Tết Nguyên đán là tết cổ truyền, rất cần những cảm xúc hồi cố, nhớ lại nếp xưa mà bâng khuâng với hồn dân tộc. Bài viết này TopChuan.com sẽ đưa quý độc giả hồi tưởng về tết cổ truyền của Hà Nội xưa, giờ đã biến đổi nhiều do thời gian và sự phát triển của xã hội. Các khách du lịch cùng TopChuan.com khám phá ngay những bài thơ hay về tết cổ truyền tại Hà Nội qua bài viết dưới đây nhé.
Phố Cổ Chợ Hoa
Mỗi năm mới đến gần
Phố cổ thành chợ tết
Từ Quan Thánh, Đồng Xuân
Đến Hàng Gai, Hàng Lược
Những phố phường nườm nượp
Người chen người chen hoa.
Những ngõ sâu hun hút
Cũng hồng thắm reo ca
Ông Hàng Mã nhìn ra
Một trời hoa đào nở
Cô Hàng Sứ mặn mà
Chào mời sao duyên quá.
Những giò lan tha thướt
Cụ ông nhìn ngẩn ngơ
Hoa cúc vàng óng mượt
Cụ bà mua lễ chùa.
Hai vợ chồng đong đưa
Cành đào mua chơi tết
Mắt anh nhìn thắm thiết
Miệng chị cười long lanh
Những chậu quất trĩu cành
Đám thanh niên rầm rĩ.
Hàng bong bóng vây quanh
Bọn trẻ con ầm ĩ
Có một chàng thi sĩ
Thơ thẫn dạo chợ hoa
Lạc vào hàng cây cảnh
Thả hồn bay, bay xa
Mỗi năm tết xa nhà
Lại nhớ về Hà Nội
Ơi! Phố cổ chợ hoa
Sao bồi hồi quá đỗi.
Nguồn: Sưu tầm
Xuân Hà Nội
Xuân đã về chưa Hà Nội ơi?
Ta về lồng lộng gió lưng trời
Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy
Nửa dường nhung nhớ, nửa xa xôi.
Bóng chiều bàng bạc bóng Hồ Tây
Mây pha màu khói, khói pha mây
Mùa xuân thấp thoáng như cô gái
Nắng hồng bẽn lẽn, má hây hây.
Ta theo tìm em giữa phố xa
Bao nàng áo đỏ đẹp như hoa
Bao màu ngói đỏ tươi son mới
Lấp lánh hoàng hôn những mái nhà.
Là đã bên nhau rồi đó em
Mùa xuân Hà Nội buốt hơi kem
Hoa đào nghiêng nụ lung linh gió
Lất phất mưa bay ướt lạnh thềm.
Nguồn: Sưu tầm
Không Khí Ngày Tết
Mờ mịt đất trời mưa bụi giăng
mơn man da thịt cảm khí xuân,
mấy ông cao tuổi khăn quấn cổ
nhẩn nha bàn chuyện gói bánh chưng.
Cành mai mảnh rẻ he hé mắt
lác đác đào tơ điểm nụ hồng
vườn quất rực lên màu vàng đậm
đã nghe náo nức cả vườn xuân.
Phố rộn rã hơn – ngày áp tết
hàng hóa muôn nơi cuộn đổ về
chỉ bóng hồ gươm là muôn thủa
sơ huyền trong buổi sớm sương mờ!
Trên giấy hồng điều như phảng phất
hồn xưa ẩn hiện những nét thần
tháp bút hào hoa trào bút lực
tung hoành trong lồng lộng thiên thanh.
Tác giả: Thi Ngẫu
Nhớ Hà Nội Xưa
Có một chiều lang thang trên phố
Người và xe chen chúc tầng cao
Khói, còi hơi nhức nhối ồn ào
Như hụt bước, rơi vào nỗi nhớ!
Hà Nội tôi trong từng nhịp thở
Phố của tôi, Ngõ nhỏ của tôi
Cây bàng già trước cửa đâm chồi
Vừa mới Tết, xuân khoe áo mới.
Hà Nội nhớ trong tôi vời vợi
Nét dản dị, nền nã thanh cao
Người khi xưa thân biết nhường nào
Nhẹ lời nói, chân tình nếp nghĩ.
Hà Nội đón xuân về, tôi kể
Pháo nổ, đào phai, câu đối xinh
Ông bà tôi với cả gia đình
Theo nếp cổ, cùng đi chúc tết.
Hà Nội qua thăng trầm đất nước
Chẳng thể quên góc phố hàng cây
Vọng leng keng! Nhớ bến đợi này
Ơi tàu điện! bao niềm tiếc nuối.
Hà Nội xưa nếu bây giờ có hỏi
Tôi nói rằng trái tim thương yêu
Bao khách du lịch tôi cũng nói chung điều
Yêu Hà Nội – Với một niềm Kiêu Hãnh.
Nguồn: Sưu tầm
Hà Nội Vào Xuân
Hà Nội vào xuân lấm tấm mưa rơi
Phố đông đúc nhộn nhịp người qua lại
Hè chen chúc muôn loài cây, trái
Từ bao miền về tết với Thủ Đô…
Chuyến tàu đi xao xuyến thẫn thờ
Tiễn đứa khách du lịch về ăn tết sớm
Trời đang lạnh đào năm nay nở muộn
Những nụ hồng mới lấp lửng đầu cây…
Nặng lòng trông quất đỏ dáng hây hây
Chiều Quảng Bá vườn cây hoa dạo cảnh
Bình thủy tiên nở hoa trong giá lạnh
Tơ lòng buông từng sợi trắng rung rinh…
Những phố con giờ bỗng tưng bừng
Nét xưa ẩn sau từng câu đối đỏ
Chậu hoa trà sao vẫn còn bỡ ngỡ
Đợi giao thừa mới chúm nở nụ xinh…!
Đêm cuối năm huyền diệu lung linh
Pháo hoa đỏ rực bầu trời TP
Đón giao thừa anh trao nhành lộc nhỏ
Bên cửa chùa em rút thẻ cầu duyên…
Xuân về rồi (tuy chẳng kịp nói lên
Lời ước hẹn một ngày đầu năm mới)
Nụ hôn lòng xuân ơi đừng tỏ vội
Để mai ngày phơi phới ánh mắt vui…
Tác giả: Đuyên Hồng
Với Xuân Hà Nội
Mùa cốm xa rồi hương còn đây
Sâm cầm về đâu cánh nghiêng trời
Biếc xanh tà áo em qua ngõ
Gói cả sông hồ thương nhớ ai.
Heo may về phố cho khăn áo
Lũ lượt xuống đường đón gió mai
Em đi về phía xuân đang chớm
Ta ngẩn ngơ tìm phía nắng phai.
Trễ chuyến giao thừa không về kịp
Ta hái đóa quỳnh khuya lẻ loi
Đi từ năm cũ sang năm mới
Hoa lỡ thì mà người đâu hay.
Hoa đào qua phố rao xuân chín
Áo đào qua ngõ gọi thầm nhau
Hà Nội chừng như thôi trở rét
Đoá quỳnh chợt thức giữa chiêm bao.
Nguồn: Sưu tầm
Có thể bạn thích: