Miền Bắc có bốn mùa Xuân – Hạ – Thu – Đông, mỗi mùa đều mang một vẻ đẹp riêng, một hương sắc riêng. Nhưng có lẽ đẹp nhất chính là thời khắc giao mùa, mà tháng … xem thêm…4 là một thời điểm như thế. Cùng TopChuan.com khám phá ngay top các bài tản văn viết về tháng tư hay nhất qua bài viết dưới đây.
Câu chuyện tháng tư
Tháng Tư, cái se lạnh cuối cùng còn sót lại khiến cho lòng người vương vấn về một mùa đông đã đi qua. Chút gió, chút mưa phùn cuối xuân vẫn còn chưa dứt, ta như thấy hạ đã chớm “thập thò” trên những góc phố thân thuộc.
Những hạt nắng đầu tiên đã lấp ló sau những vòm lá xanh. Những chú chim khép mình qua đợt mưa rét bỗng choàng tỉnh cất tiếng hót líu lo rộn rã. Mặt đất như được khoác thêm một màu áo mới xanh tươi của cỏ cây. Những mầm xuân đã sớm kết thúc giấc ngủ, khe khẽ trở mình thành những quả non e ấp đầu cành.
Tháng tư, tháng của những tinh khôi trong sắc trắng của loài hoa loa kèn. Tháng của những dịu dàng thoang thoảng, đau đáu nỗi niềm trong hương hoa bay đầu ngõ. Tháng của những bâng khuâng, tưởng nhớ về cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn – người nhạc sĩ tài hoa một thời giờ đây đã đi theo gió mây.
Tháng Tư có thể coi là dấu gạch nối giữa hai mùa xuân – hạ. Mùa xao xuyến của đất trời với những nỗi niềm gợi nhớ gợi thương, lặng ngắm những khoảnh khắc trôi qua mà cứ khe khẽ ngân nga những bài ca ngày cũ. Tháng Tư còn gọi về cả một bầu trời kỉ niệm cứ ngỡ đã vùi sâu bỗng cồn cào da diết vì một trong những buổi sáng giao mùa đẹp nao lòng như những vần thơ trong trẻo. Những mùa hoa lại nối tiếp những mùa hoa. Tháng tư gieo vào đất trời những giọt hy vọng về hạnh phúc bình yên và giản dị.
Tháng tư có 1 ngày nói dối nhưng lại gieo vào lòng người những cảm xúc chân thực. Phố dịu dàng hơn nhờ những gánh hàng hoa. Lòng người cũng bình lặng hơn trong khoảnh khắc giao mùa mong manh, ngắn ngủi. Tháng tư mềm mại như một dải lụa gài vào giữa thiên nhiên đất trời những rung động hồn nhiên rất đỗi thật thà.
Khẽ chào cô gái tháng Tư… của tôi!
Hoàng Hạnh


Tháng tư
Tháng tư về, gió hát mùa hè
Có những chân trời xanh thế!
Tôi say với giai điệu rộn ràng, sâu lắng, thiết tha… của ca khúc Tháng Tư Về! Ca khúc của nhạc sĩ Dương Thụ, và giọng hát truyền cảm của ca sĩ Hồng Nhung, say với cảm giác bâng khuâng của những ngày cuối xuân, những bông hoa của mùa xuân dường như nở vội, khoe sắc trong tiết trời se lạnh, bởi nắng hè đang đến. những bông thược dược đủ màu rực rỡ… như muốn nói lời tạm biệt, để lòng người lưu luyến mùa xuân. Những hạt mưa giăng giăng… hôn nhẹ trên hoa lá, những bông hoa điệu đà đung đưa theo gió.
Tháng tư, mùa hoa loa kèn, một loài hoa rất dễ trồng, cứ khoảng cuối tháng ba, mỗi buổi sớm , tôi thương yêu tìm trong gốc cây hồng xiêm, nơi tôi đặt những củ hoa loa kèn từ năm trước, những chú chim ríu rít trên cành cây, dường như chúng cũng thương yêu với thời tiết giao mùa, thương yêu với cái nắng chợt bừng lên để những hạt mưa trên lá long lanh, long lanh. Những mầm hoa rất mẫm, nhú lên khỏi mặt đất và lớn rất nhanh, tôi bắt đầu đánh lên và trồng vào chậu, mầm cây kiêu hãnh, mọc thẳng giữa những chiếc lá dài xanh thẫm, uốn cong xung quanh..trông khóm hoa rất đẹp và hấp dẫn. Bông hoa loa kèn như bàn tay xòe ra, đẹp kiêu sa nhưng thân thiện. hương hoa dịu dàng e lệ, thoảng thơm trong cái nắng nhẹ nhàng, chợt đến, chợt đi của tiết giao mùa! Hè gọi. Dù hoa màu trắng hay màu đỏ thì vẫn nổi bật trên những chiếc lá xanh, tôi thường bóc hết lớp vỏ ngoài, củ hoa trắng tinh và trồng vào chiếc chậu nhỏ xinh xinh, đặt ở phòng khách, hay phòng ngủ, như vậy hoa bền hơn và có vẻ đẹp rất đặc biệt. Đêm, trong ánh sáng mơ màng của đèn ngủ, tôi ngắm chậu hoa loa kèn, thưởng thức hương thơm nhè nhẹ, và có đêm, cơn mưa bất chợt, cũng tiếng sấm gọi hè rền vang trên không, tôi ngủ thiếp đi trong tiếng mưa tí tách ngoài hiên.
Phải chăng trời đất bâng khuâng?
Tháng Tư đến… chút lâng lâng lòng người.
Vẫn còn hương sắc xuân ngời
Đã nghe sấm gọi hè rồi… chiều nay!
Tháng tư, cũng là những ngày tháng ba âm lịch, nên cái rét nàng Bân đến bất chợt, cái rét khiến ta lại được thu mình trong mền chăn mỏng, mà mới buổi trưa còn phải dùng quạt điện số nhỏ để xua đi cái nóng bức khi nắng bừng lên… chỉ vài ngày trong cái lạnh se se của heo may, khiến cái rét trở nên lãng mạn như chính câu chuyện của nàng Bân, những căn bếp lại hồng lên ánh đèn êm ấm và cả gia đình bên nhau thưởng thức những món ăn mang hương vị mùa đông, cái rét cũng mang đến biết bao cảm xúc.. những người yêu nhau có dịp để quan tâm chăm sóc nhau… dẫu chỉ là chiếc áo ấm trong cái rét vội thật dễ thương.
Đêm về nghe gió heo may
Nhớ hương hoa sữa đắm say, bồi hồi.
Mùa đông bất chợt thế thôi
Đủ trao chiếc áo thay lời Nàng Bân.
Tháng tư, có những cơn mưa rào, sáng ra, nhìn cây cối như được khoác lên mình một màu xanh tươi mới, tôi đi chợ, rẽ qua phố bằng lăng, hàng cây bằng lăng xanh thắm hơn, xum xuê hơn, sẵn sàng đón cái nắng cái gió của mùa hè, sẵn sàng đơm nụ, hứa hẹn một mùa hoa bằng lăng tím đẹp dịu dàng. Con người cũng vậy! Dù bâng khuâng lưu luyến mùa xuân, nhưng cũng rộn ràng đón một mùa hè xao xuyến tiếng ve ran… và những sắc hoa rực rỡ, mang sắc thái đặc trưng của mùa hạ, như phượng vĩ và điệp vàng.
Tháng tư, là tháng hội tụ thời tiết của bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Thật thú vị khi ta được sống trong những khoảnh khắc của bốn mùa, có khi chỉ trong một ngày, hoặc vài ngày, cái lạnh không dài dằng dặc như cả mùa đông, cái nóng cũng chỉ bừng lên như muốn ảo diệu cho những hạt mưa còn đọng long lanh trên lá, tiếng sấm gọi hè cũng không rền dữ, và những hạt mưa giăng giăng trong gió heo may lành lành cứ đan xen. Chính vì vậy, tháng tư tạo nên những cảm xúc bâng khuâng lưu luyến, bởi tình cảm của con người luôn gắn bó với thiên nhiên tươi đẹp của đất trời, của hoa lá quanh ta.
Đất trời như cũng lâng lâng
Tháng Tư hội tụ bâng khuâng bốn mùa…
Đỗ Thu Yên


Đỏng đảnh tháng tư
Đã hai mươi năm. Tháng tư với những bông loa kèn trắng muốt tinh khôi, những mơ màng trong trẻo, những con đường thơ mộng, ngơ ngác trong sắc nắng ban mai, như một sự e ấp dịu dàng của người thiếu nữ đang độ xuân thì. Một chút mong manh, một chút thanh tao và có một chút bâng khuâng nhung nhớ không nói nên lời mà cứ thấm, cứ thấm vào ký ức, vào miền kỷ niệm. Giờ đây chỉ còn là những thước phim nhạt nhoà trong tôi.
Thay vào đó là cái nắng gay gắt chói chang của đất phương Nam. Với những tiếng sấm ì ầm báo hiệu cơn mưa mùa hạ sắp bắt đầu. Sự oi nồng làm cho ta có cảm giác ngột ngạt, bức bối như muốn bứt tung cái gì đó vô hình, đang kìm kẹp, đang đè nén, thử thách sự chịu đựng giới hạn trong lòng người.
Đầu hạ như một người tình đỏng đảnh, nóng lạnh thất thường, có đủ cả cung bậc cảm xúc hỉ – nộ, làm cho kẻ si như quay cuồng trong mớ bong bóng mù khơi, chằng chịt tơ giăng mờ mịt lối đi.
Khi cơn mưa trút xuống vạn vật như hồi sinh, sau những ngày héo úa tàn tạ khô cằn. Giàn sử quân tử vốn sức sống mãnh liệt và mạnh mẽ đến vậy cũng vàng úa, rũ lá rũ bông đợi chờ mưa móc. Bóng cây ngọc lan trước sân cũng chẳng còn vươn rộng xanh tươi, khó nhọc trở mình, uể oải quang hợp. Tất cả sự sống trước cơn mưa đầu tiên như ngưng tụ, đặc quánh và khó tính như người phụ nữ trong cơn chuyển dạ.
Tất cả hồi hộp nghẹt thở chờ đợi tiếng lộp độp của cơn mưa, như người đàn bà chờ đợi lời tỏ tình, với bao khát khao hy vọng, như thế gian được ban phát sự nhiệm màu, món quà lớn lao của mẹ thiên nhiên ban tặng. Như kẻ đang chết khát giữa sa mạc tìm được suối nguồn.
Tất cả như để ta cảm nhận giá trị lớn lao khi được hồi sinh, được tươi trẻ, nó khoan khoái đến tột cùng. Tất cả những héo úa, cùng bùng lên sức sống, vạn vật hoan ca. Cảm xúc vỡ oà trong tiếng mưa rơi, nhân gian lại dịu dàng, duyên dáng như người con gái mười tám đôi mươi. Một bản nhạc giao mùa với những cung bậc cảm xúc thăng trầm. Ôi tháng tư với tất cả đổi thay. Tâm hồn ta như được vuốt ve được vỗ về trong cơn mưa đầu hạ. Mọi thứ nhẹ nhàng hơn và lại cho ta mơ về một chút yêu thương một chút xuân nồng.
Nguyễn Thị Mai Diệp


Có thể bạn thích: