giải vô địch quốc gia năm 2000, 2002, cầu thủ trẻ xuất sắc nhất giải U16 Á Lục năm 2000. Quả bóng vàng Việt Nam năm 2003 khi mới 19 tuổi. Cho đến lúc này không còn ai coi Văn Quyến là thần đồng nữa mà đã xem anh là tài năng số một của bóng đá nước nhà. Ngay cả “Zico Thái” Kiatisak cũng đã từng phát biểu: “Chỉ có Văn Quyến mới đem lại nỗi sợ cho người Thái”.
Nhưng rồi khúc cua nghiệt ngã tại SEA Games 23 khi dính vào án tiêu cực đã khiến Quyến bị cấm thi đấu để rồi sau đó, mặc dù có quay trở lại sân cỏ nhưng anh đã không bao giờ còn có thể tìm lại được hình ảnh cây săn bàn nguy hiểm ngày nào. Mặc dù đã 10 năm trôi qua nhưng có lẽ đây vẫn là trường hợp để lại nhiều tiếc nuối nhất trong lòng người hâm mộ.
Trần Minh Chiến
Một trong những cầu thủ được mệnh danh thần đồng bóng đá Việt Nam là cựu tiền đạo Trần Minh Chiến. Năm 19 tuổi, anh cùng câu lạc bộ Công An Thành Phố Hồ Chí Minh giành giải vô địch quốc gia. Tại mùa giải này Minh Chiến ghi được 14 bàn thắng giành cú đúp danh hiệu là vua phá lưới và cầu thủ trẻ xuất sắc nhất giải. Nhờ vào sự nỗ lực không ngừng nghỉ, đến năm 21 tuổi, Minh Chiến trở thành tiền đạo số một Việt Nam với bàn thắng để đời vào lưới Myanmar đưa Việt Nam lọt vào chung kết SEA Games 18 năm 1995 tại Thái Lan. Trần Minh Chiến nổi tiếng với sở trường là những pha volley móc bóng và “xe đạp chổng ngược”. Ở giai đoạn này, Minh Chiến và Hồng Sơn được xem là hai cầu thủ tấn công xuất sắc và có kỹ thuật tốt nhất Việt Nam.
Tuy nhiên những chấn thương dai dẳng đã khiến tiền đạo sinh năm 1974 ngậm ngùi chia tay sân cỏ ở tuổi 22. Có thể nói đây là sự đáng tiếc và tổn thất nặng nề cho nền bóng đá Việt Nam thời bấy giờ khi mà sau đó, thế hệ vàng liên tiếp gục ngã ở những giải đấu lớn và chưa một lần bước lên ngôi vị cao nhất Đông Nam Á.
Nguyễn Lâm Tấn
Lâm Tấn là cầu thủ cùng thời với lứa Quốc Vượng, Văn Quyến, Như Thuật, Hải Nam,… Trưởng thành từ lò đào tạo trẻ Sông Lam Nghệ An, cùng với các đồng đội, Lâm Tấn đã giúp Sông Lam Nghệ An kẻ giai cấp gần như tất cả các giải trẻ thời đó. Năm 2000, Lâm Tấn cùng với U16 Việt Nam lọt vào tới bán kết U16 Châu Á. Một năm sau, dù mới 17 tuổi nhưng Lâm Tấn đã được đôn lên đội 1 Sông Lam Nghệ An. Rất nhanh chóng, anh trở thành một hậu vệ cánh vô cùng xuất sắc của Nghệ An và thậm chí là cạnh tranh suất đá chính với đàn anh Văn Sỹ Sơn. Năm 2002 Lâm Tấn được HLV Alfred Rield gọi vào đội tuyển U23 Quốc gia thi đấu ở SEA Games 2003. Với thể hình cao lớn cùng lối chơi máu lửa vốn đặc trưng của bóng đá Nghệ An, đã từng có thời người ta kỳ vọng anh là cái tên thay thế xứng đáng những tiền bối như Trần Công Minh hay Văn Sỹ Sơn.
Nhưng sau đó, những chấn thương liên miên khiến Lâm Tấn phải nghỉ thi đấu liên tục và dần đánh mất đi phong độ. Năm 2007, Lâm Tấn dính chấn thương đứt dây chằng và phải nghỉ thi đấu đến 3 năm. Năm 2010, Lâm Tấn trở lại và được huấn luyện viên Hữu Thắng lúc này là HLV trưởng của Sông Lam Nghệ An đón nhận. Nhưng trớ trêu thay, ngay trong năm đó, anh tiếp tục dính chấn thương và đi đến quyết định treo giày.
Nguyễn Công Cường
Là quán quân của chương trình tìm kiếm “Hoàng Tử bóng đá Việt Nam”, Nguyễn Công Cường đã nhận được suất học bổng có thời hạn một năm của học viện bóng đá Liverpool. Nhưng vì một số lý do từ ban tổ chức mà Công Cường chỉ hoàn thành 3 tháng tập luyện và phải trở về Việt Nam.
Không chịu dừng lại ở đó, Công Cường tiếp tục tập luyện và tham gia các giải trẻ trong nước. Tuy nhiên lại một lần nữa, chấn thương nguy hiểm đã cướp đi một tài năng của bóng đá Việt Nam. Mắc phải chấn thương khá nặng, Cường đã vĩnh viễn phải từ bỏ môi trường bóng đá chuyên nghiệp.
Nguyễn Xuân Nam
Nguyễn Xuân Nam sinh năm 1994, trưởng thành từ lò đào tạo Hà Nội T&T. Năm 2010, Xuân Nam cùng U16 Việt Nam vô địch giải U16 Đông Nam Á. Năm 2011, Xuân Nam cùng U19 Việt Nam giành ngôi Á Quân U19 Đông Nam Á và cá nhân anh giành danh hiệu vua phá lưới với 8 bàn thắng ghi được. Năm 2012 Xuân Nam tiếp tục cùng U19 Việt Nam tham dự U19 Đông Nam Á và vòng loại U19 Châu Á. Anh là cầu thủ cùng lứa với Huy Toàn, Ngọc Hải, Duy Khánh, được giới chuyên môn đánh giá cao nhờ sự nhạy bén, sắc sảo trong dứt điểm. Sau vòng chung kết U19 Á Lục 2012, Xuân Nam dính chấn thương nặng và được cho SHB Vientiane mượn theo bản hợp đồng có thời hạn một năm. Mùa giải 2015 đánh dấu bước trưởng thành vượt bậc đối với Xuân Nam khi anh thi đấu ấn tượng trong màu áo Vientiane. Tiền đạo sinh năm 1994 ghi được 22 bàn thắng và giành danh hiệu Chiếc Giày Bạc của Lao League. Mặc dù chơi khá ấn tượng nhưng Xuân Nam vẫn không được triệu tập trong các chiến dịch của U23 và đội tuyển quốc gia Việt Nam. HLV trưởng tuyển Lào David Booth có những trao đổi với Xuân Nam, gợi ý cho anh nhập quốc tịch Lào để từ đó khoác áo tuyển Lào. Xuân Nam nói lời cám ơn và khẳng định rằng chỉ muốn về nước để mong 1 ngày được khoác áo tuyển Việt Nam.
Năm vừa qua Xuân Nam đã trở lại đội bóng chủ quản Hà Nội T&T để quyết tâm giành một vị trí thi đấu trong đội hình đội bóng thủ đô. Mặc dù phải cạnh tranh với nhiều tiền đạo đẳng cấp như Sam Son, Gonzalo hay Văn Quyết nhưng Xuân Nam vẫn thể hiện quyết tâm cao và mong muốn được cống hiến cho tuyển Việt Nam.
Phan Như Thuật
Có thể nói lứa cầu thủ giành hạng tư U16 Á Lục năm 2000 và tham dự SEA Games 22 là những tuyển thủ tài năng nhưng số phận cũng long đong lận đận nhất. Như Thuật cũng là 1 trong các những cái tên trưởng thành từ lò đào tạo của Sông Lam Nghệ An, cùng thời với Văn Quyến, Quốc Vượng,… Như Thuật thi đấu ở vị trí tiền vệ trung tâm với phong cách thi đấu mềm mại uyển chuyển và vô cùng kỹ thuật. Vòng chung kết U16 Á Lục 2.000 là nơi ghi dấu tài năng của Như Thuật, anh nổi lên như một tiền vệ tổ chức đầy tài hoa với lối đá kỹ thuật, mềm mại và những đường chuyền đầy sáng tạo và là người phát động mọi đường tấn công của U16 Việt Nam, góp công lớn đưa đội vào tới vòng bán kết. Đã từng có thời người ta kỳ vọng về một “Số 8 của xứ Nghệ” thay thế được đàn anh Hồng Sơn.
Thế nhưng sau đó, sau những lời ca ngợi không ngớt của người hâm mộ, Như Thuật dần chững lại và có phần thụt lùi so với các đồng đội cùng trang lứa. Vẫn được các huấn luyện viên trao cơ hội nhưng tiền vệ sinh năm 1984 này đã không thể hiện được nhiều và dần phải chuyển tới thi đấu cho nhiều câu lạc bộ khác nhau. Có lẽ Như Thuật là một trường hợp khá đặc biệt và cũng rất đáng tiếc khi anh là cầu thủ có lối sống rất nề nếp, kỷ luật, an lành nhưng vấn đề không phát triển được của anh là do thể lực và thể trạng của cơ thể.
Lê Quốc Vượng
Nhắc đến Văn Quyến và đại án Bacolod tại SEA Games 23 trên đất Philippin thì không thể không nhắc đến Quốc Vượng. Anh sinh năm 1983, trưởng thành từ lò đào tạo của Sông Lam Nghệ An, cùng thời với Huy Hoàng, Dương Hồng Sơn, Văn Quyến và Công Vinh. Quốc Vượng thi đấu ở vị trí tiền vệ trung tâm trong màu áo Sông Lam Nghệ An và tuyển U23 Việt Nam. Trong lứa cầu thủ cùng thời thì có lẽ Quyến và Vượng là trội hơn cả. Nếu Văn Quyến là một cây săn bàn đích thực nơi tuyến đầu thì Quốc Vượng lại là một nhân tố chủ chốt khu trung tuyến. Sở hữu nhãn quan chiến thuật tuyệt vời cùng thể lực sung mãn, Quốc Vượng đã từng được đích thân AFC đánh giá là 1 trong các những tài năng trẻ sáng giá nhất của khu vực. Nhận xét về anh, cựu thủ quân đội tuyển Thái Lan Datsakorn Thonglao đã từng thừa nhận: “Quốc Vượng chuyền và sút xa cũng tốt như tôi, nhưng trội hơn ở khả năng tranh chấp. Cách đá rát và quyết liệt của Vượng khiến cho không chỉ tôi mà nhiều cầu thủ khác rất bối rối mỗi khi cầm bóng và thường không có thời gian xoay xở nhiều mà phải chuyền ngay”. Quốc Vượng thi đấu khá cơ động, có thể lùi sâu chơi phòng ngự từ xa, thu hồi bóng rất tốt hoặc có thể tung ra những đường chuyền và những cú sút xa vô cùng nguy hiểm.
Việc trở thành ngôi sao hàng đầu từ rất sớm đã ảnh hưởng tới cầu thủ người Nghệ An. Bên ngoài sân cỏ, Vượng cũng nổi tiếng là kẻ ăn chơi hàng đầu và luôn được xem là “đàn anh”. Tại SEA Games 23, Vượng cầm đầu đường dây bán độ và bị xem là kẻ chủ mưu móc nối. Cũng giống như Văn Quyến, sau thời gian chịu án, Quốc Vượng cũng không thể tìm lại được tài năng của mình trên sân cỏ.
Có thể bạn thích: