Tác giả Hoàng Minh Tuấn sinh ngày 1 tháng 1 năm 1962, là kĩ sư công nghệ thông tin hiện đang làm việc tại Tập đoàn Công nghiệp – Viễn thông Quân đội. Xuất thân là học sinh chuyên toán trường THPT chuyên Nguyễn Huệ Hà Sơn Bình, nay là Hà Nội, tác giả không nhận mình là nhà thơ mà chỉ là “LÃNG ĐÃNG THƠ”. Tuy nhiên tác giả đã có khá nhiều bài thơ hay và được bạn bè cũng như cộng đồng mạng đón nhận. TopChuan.com xin giới thiệu những bài thơ hay của nhà thơ Hoàng Minh Tuấn.
Bài thơ: Tháng ba về
THÁNG BA VỀ!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà nội, 21/3/2018
Tháng ba về, nắng nhẹ rơi khe khẽ,
Gieo hạt vàng trên màu trắng hoa Sưa,
Hà nội đang đánh dấu buổi giao mùa
Xuân sắp đi qua, đón chờ Hạ đến.
Tháng ba về, bao làng quê trìu mến,
Đỏ rực trời, sắc hoa Gạo thắm tươi
Làng xóm ven đô rộn rã tiếng cười,
Cùng chào đón một mùa gieo trồng mới.
Tháng ba về, phố nhà ai hoa Bưởi,
Ánh trăng non reo ngọc xuống hiên nhà,
Tình ai trao nhờ hương Bưởi dẫn đưa,
Cho đắm say, cho ngất ngây hạnh phúc.
Tháng ba về, hoa Ban vùng Tây bắc,
Cũng dập dìu khoe sắc giữa Thủ đô,
Màu tím hoa Ban, màu tím đợi chờ,
Màu đỏ thắm hay tinh khôi trinh nữ…
Tháng ba về, hoa Xoan chúm chím nở
Toả hương thơm nhè nhẹ giữa trời xuân
Màu trắng hoa Xoan với nụ tím ngần
Đã gói cả tuổi thơ ta ở đó.
Tháng ba về, đôi khi trời trở gió,
Rét nàng Bân thỉnh thoảng cứ quay về,
Chẳng dài đâu nhưng cũng đủ tái tê,
Để nhớ mãi tháng ba trời rét buốt!
Tháng ba về, còn biết bao điều ước
Song hành cùng ta ấm cúng cùng ta
Để rồi một mai nếu phải rời xa
Sẽ mãi nhớ về tháng ba Hà nội!
Bài thơ: Thương quê
THƯƠNG QUÊ!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà nội, 23/7/2018
Quê hương! Tôi nhớ, tôi thương!
Hôm nay cơn bão vô thường quét qua.
Nước như biển cả bao la,
Vùng quê nay đã chẳng là xóm thôn!
Nước dâng, gió nổi sóng cồn,
Trời như trút cả nguồn cơn giận hờn!
Tiếng ai khóc lặng tìm con,
Tiếng kêu bi thương non ngàn cũng đau!
Mẹ ngồi đau đáu bi tráng rầu,
Đàn gà vựa thóc, ruộng rau mất rồi!
Màn trời chiếu đất hỡi ơi!
Bờ đê bám trụ nghỉ ngơi thế nào?!
Mà mưa vẫn cứ ào ào,
Nào ai biết được khi nào hết mưa?!
Bao giờ trở lại cày bừa?!
Trẻ con đi học trâu kia ra đồng?!
Bao giờ nước rút ra sông?!
Bao giờ hết ngập ruộng đồng trời ơi!
Dẫu biết lỗi tại ông trời,
Nhưng mà cũng tại con người nữa cơ!
Rừng kia đốn chặt từng giờ,
Lấy gì ngăn lũ, chặn mưa bây giờ!
Liệu con người có tỉnh ra?!
Đừng phá rừng nữa kẻo mà khổ dân!
Bão mưa còn biết bao lần,
Cầu mong lần tới bão không đi vào!
———
Bài thơ: Tình biển với thuyền
TÌNH BIỂN VỚI THUYỀN
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà nội, 20/7/2018
Đêm thu buồn, biển lặng sóng dịu êm,
Thuyền đi vắng, trăng soi vùng biển cả,
Sóng không về và Biển em lặng quá,
Cố dằn lòng chẳng dám nổi bão giông!
Nỗi nhớ Thuyền Biển giấu kín trong lòng,
Nay Trăng bi tráng lòng Biển như muốn khóc!
Những ngày tháng Biển 1 mình solo độc,
Biển đau bi tráng nhớ Thuyền lắm, Thuyền ơi!
Ôi cuộc đời biết bao những nổi trôi!
Biển cần lắm một bờ vai để tựa,
Thuyền hãy về, để Biển thôi nhung nhớ!
Thuyền hãy về, Biển em hứa dịu êm!
Để Biển hôn … bờ môi ấy … mạn thuyền,
Cứ nồng say, êm êm con sóng vỗ,
Cứ hôn Thuyền khiến trăng kia không nỡ,
Nên thẹn thùng, Trăng trốn chạy vào mây!
Thuyền nghe nhé Biển em mãi nồng say!
Cứ đi đi, cứ kiếm tìm Thuyền nhé.
Nếu không có một mối tình như thế
Hãy quay về Biển mãi đợi Thuyền ơi!
———
Bài thơ: Hạ lại về thắp lửa tình si
HẠ LẠI VỀ THẮP LỬA TÌNH SI!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà nội, 2/5/2018
Ta nhớ ngày xưa em với ta
Cùng nhau sánh bước buổi chiều tà
Hoàng hôn nhuộm bầu trời tím biếc
Để nụ hôn say sóng Tây Hồ?!
Ta nhớ ngày xưa ánh trăng non
Khe khẽ nhẹ buông những giọt vàng
Giọt thương, giọt yêu, đâu giọt nhớ?!
Thắm tình ta bao giọt nồng nàn?!
Ta nhớ nẻo về con phố xưa
Bằng lăng dẫn lối ta đón đưa
Màu tím thuỷ chung hoa khéo chọn
Tình mình như thể chẳng rời xa!
Ta nhớ cái ngày ta xa em
Hoàng hôn cũng đỏ rớt bên thềm
Em vẫn bên ta cùng sánh bước
Mà bờ vai rung, mắt ướt nhèm!
Dẫu biết anh đi hẹn ngày về
Vậy ai xui khiến đuổi trăng đi
Giăng mây khắp nẻo mưa trong mắt
Hồ Tây nổi sóng tiễn người đi…
Xuân đến, xuân qua, xuân lại đi
Người yêu em, nay đã trở về
Phượng hồng đỏ thắm, bằng lăng tím
HẠ LẠI VỀ THẮP LỬA TÌNH SI!
———
Bài thơ: Nắng tháng bẩy
NẮNG THÁNG BẨY!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà nội, 5/7/2018
Tháng bẩy về, nắng thế Hà nội ơi,
Hàng phượng kia cứ đỏ ngời màu nắng,
Cả con phố bỗng trở nên tĩnh lặng,
Trưa tháng bẩy chỉ còn tiếng dòng xe!
Em thân yêu, nếu có định trở về,
Xin em hãy khoan về trong tháng bẩy
Nắng, nắng, nắng, mặt đường như lửa cháy
Thương, thương, thương, anh dặn chớ vội về!
Tình chúng mình em nhỉ vẫn si mê,
Cháy trong tim như nỗi niềm của nắng,
Đợi hanh vàng tô tình ta nồng thắm,
Em hãy về Hà nội, nhé em yêu?!
Mặc cái nắng tháng bẩy cứ như thiêu,
Muốn đốt cháy cả phố phường Hà nội,
Yêu thương em, anh sẽ luôn chờ đợi,
Chờ thu về say đắm mãi tình ta!
Bài thơ: Lưu luyến khúc giao mùa
LƯU LUYẾN KHÚC GIAO MÙA!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà nội, 25/7/2018
Ta nhớ lắm những tháng ngày cuối hạ,
Nắng hanh vàng buông nhẹ tóc liễu bay,
Hương ổi vương thoang thoảng ở quanh đây,
Khúc giao mùa hạ tràn đầy lưu luyến!
Bông phượng sót trên cây còn bịn rịn,
Vẫn ngất ngây, vẫn thắm đỏ nồng say,
Trời se lạnh thoáng một chút heo may,
Để mặt hồ long lanh trận sương trắng!
Cơn gió lay, để lá vàng rơi rụng,
Nắng vàng hoe khoe sắc đợi thu về,
Đêm trăng buông bàng bạc cả miền quê,
Con phố vắng hương thu về gõ cửa!
Mưa cuối hạ cho ngọt ngào nỗi nhớ,
Cứ buông rơi, trôi cuốn lá bên đường,
Như lưu luyến một mùa hạ mến thương,
Thu có lẽ đang vẫy tay chào hạ!
Khúc giao mùa lòng xốn xang đến lạ,
Nửa muốn thu về, nửa tiếc hạ qua,
Để lòng ta mang nỗi nhớ diết da,
Khúc giao mùa xin đừng qua vội nhé!
Bài thơ: Nhớ mẹ
NHỚ MẸ!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Tôi chào đời cha còn đi mãi,
Mẹ thương binh ở lại quê nhà,
Tình quê ấm cúng thiết tha,
Lời ru, tiếng sáo, câu ca ngọt ngào!
Con mãi nhớ, khi nào cũng nhớ,
Cuộc đời mẹ vất vả lo toan.
Nồi cơm, manh áo, đồng tiền,
Sáu con khôn lớn, chăm, hiền, thảo, ngoan!
Cha ở xa, chu toàn tay mẹ,
Đôi lúc hư để mẹ dùng roi!
Roi buông nước mắt mẹ rơi,
Con đau nhưng thấm những lời bảo ban!
Nhà quê mình nông nhàn đâu dễ,
Sáu đứa con không thể ngừng lo,
Chiêm sang rồi lại đến mùa,
Lo khô hạn, lo mất mùa vì mưa!
Tiền học phí vẫn chưa đóng hết,
Tiền sách, vở, mực, bút bao nhiêu?
Đồng quê, tôm cá cũng nhiều
Chung tay cùng mẹ vượt nhiều khó khăn!
Bao vất vả nhọc nhằn nếm trải,
Rồi đến ngày gặt hái thành công,
Làng trên xóm dưới cùng mừng,
Đàn con thành đạt lẫy lừng miền quê!
Tưởng an nhàn khi về hưu trí,
Vì cháu con mẹ nghỉ đâu yên!
Dõi theo con cháu ngày đêm,
Tuổi già mẹ vẫn mãi bên gia đình!
Có gì đẹp hơn tình mẫu tử,
Mẹ ra đi … con nhớ … con thương!
Mẹ về chốn ấy thiên đường,
Ngày đưa tiễn mẹ vấn vương còn nhiều!
Thắp nén nhang bao điều con hứa,
Nội tộc ta mãi dựa vào nhau,
Đoàn kết trên, dưới, trước, sau
Gia đình ấm no thắm mầu yêu thương!
Hà nội, 30/7/2018
Bài thơ: Trăn trở lúc giao mùa
TRĂN TRỞ LÚC GIAO MÙA
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà nội, 26/7/2018
HẠ đã hết nhớ gì đứng lại,
NAY cuối hè còn mãi nồng oi
CŨNG lưu luyến giống như người
ĐÃ say tình mãi cứ hoài ngóng trông
HẾT vấn vương, nhớ thương còn đó
RỒI mưa rơi như có Ngâu về
THU đến, thu có say mê
SANG thu, thu có nhớ hè nữa không?!
LIỆU bao người không mong thu đến
CÓ bao người muốn tiễn hè qua
AI còn day dứt sang mùa
NGƯỜI nào còn biết rằng ta nhớ hè?!
TÌM phượng thắm của hè đâu có
ANH mãi còn cứ nhớ, hè ơi!
HẠ NAY CŨNG ĐÃ HẾT RỒI
THU SANG LIỆU CÓ AI NGƯỜI TÌM ANH
Bài thơ : Tình nồng thắm
TÌNH NỒNG THẮM
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà nội, 25/4/2018
Em yêu ơi từ sâu thẳm trái tim
Anh mãi nhớ về em nhiều lắm đó
Gửi về em tiếng bập bùng sóng vỗ
Như nỗi lòng trăn trở của hai ta.
Em tìm anh giữa biển cả bao la
Theo con sóng cứ xa mờ tít tắp
Anh vẫn biết tình lúc trong lúc đục
Vẫn một lòng mãi hát khúc yêu thương.
Cánh chim trời đã bay khắp bốn phương
Sao nhung nhớ cứ quay về nơi ấy
Nơi tiếng sóng ngàn năm reo vẫn vậy
Nơi một người cất giữ trái tim anh.
Nắng hoàng hôn đỏ tím buổi chiều hanh
Bờ cát vẫn nghiêng mình nghe sóng vỗ
Nhịp vấn vương, nhịp yêu thương, tư lự…
Để biển hôn bờ tới tận bình minh…
Cánh chim trời về trong sóng biếc xanh
Tình nồng thắm em ơi, em có biết?!
———
Có thể bạn thích: