Quang Lê sinh năm 1981 tại Huế trong gia đình gồm 7 anh chị em. Vốn có niềm say mê và yêu thích với âm nhạc từ nhỏ, một chất giọng Huế ngọt ngào mà trầm ấm cùng với sự luyện tập chăm chỉ, hiện nay anh đang là một trong những ca sĩ hát dòng nhạc quê hương được yêu thích và đón nhận nhất ở cả trong nước và hải ngoại. Sau đây, hãy cùng TopChuan.com điểm qua những ca khúc hay nhất của anh nhé.
Ngày xưa anh nói
Bài hát này là một sáng tác của cố ca sĩ, nhạc sĩ Mạnh Phát, còn được biết đến với bút hiệu Tiến Đạt hay Thúc Đăng. Ông cũng là người đã tạo nên tên tuổi của ca sĩ Thanh Tuyền – ca sĩ hàng đầu dòng nhạc Vàng thời kỳ những năm 70.
Ca khúc được viết vào khoảng thời gian năm 1960 và đã được ca sĩ Thanh Tuyền thể hiện rất thành công. Một câu chuyện tình buồn giữa người chiến sĩ và cô gái nơi hậu phương, những tình cảm, những lời hứa hẹn trước khi lên đường nhập ngũ đã được tác giả thổi hồn, mang đến một làn gió mới.
Ca từ không quá văn hoa, bay bổng mà ngược lại rất bình dị, gần gũi. Âm điệu nhẹ nhàng mà tình cảm, tất cả những điều ấy đã được thể hiện một cách hoàn thiện nhất qua phần song ca của Quang Lê và Mai Thiên Vân.
Lời bài hát:
“Ngày xưa anh nói anh thương có em thôi không ai ngoài em nữa
Ngày xưa anh nói em như áng mây trôi theo anh về cuối trời
Muôn kiếp xây đời dựng lều hoa bên suối, sống cho nhau mà thôi
Những lúc sương chiều rơi và khi gió lơi
Rồi muà đông băng giá em không ngại sầu côi
Ngày xưa anh nói không mơ ước cao sang hay cung vàng gác tía
Ngày xưa anh nói anh mơ có em thôi cho tim hoà tiếng đời
Ðôi bóng chim trời quyện vào nhau bay mãi tới phương xa nào đâu
Đón ánh sao tình yêu buồn vui có nhau
Ðể ngàn câu thương nhớ xanh thắm màu nhớ thương
Thời gian đi qua bao mùa trăng
Khoác áo hoa rừng xanh
Anh theo lớp quân hành
Đi xây đắp thanh bình.
Từng đêm trông sao nhắc tên anh
Sao ơi sáng ngời thêm soi qua lòng đất mẹ lại buồn thủi não nề
Ngày xưa anh nói tuy xa cách đôi nơi nhưng hai người một lối
Ngày xưa anh nói em ơi có chia phôi mới biết tình lâu dài
Chinh chiến tan rồi đẹp mùa vui xác pháo thắm tô trên thềm hoa
Những gió mưa buồn xưa chìm theo giấc mơ
Chọn đời cho thương nhớ muôn kiếp trọn nhớ thương.”
Về đâu mái tóc người thương
Lại một ca khúc khác của cố nhạc sĩ Hoài Linh được Quang Lê thể hiện thành công. Vẫn là những đặc trưng trong sáng tác của ông với lời ca văn hoa, có vần điệu, mang tính chất gợi hình cao cùng giai điệu dễ nghe, mượt mà, êm dịu.
Trước khi cho ra đời MV ca nhạc này, bài hát chỉ được Quang Lê thể hiện dưới bản Audio. Tuy nhiên, nhận được sự quan tâm và yêu thích lớn từ phía khán giả, anh đã quyết định tự xây dựng kịch bản và sản xuất một câu chuyện dựa trên nội dung bài hát. Đây chắc chắn sẽ là một tác phẩm rất đáng để nghe thử một lần.
Lời bài hát:
“Hồn lỡ sa vào đôi mắt em
Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm
Thầm ước nhưng nào đâu dám nói
Khép tâm tư lại thôi
Đường hoa vẫn chưa mở lối
Đời lắm phong trần tay trắng tay
Trời đông ngại gió lùa vai gầy
Lầu kín trăng về không lối chiếu
Gác cao ngăn niềm yêu, thì thôi mơ ước chi nhiều
Bên nhau sao tình xa vạn lý,
Cách biệt mấy sơn khê
Ngày đi mắt em xanh biển sâu, mắt tôi rưng rưng sầu
Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu
Đường phố muôn màu sao thiếu em
Về đâu làn tóc xõa bên thềm
Lầu vắng không người song khép kín
Nhớ em tôi gọi tên, chỉ nghe tiếng lá rơi thềm.”
Xuân này con về mẹ ở đâu
Cố nhạc sĩ Nhật Ngân là người đã sáng tác nên ca khúc Xuân này con về mẹ ở đâu. Bài hát ra đời vào trước năm 75, thời kỳ đất nước đang còn bị chia cắt thành hai miền Nam – Bắc, chìm trong đau thương và khói lửa.
Nói về cơ duyên sáng tác bài hát này, ông có chia sẻ rằng đây là bài hát ông viết để tưởng nhớ đến người mẹ của mình. Cuộc đời ông vốn không được may mắn và suôn sẻ, người cha qua đời sớm, ông nhập ngũ tham gia vào chiến tranh giải phóng miền Nam. Quãng thời gian đó ông chưa từng được gặp lại mẹ. Sau này, khi đất nước đã lập lại hoà bình, ông lại sang Thái Lan để tị nạn. Đến khi được trở về thăm lại quê nhà thì mẹ ông đã mất.
Với sự thể hiện của Quang Lê, bài hát sẽ khơi gợi dậy những tình cảm về mẹ sâu kín nhất trong tâm hồn mỗi chúng ta.
Lời bài hát:
‘Xuân này con về Mẹ ở đâu?
Quê nghèo xuân về nhớ hắt hiu
Vườn xưa xơ xác hoa rơi rụng
Xuân về nụ hoa kém tươi
Xuân này con về Mẹ ở đâu?
Bao nhiêu xuân hẹn con vẫn đi.
Đời trôi như cánh chim phiêu bạt,
Bao lần xuân về, để mẹ hoài ngóng trông.
Mẹ ơi, Trong thời chinh chiến
Bao mùa Xuân con chẳng về nhà
Thanh bình vui cùng mẹ
Lại đành xa cách quê hương
Mẹ ơi, bao mùa xuân đến
Bao lần con mong mỏi về nhà
Xuân này con về quê tìm mẹ
Thì mẹ giờ đã ra đi
Xuân này con về Mẹ ở đâu
Quê nghèo xuân buồn thêm hắt hiu
Còn đâu năm tháng xưa thơ dại
Giao thừa bên mẹ
Ngồi kể chuyện tích xưa.”
Thư Xuân Trên Rừng Cao
Tác phẩm này là một sáng tác của nhạc sĩ Trường Kha và đã được Quang Lê mang đến gần hơn với người yêu nhạc.
Trong thời kỳ chinh chiến, đất nước chìm trong đau thương và tàn phá, những người con đất Việt sẵn sàng lên đường giành lấy sự độc lập tự do của dân tộc. Xuân đến, Tết về, nỗi nhớ quê hương, nhớ nhà, nhớ mẹ và người thân trào dâng trong lòng mỗi chiến sĩ nơi biên giới xa xôi.
Ở nơi quê nhà kia có mẹ già đang ngóng chờ, đang mong tin bình an nơi con, Ở nơi ấy, có các em thơ đang chờ mong những bộ quần áo mới đón Tết từ anh trai. Và cũng ở nơi quê nhà ấy, người con gái thương yêu vẫn hằng chờ đợi. Đợi một ngày đất nước được giải phóng, dân tộc được tự do, anh sẽ trở về.
Lời bài hát:
“Mời anh mời chị, mùa xuân lên đây thăm tôi
Nơi xa xôi khuất nẻo thưa người, núi rừng mịt mù sương
Mời e một lần rời xa nơi đang yên vui
Lên đây thăm lính ở trên rừng, để cùng ngọt bùi sớt chia
Thành phố xuân về vui rộn vui
Chân người chen chân lụa là khoe
Sợ rằng đồn xa này chẳng ai thăm
E tết lại không rượu mềm môi, không bánh không trà, chẳng hạt dưa
Chắc lại mừng xuân bằng phần lương khô
Đón giao thừa bằng đèn hỏa châu rơi.
Mời anh mời chị, mời e lên đây thăm tôi
Thư xuân đi tính đã bao ngày, biết người nhận được chưa
Nhìn mai nở vàng, lòng tôi sao nghe chơi vơi, xuân ơi xuân nếu chẳng vui gì
Hãy đừng đừng tìm đến chi.
Thành phố xuân về vui rộn vui
Chân người chen chân lụa là khoe
Sợ rằng đồn xa này chẳng ai thăm
E tết lại không rượu mềm môi, không bánh không trà, chẳng hạt dưa
Chắc lại mừng xuân bằng phần lương khô
Đón giao thừa bằng đèn hỏa châu rơi
Mời anh mời chị, mời e lên đây thăm tôi
Thư xuân đi tính đã bao ngày, biết người nhận được chưa
Nhìn mai nở vàng, lòng tôi sao nghe chơi vơi, xuân ơi xuân nếu chẳng vui gì
Hãy đừng đừng tìm đến chi.
Nhìn mai nở vàng, lòng tôi sao nghe chơi vơi, xuân ơi xuân nếu chẳng vui gì
Hãy đừng đừng tìm đến chi.”
Đôi Mắt Người Xưa
Bài hát là một sáng tác của cố nhạc sĩ Ngân Giang – một nhạc sĩ chuyên sáng tác thể loại nhạc Vàng của âm nhạc Việt Nam. Với giai điệu da diết, ngọt ngào, lời ca văn hoa, bay bổng cùng chất giọng Huế rất mượt, Quang Lê đã mang từng lời ca chạm đến trái tim người nghe.
Có thể nói rằng, đây chính là ca khúc được yêu thích nhất trong những sáng tác của cố nhạc sĩ bên cạnh hàng loạt những bài ca nổi tiếng được khán giả đón nhận khác như Em về kẻo mưa, Nối lại tình xưa hay Tôi vẫn nhớ….
Lời bài hát:
“Chuyện tình của tôi, tan vỡ từ lâu rồi tưởng không bao giờ còn nhớ
Nhưng bỗng một hôm trên đường ra phố thị, tôi gặp người yêu ngày nào.
Đôi mắt ưu tư, thật buồn nàng nhìn tôi
Rồi quay mặt bước đi, như không hề quen biết
Cũng đôi mắt này, năm xưa lạc vào hồn tôi
Trong những đêm không ngủ, chong đèn nhìn khói thuốc bay
Em ơi! dĩ vãng đôi mình được dệt thành bao kỷ niệm từ khi mới quen nhau
Ôi, đôi mắt người xưa, bao lần khóc ướt vai tôi, trong những đêm giận hờn.
Rồi ngày tháng êm trôi, cuộc đời chia hai lối
Bỗng một hôm có thiệp hồng báo tin vui
Tin em lấy chồng, khi về bên ấy, em có nhớ người xưa không?
Người tình của tôi, xa cách từ bao ngày tưởng không bao giờ gặp nữa.
Cơn gió chiều nay, vô tình mang nỗi buồn cho kỷ niệm thêm nghẹn ngào.
Thôi trách nhau chi, chuyện tình dù dở dang,
Đã tan thành khói sương, xin quên vào dĩ vãng.
Đôi mắt người xưa, xin đừng buồn vì tôi,
Cho trái tim tôi ngủ quên chuyện tình xưa lỡ làng …
Em ! dĩ vãng đôi mình được dệt thành bao kỷ niệm từ khi mới quen nhau
Ôi, đôi mắt người xưa, bao lần khóc ướt vai tôi, trong những đêm giận hờn.
Rồi ngày tháng êm trôi, cuộc đời chia hai lối
Bỗng một hôm có thiệp hồng báo tin vui
Tin em lấy chồng, khi về bên ấy, em có nhớ người xưa không?
Người tình của tôi, xa cách từ bao ngày tưởng không bao giờ gặp nữa.
Cơn gió chiều nay, vô tình mang nỗi buồn cho kỷ niệm thêm nghẹn ngào.
Thôi trách nhau chi, chuyện tình dù dở dang,
Đã tan thành khói sương, xin quên vào dĩ vãng.
Đôi mắt người xưa, xin đừng buồn vì tôi,
Cho trái tim tôi ngủ quên chuyện tình xưa lỡ làng …”
Mưa trên phố Huế
Xứ Huế mộng mơ luôn là nguồn cảm hứng vô tận cho những sáng tác văn thơ, nhạc họa. Lấy nguồn cảm hứng từ đây, nhạc sĩ Minh Kỳ đã viết ra ca khúc Mưa trên phố Huế để hoài niệm lại nguồn gốc của mình.
Ca khúc đã được rất nhiều ca sĩ đi trước thể hiện thành công, tuy nhiên, với Quang Lê có một chút gì đó rất đặc biệt. Anh là người con xứ Huế, mang trong mình tình cảm với miền đất này, sở hữu chất giọng Huế ngọt ngào nên cái hồn và chất thơ trong bài hát được diễn tả một cách chân thực và đậm nét nhất.
Lời bài hát:
“Chiều nay mưa trên phố Huế
Kiếp giang hồ không bến đợi,
Mà mưa sao vẫn rơi rơi hoài
Cho lòng nhớ ai.
Ngày chia tay hôm nao còn đây,
Nước trên sông Hương còn đầy
Tình đã xa gió mưa u hoài,
Mắt lệ ngắn dài.
Chiều mưa trên Kinh đô Huế,
Tiếng mưa còn vương kỷ niệm
Ngày quen nhau dưới chân Thiên Mụ,
Anh còn nhớ không.
Chợ Đông Ba khi mình qua
Lá me bay bay là đà,
Chiều thiết tha có anh bên mình,
Mà ngỡ hôm qua.
Hò ơi. Ơi hò.
Chiều mưa, phố buồn.
Chiều mưa phố xưa u buồn
Có ai mong đợi,
Một người biền biệt nơi mô
Để nhớ với thương một người.
Chiều nay, mưa trên phố Huế
Biết ai đã quên ai rồi,
Hạt mưa rơi vẫn rơi rơi đều
Cho lòng u hoài.
Ngày xưa mưa rơi thì sao,
Bây chừ, nghe mưa lại buồn
Vì tiếng mưa, tiếng mưa trong lòng
Làm mình cô đơn.”
Sầu tím thiệp hồng
Ca khúc này là một ấn phẩm của cố nhạc sĩ Hoài Linh. Đây là ca khúc được ông viết vào đầu những năm 60 của thế kỷ trước, đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong sự nghiệp khi ông chuyển sang viết nhạc Vàng. Sau bài hát này, ông đã cho ra đời hàng loạt những tác phẩm nổi tiếng khác như Căn nhà màu tím, Hai đứa giận nhau, Nhịp cầu tri âm…
Đây cũng là ca khúc đã làm nên tên tuổi của hàng loạt những ca sĩ, những cặp song ca từng vang danh trong làng nhạc Việt những năm trước đây như Chế Linh – Thanh Tuyền, Tuấn Vũ – Giao Linh hay mới đây là Quốc Đại – Cẩm Ly.
Gần đây nhất, màn biểu diễn song ca của Quang Lê – Lệ Quyên đã một lần nữa làm sống dậy ca khúc này, thổi một làn gió mới cho nó khi làm mới bản phối và thay đổi cách trình diễn. Sự thay đổi hợp lý này đã nhận được sự đón nhận nhiệt tình từ phía khán giả.
Lời bài hát:
“Từ lúc quen nhau chưa nói một lời gì, tỏ tình ta mến nhau
Nhiều đêm ngắm sao, mơ ước duyên tình mình,suốt đời tình thắm sâu
Nhớ thương đầy vơi, mộng thấy ai tìm về,
Làn môi xinh tuyệt vời
Để rồi buồn ơi, ánh trăng soi còn đó,
và nghe hơi gió biết rằng mình vừa mơ.
Khi yêu hồn như nở hoa xây mộng tuyệt vời,
Nắm tương lai trong bàn tay một câu nói thôi
Đôi khi gặp nhau, muốn khơi nhưng rồi lại thôi,
Nói ra e ngại, hoặc theo gió trôi
Hôm nay nhìn xe kết hoa xuôi ngược nẻo đường,
Gửi thư trao cho người yêu, vài câu luyến thương
Hân hoan hồn như nở hoa, trông chờ hồi âm,
Tắt ngay trong lòng chỉ thấy thiệp hồng
Chiều tím không mây, đường cũ bước lần về, buồn nghe day dứt tim
Nhìn xe kết hoa màu trắng ngỡ rằng mình mơ,
Pháo hồng nhuộm tím đường
Lá thu chậm rơi từng lá nghe buồn buồn tưởng bước ai tìm về.
Mở rộng vòng tay đón em nhưng nào thấy,
Sầu dâng lên tím biết bao giờ cho khuây”
Sương trắng miền quê ngoại
Đây là sáng tác của nhạc sĩ Đinh Miên Vũ. Bài hát được viết vào năm 1970 và được ca sĩ Duy Khánh trình bày lần đầu tiên tại miền Nam Việt Nam. Vào thời điểm đó, bài hát đã gây nên một sự rúng động lớn vì giai điệu cùng lời ca tha thiết, thấm đẫm tình yêu quê hương đất nước, khơi gợi trúng vào tâm lý của người dân thời đất nước còn chia làm hai nửa.
Được Quang Lê trình bày lại vào show diễn của Paris By Night những năm 90, ca khúc này lại một lần nữa tìm được sự đồng điệu và chạm đến trái tim của người hâm mộ. Đây cũng được xem là bài hát tạo nên tên tuổi và chỗ đứng của anh trong lòng khán giả.
Lời bài hát:
“Lội bùn dơ băng lau lách xuyên đêm
Sương trắng rơi vai tôi buốt lạnh mềm
Chim muôn buồn rủ nhau bay về đâu
Ngẩn ngơ lũ vượn gọi nhau
Nào những khi ôm thép súng tê tay
Đắm mắt theo bao hư ảo thở dài
Nơi chốn xa cuộc đời mẹ quẳng gánh
Em còn khều sáng ánh đèn từ sương mai
Mẹ biết bây giờ con ngồi gác nhỏ
Gió hẹn mưa thề một khi con về quê ngoại xưa
Để mẹ nhắn lời thăm
Trường làng cũ năm nào khi con còn bé nhỏ
Theo mẹ đến trường giờ đây con đường xưa còn đó
Tóc liều vờn gió ru hoài …
Bận hành quân nên khó thăm nhau
Nhưng có nhau như hơi thở vào đời
Tóc em còn cỏ thơm hương cỏ may
Để anh nói chuyện ngày mai
Bạn bè anh theo lớp tuổi ra đi
Dăm đứa thân đôi khi chẳng trở về
Xin có em nguyện cầu cho đời anh
Đá mềm chân cứng để mẹ còn tương lai.”
Liên khúc tình ca quê hương – lối về đất mẹ
Trong những năm 90, thời kỳ đầu khi Quang Lê mới trở thành một thành viên của trung tâm Thuý Nga, những ca khúc về chủ đề quê hương đất nước do ca sĩ này thể hiện luôn nhận được sự đón nhận nồng nhiệt từ phía khán giả. Đánh đúng tâm lý của những người con xa Tổ quốc luôn mong ngóng về quê hương, cùng với chất giọng xứ Huế ngọt ngào, có thể nói rằng liên khúc Tình ca quê hương – Lối về đất mẹ đã được Quang Lê và Tường Nguyên thể hiện rất thành công.
Lời bài hát:
“Tôi sinh ra giữa lòng miền trung
Miền thuỳ dương, ruộng hoang nước mặn đồng chua,
Thôn xóm tôi sống đời dân cày.
Quê hương tôi ấp ủ trường sơn
Quê hương tôi là đây nước chảy xuôi nguồn,
Sông cát dài biển xanh thái bình.
Đêm trăng cao tiếng hò à ơi,
Lời mẹ ru trẻ thơ giấc ngủ hiền ngoan,
Và trai gái quê gửi lời chân tình.
Qua bao nhiêu tuổi đời ngả nghiêng,
Quê hương tôi tả tơi khói lửa điêu tàn
Thôn xóm làng ngẩn ngơ lầm than.
Hò ơi, Hương giang ơi, giã từ kinh thành mộng mơ,
Lòng tuổi xanh, chia tay nhau biết trở về mô, ới hò..
Đây phương nam, lúa xanh bóng dừa uốn quanh,
Ta sức trai, đem cánh tay vẫy vùng ngày mai.
Người đi, đem dân ca tiếng hò, tiếng hò miền trung về miền nam,
Cho nhau nghe những lời thở than, giống nòi.
Ta chia nhau tiêng vui tiếng buồn nước non,
Ta quên đi bao tiếc thương tủi hờn tuổi son.
Hôm nay đi giữa dòng lệ rơi,
Mẹ Việt ơi từ này hiến trọn đời trai theo bước chân những người qua rồi.
Ta yêu thương đất mẹ mà thôi,
Quê hương ơi dù sinh tháng gửi cho người,
Trong tiếng cười giọng khóc đầy vơi…
Ngày qua, giã từ đất mẹ mà đi, vì nghe tình quê tình nước đôi bề.
Nước chia hai đường nước chưa về, xót thương cho người lỡ câu thề
Lên đường từ ly hỏi lòng mình lưu luyến gì?
Mẹ ơi, chỉ còn đất mẹ mà thôi, để con còn đi gìn giữ cho đời.
Đã mang trong lòng kiếp con người, phải thương nhau hoài chớ quên lời
Mong một ngày mài chan hoà đất mẹ niềm vui.
Hò ơi, ơi à ơi, mẹ thương con ra cầu ái từ, vợ trông chồng lên núi vọng phu.
Chiều chiều, chiều chiều trông về biên khu, lòng căm hờn oán quân thù. Ơi à, à ơi, à ơi.
Chiều nay, lối về đất mẹ là đây, đường xưa con ấp ủ bóng trăng gầy.
Có nghe đêm trường tiếng ru hời, có nghe đêm trường tiếng ai cười.
Suối lệ đoàn viên, giữa lòng đất mẹ triền miên.”
Có thể bạn thích: