Tháng 12 âm chính là khoảng thời gian bận rộn nhất trong năm vì mọi người sẽ phải hoàn tất công việc, mua sắm quà tết để đón Tết Nguyên Đán. Tháng chạp cũng là … xem thêm…chủ đề của rất nhiều bài tản văn hay, dưới đây hãy cùng TopChuan.com khám phá ngay top các bài tản văn viết về tháng chạp hay nhất qua bài viết sau.
Chạp
Tháng chạp trong kí ức tôi rất rét, tôi lớn lên, trời vẫn rét, thêm vào đó tôi cảm nhận rõ hơn sự tất bật của tháng giáp tết.
Sang tháng chạp trời thường rét đậm. Chiếc áo nhung tôi mặc thời thơ ấu mỗi lần giở ra lại thấy hơi ấm áp của nó. Chiếc áo ấy bố tôi mua cho tôi vào ngày rét lúc cái tết cận kề. Áo không đẹp và cầu kỳ như ý tôi nhưng vẹn nguyên tình cảm mà bố tôi gửi gắm. Tôi không giữ tấm áo nữa, màu sắc, chất vải và kiểu dáng chiếc áo luôn bên tôi. Trong cái nôn nao của tháng chạp, tôi luôn nhìn thấy sự êm ấm áp trong mỗi chiếc áo ấm áp mình mặc sau này. Tháng chạp tới gần! Bố tôi không còn có thể đi mua áo cho tôi được nữa. Sau hai lần tai biến, sức khỏe của bố tôi giảm đi nhanh chóng. Bố tôi không còn đi xe máy, phải chống gậy và uống thuốc thường xuyên. Sắp tới tháng chạp, tôi không muốn trời rét để diện áo ấm áp nữa. Trời càng lạnh bệnh tình của bố tôi có thể biến chứng nặng hơn.
Chạp với tôi là nỗi lo lắng, tất bật của mọi người trước ngày tết. Tôi chứng kiến bố mẹ tôi bận rộn cuối năm, lo cỗ, quà biếu cho người thân. Chiếc áo ấm áp luôn là ưu tiên hàng đầu khi bố mẹ tôi tặng quà cho bà nội, bà ngoại hay mấy chị em chúng tôi. Tháng chạp lạnh, bố mẹ tôi không muốn người thân phải chịu rét.
Chạp! Tháng chạp sầm sập tới, ngày còn đi học tôi mong mau được nghỉ tết sớm, kết thúc các giờ học nhiều áp lực thi đua với bạn bè. Tôi sẽ có đợt nghỉ dài, nghỉ ngơi và chuẩn bị tinh thần cho năm mới. Hồi sinh viên, qua mắt mọi người tôi biết không khí xuân gần kề. Đường phố sẽ thưa vắng đi khi các chuyến xe đưa sinh viên ngoại tỉnh, người đi làm, công tác xa ùn kín và chen nhau chỗ ngồi tại ga hoặc trên xe khách về quê ăn tết. Nhiều năm sau này, tôi không về tết sớm, tháng chạp ở phố ăn sâu vào tôi. Đó là cái hối hả của giao thông, cảnh ùn tắc, chờ đợi diễn ra trên các tuyến phố, sự đông đúc trong các siêu thị.
Cuối năm bao giờ cũng là bồn chồn của người đi làm, chế độ lương bổng, tiền thưởng tết để trở về gia đình và sắm tết. Đó còn là cái cập rập của công việc, mong hoàn thành sớm, làm thêm được các kế hoạch của cuộc sống. Tôi có những căng thẳng vào ngày này vì mọi việc ngừng lại, lo làm hài lòng người quản lý, đem về nhà vài thành quả công tác và đôi ba món quà tết từ thành phố về cho cha mẹ, anh chị em, cháu chắt.
Trời rét. Tôi đi trên con đường xa xôi mang theo thành phố phố ồn ào, sôi động. Màu sắc đủ các loại hàng hóa, trang trí trên đường phố, sự nhộn nhịp, vui tươi của phố bán hoa, cây cảnh như níu kéo tôi ở lại cùng phố phường. Tôi khó khăn rời bỏ nhịp sống đô thị trên mỗi chuyến xe về quê ăn tết. Tết quê im ắng và yên ả. Nhịp sống chậm lại. Ở quê, tết đến từ phiên chợ, chợ tết thường bắt đầu từ hai sáu cho tới chiều ba mươi. Người người đi sắm tết, hầu như có bao nhiêu người đều dồn vào phiên chợ tết. Chợ tết đông và xô đẩy nhưng điều đấy cho biết rằng mùa xuân sắp về.
Tấp nập những ngày tháng chạp là đây. Tôi mỏi tay vì nhiều thứ hàng phải mua trong phiên chợ, quên nhớ vì đủ các loại tiếng ồn, âm lượng dội tới, khó thư thả mua chọn cành hoa tết, tới chợ chiều phiên cuối chỉ để gặp bác bán rau quen mặt trong năm. Đông đúc, nhộn nhịp cùng với cảnh chen chúc, nhốn nháo, lộn xộn còn nghèo nàn là điều diễn ra vào phiên chợ tết của vùng quê tỉnh lẻ.
Tháng chạp, cơn gió rét, năm cũ như trôi nhanh, năm mới ào ạt tới. Càng ngày về cuối của tháng chạp, con người mới được thả mình ở phiên chợ nhưng lại cuống quýt, vội vàng hơn bao giờ hết để trong nhà có tết. Tâm lý ấy tôi gặp ở mẹ tôi, chính tôi và cả những người xung quanh. Khi ở phố thị, tôi biết nhiều gia đình mua sắm tết cả tháng trước đó, người thành phố vốn bận rộn, họ không để tới tận ngày tết mà lựa chọn giờ nghỉ những ngày vào tháng cuối năm mua sắm tết. Chính vì vậy, họ có khoảng thời gian cho mình cùng thú chơi hoa, mua đào tết. Tôi nhìn thấy điều ấy và cảm nhận bằng cảm giác, chợt thấy phố từ tốn, chậm rãi chứ không hề ồn ã, hối hả.
Tháng chạp tới gần rồi! Trời rét đậm. Thời gian chậm chạp trôi. Đồng hồ mà kim giây, kim phút, kim giờ chuyển dần về điểm cuối cùng và cũng bắt đầu năm mới đến. Tôi nghe cái lạnh thấm vào da thịt, sự cuống cuồng của sự sống. Tôi muốn níu kéo ngày tháng của năm cũ thật nhiều lại háo hức chờ tết đến. Tôi muốn làm nhiều việc, lại muốn đi trong tháng chạp cùng hoa và không khí tết. Tháng chạp năm xưa và bây giờ cồn cào trong tôi.
Không có tháng nào lại như tháng chạp, bận rộn và cũng không hiếm phút thảnh thơi. Nhịp đập thời gian, gió rét bên ngoài, chạp đang về!.
Tống Kim Thanh


Tản mạn tháng Chạp
Thời gian đang nhích dần đến những ngày cuối của năm, đất trời đang chuyển mình chuẩn bị bước qua thềm năm cũ. Lòng người xốn xang như chuyến tàu cuối sắp rời ga, nửa chừng hân hoan, nửa chừng bịn rịn trước khoảnh khắc giao thời. Tháng Chạp về đan cài trong ta biết bao niềm xúc cảm…
Tháng Chạp về, ta đưa tay vẫy chào cái lạnh lẽo của mùa đông, mở ô cửa sổ nhìn ra hiên nhà, ta ngỡ ngàng với một khoảng sân bừng nắng. Một nụ cười dịu nhẹ của tháng Chạp chào ta bằng những nụ mai vàng chúm chím, vạt hoa vạn thọ má trồng giờ đã lòe xòe bung cánh đưa hương, cúc vàng, cúc tím đung đưa theo từng cơn gió đỏng đảnh của những ngày cuối năm như thắp lên những gam màu tươi mới. Ta bước ra vườn, bắt gặp nụ tầm xuân vươn mình trong nắng ấm, vậy là xuân đã về với trăm hoa, với lòng người hân hoan, rạo rực một niềm tin về 1 năm mới an lành, hạnh phúc.
Tháng Chạp, ta trải rộng lòng mình theo từng cơn gió đương xuân lãng đãng theo những dòng sông trĩu nặng phù sa, những cánh đồng xanh xanh màu mạ. Vậy là mùa cấy dặm đã xong, tiếng cười nói của bao người phụ nữ thôn quê lại rộn ràng trong gian bếp với dưa cà, dưa kiệu, mứt dừa, mứt chuối… Ta thấy dáng bà, dáng mẹ lom khom gom những tàn lá vừa rụng sau hè để nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ. Ngoài sào có những chiếc mền, áo gối nằm ngoan hứng những tia nắng vàng thơm phức.
Ngày, đêm tháng Chạp như gõ nhịp nhanh hơn vào những phiên chợ cuối năm đông vui và rộn rã khi những trái dưa hấu to tròn, thẩm xanh đã được chất tầng tầng ở chợ; mùi bánh mứt, trầu cau, hoa quả thơm lừng, mùi hương trầm bảng lảng, mùi quần áo mới, mùi mực tàu trên những câu đối đầu năm… tất cả hòa quyện thành hương thơm tết Việt. Thứ hương thơm ấy, nuôi lớn bao tâm hồn trẻ nhỏ, êm ấm áp bao tuổi già và mùi hương ấy trở thành nỗi nhớ nhà diết da của bao người con xa xứ. Bởi vậy ta mới thấy một tháng Chạp tươi vui, rộn ràng, nhưng cũng đầy ưu tư với bao nỗi niềm tâm sự. Tháng Chạp thương bước chân ai còn đang chơi vơi, lạc lõng giữa con phố đông người. Một chiều tháng Chạp, khi nhịp thời gian gần kề chạm vào những thanh phách cuối, thoang thoảng là mùi đậu xanh, nếp mới cùng với thịt heo, sẽ còn ai đó tan ca trong nỗi vội vàng đón chuyến xe cuối. Tay khệ nệ xách mang bao thứ đồ đã chuẩn bị từ lâu để làm quà cho đám trẻ quê nghèo, cho họ hàng cô bác gần xa. Chiếc xe cuối cùng đi trong đêm xuân nghe sương réo rắt có đuổi kịp nhịp thời gian để ai đó được vui vầy với gia đình bên giờ phút đầu năm.
Tháng Chạp về, dỗ dành những muộn phiền của đời ta ngủ ngoan vào những ngày năm cũ để dang rộng 2 tay hứng trọn niềm tin yêu giữa một mùa long lanh như mắt biếc…
Cẩm Thi


Có thể bạn thích: