Yêu đơn phương là một trong những đề tài không bao giờ cũ của âm nhạc. Cảm xúc buồn man mác, thất vọng, bất lực,…nhưng lại đầy tình yêu chân thành đan xen của thứ tình cảm tuyệt vời ấy khi ẩn chứa vào từng ca từ lại mang cảm giác rất riêng. Cùng TopChuan.Com thưởng thức một vài bài hát nhạc Trung về tình yêu đơn phương được yêu thích nhất hiện nay nhé!
Phi tù – Hắc Kỳ Tử
“Dù cho bầu trời bỗng dưng đổ cơn mưa em cũng chẳng trú đâu
Vì em luôn biết ở bên cạnh em có người chở che em mà
Đợi ngày nào đó dù cho sao chổi đâm vào trái đất đi nữa
Chẳng lo lắng, vì ở bên anh
Em thấy an toàn”
Vẫn là tình yêu ấy, vì có anh mà mọi thứ trở nên thật hoàn hảo, thật an tâm, thật đẹp đẽ trong mắt em. Thế nhưng những điều đó liệu có thực sự là những thứ chỉ mình em nhận được. Vẫn là thế giới yên bình ấy do anh tạo nên, vì anh mà tồn tại, một thế giới quá phụ thuộc vào anh, chỉ mong anh hiểu.
Người theo đuổi ánh sáng – Từ Vi
“Nếu như nói em là pháo hoa trên mặt biển
Anh sẽ là bọt sóng dâng trào
Để mỗi khoảnh khắc đều được em chiếu sáng cho anh
Nếu như nói em là dải ngân hà xa xôi
Chói lóa tới mức khiến người ta muốn rơi nước mắt
Anh sẽ là đôi mắt luôn dõi theo em
Luôn nhìn lên bầu trời đêm những khi cô đơn
Anh có thể mãi theo phía sau em
Như một cái bóng đuổi bắt tia sáng trong mơ
Anh có thể đợi ở ngã tư đường này
Dù em có đi qua hay không
Mỗi lần anh ngước lên vì em
Ngay cả nước mắt cũng cảm thấy tự do”
Người theo đuổi ánh sáng cuối con đường ấy, người chạy theo ánh sáng chói lóa nhất ấy chính là em, chỉ có em chạy theo những điều xa vời như ánh sao lấp lánh là anh. Người chạy theo tình yêu đơn phương đó tuy mệt mỏi, tuy thất vọng nhưng vui vẻ cũng chính là em. Cuối cùng thì vì có những khi quá yêu nên dù có ra sao em vẫn nguyện là người theo đuổi ánh sáng.
Đáng tiếc không phải anh – Lương Tịnh Như
“Đột nhiên cảm thấy giây phút này sao quá quen thuộc
Tựa như thước phim của ngày hôm qua và hôm nay đồng thời được trình chiếu
Thì ra giọng điệu em trong câu nói này lại rất giống anh
Đó chính là chứng cứ chứng minh chúng ta đã từng yêu nhau
Thiếu chút nữa em đã tự lừa dối mình, lừa dối cả anh
Yêu và được yêu không nhất định có liên quan đến nhau
Em biết được yêu thương cũng là một sự may mắn
Nhưng em không có cách nào giao hết chính mình
Vì anh em cố gắng thay đổi bản thân
Nhưng cũng chẳng thể thay đổi được câu chuyện đã định sẵn
Tưởng rằng chỉ cần bên cạnh anh thì đã là mãi mãi
Cứ ngỡ vẫn đang ở ngày hôm qua
Vì sao ngày hôm qua đã mãi xa rồi”
Cảm ơn những năm tháng đó đã có thể gặp anh, đã là anh và chúng ta đã có thể tìm thấy nhau. Thế nhưng cuối cùng, đáng tiếc không phải là anh, không phải chúng ta cùng đi đến hết con đường mà là một mình em và tình yêu còn lại. Sau này, đáng tiếc vẫn không phải là anh…
Năm tháng vội vã – Vương Phi
“Năm tháng vội vã, rốt cuộc hai ta đã bao lần nói câu chia tay để rồi sau đó lại dây dưa
Tiếc rằng chưa ai từng yêu mà không phải chịu đựng bao thăng trầm của tình yêu
Trong những năm tháng ấy, chúng ta nhất thời vội vàng trao nhau những lời ước hẹn khó chấp nhận
Rồi lại chỉ có thể đợi chờ người khác đến hoàn thành
Đừng trách dấu hôn kia vẫn chưa đủ kết lại thành vết chai
Ôm giấc ngủ đông dài cũng không thể mọc cánh thành tiên
Đừng trách đoạn tình cảm này không có đủ thời gian để luyện tập thêm nữa
Đây đã là sự khoan dung mà năm tháng ban tặng cho quãng thời gian lỗi lầm ấy rồi”
Năm tháng vội vã ấy chúng ta chẳng thể kịp nắm lấy nhau, bên nhau và chẳng thể tìm thấy nhau. Những năm tháng chóng vánh đẹp đẽ ấy ta lại chẳng thể nói ra nỗi lòng của nhau để rồi cuối cùng cũng tạm biệt nhau trong im lặng, trong sự nuối tiếc vội vã chia xa.
Là tự em đa tình – Thiếu Lâm & Thất Tú (Y Xuy Ngũ Nguyệt) – Hồ Dương Lâm
“Mưa xóa hết kỉ niệm, người đi
Như sóng cuốn xa bờ, biệt ly
Hoa sớm nở lại tàn, chẳng bận tâm
Bao thời gian ta đã bên nhau
Sao bước tiếp chẳng đành?
Người ơi
Yêu càng nhiều kết thúc sao quá xót xa
Anh sẽ chẳng quay về
Biết người đi, đơn chiếc riêng mình em .
Hạt mưa, lặng câm
Gợi về miên mang giấc mơ hôm nào
Mình em, bước thật nhanh
Ngược chiều yêu thương
Xóa đi hình bóng
Như con gió mơ màng, quyện hương
Vương má em xanh xao, héo gầy
Còn đây những kỉ niệm, mãi hoài mong
Anh đã xa ngàn khơi”
Đó là tình yêu đơn phương, cũng có thể chẳng phải đơn phương nhưng lại cứ cô đơn và buồn tủi trong chính cuộc tình của mình chỉ vì sự vô tâm, sự lạnh nhạt của những người tưởng chừng như yêu thương nhau nhất. Đến lúc nhận ra tất cả chỉ là sự đa tình của bản thân mình mà thôi.
Sau này – Lưu Nhược Anh
“Sau này, khi em cuối cùng cũng học được cách yêu thương
Tiếc rằng, anh đã biến mất giữa biển người mênh mông
Sau này, trong màn nước mắt em cuối cùng cũng hiểu được
Có những người, khi đã đánh mất thì sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa
Những cánh hoa trắng muốt của cây sơn trà
Chầm chậm rơi xuống chiếc váy xanh của em
Anh khẽ nói: “ Yêu em”
Em cuối đầu ngửi thấy một mùi hương thơm ngát
…
Anh sẽ nhớ về em như thế nào?
Anh sẽ mỉm cười hay chỉ ngồi lặng yên mà thôi?
Những năm gần đây, đã từng có một ai khiến anh bớt cô đơn hay chưa?
Sau này, khi em cuối cùng cũng học được cách yêu thương
Tiếc rằng, anh đã biến mất giữa biển người mênh mông
Sau này, trong màn nước mắt em cuối cùng cũng hiểu được
Có những người, khi đã đánh mất thì sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa”
Tình yêu đơn phương đầy hối tiếc khi ấy lại chính là thứ tình cảm thuần khiết cuối cùng còn sót lại của tất cả chúng ra. Sau này, dù có thế nào đều chỉ còn lại sự tiếc nuối, tiếc nuối vì không thể bày tỏ cho nhau, tiếc nuối vì sợ hãi mà mất nhau mãi mãi, tiếc nuối mãi vì không thể có sau này. Thật đáng tiếc sau này khi đã biết yêu một người thì người đó lại không còn là chúng ta của lúc ấy nữa rồi.
Không Chiếm Hữu – Lâm Minh Trinh
Tình yêu không hẳn là phải chiếm hữu, buông tay chứ không phải buông bỏ. Đôi khi ta buông tay chính là vì quá yêu nên mới buông tay để người mình yêu được hạnh phúc, buông tay để người ấy đến với những điều tốt đẹp hơn, buông tay để cho nhau một sự lựa chọn mới. Chính điều ấy có thể làm ta đau đớn nhưng cũng có thể khiến ta kiên cường hơn. Khi yêu là tạo cho nhau một khoảng trời tự do để người ấy vùng vẫy còn mình thì chịu đựng, đó chính là sự đau khổ của tình yêu từ một phía. Đơn giản vì ta chẳng thể chiếm hữu khi yêu…
Chầm chậm thích anh – Mạc Văn Úy
“Quá khứ và hiện tại
Chầm chậm thích anh,
Chầm chậm hồi tưởng
Rồi chầm chậm ở bên nhau, cùng anh già đi
Bởi vì chầm chậm chính là nguyên nhân tốt nhất”
Thật chậm rãi, thật nhẹ nhàng và thật tự nhiên như thế em cứ dần dần thích anh, dần dần chìm đắm trong thứ tình cảm một chiều này. Mãi là như thế những viễn cảnh hạnh phúc của chúng ta nhưng lại thật thật chậm, chậm đến mức gần như tan biến.
May mắn bé nhỏ – Điền Phức Chân
“Em nghe thấy tiếng mưa rơi trên thảm cỏ xanh
Nghe thấy tiếng chuông tan học vang lên nơi phương xa
Nhưng em lại không nghe thấy tiếng của anh
Đang nghiêm túc gọi to tên em
Khi yêu anh em vẫn chưa biết được lòng mình
Xa nhau rồi mới hiểu được thế nào là khắc cốt ghi tâm
Tại sao lại không phát hiện ra gặp được anh
Là điều tươi đẹp nhất trong cuộc đời này
Có lẽ khi đó còn mải vui đùa và khóc nhè
Mải đuổi theo sao băng vụt qua bầu trời
Người dĩ nhiên sẽ không nhớ
Là ai luôn âm thầm đứng đó bảo vệ em trong mưa gió
Thì ra anh chính là may mắn mà em muốn giữ lại nhất
Thì ra chúng ta đã từng đến gần tình yêu đến vậy”
Thì ra, em cũng từng có một may mắn nhỏ bé đến như vậy, may mắn duy nhất của em chính là anh. Vậy mà em cứ vô tâm chẳng nhận ra điều đó. Cuối cùng, chúng ta lại cứ quẩn quanh trong sự đơn phương lẫn nhau, mãi chẳng thể gặp nhau ở một điểm giao nào cả.
Em bằng lòng – Lưu Tú Vi (cover)
“Em chẳng cách nào chống cự, nhất là khi đêm về
Nhớ anh nhiều đến mức không thở được
Hận bản thân không thể lập tức đến bên anh
Và hét thật lớn với anh rằng
Em bằng lòng, bằng lòng vì anh
Em bằng lòng vì anh mà quên đi cả tên mình
Chỉ cần được ấm áp trong vòng tay anh thêm một giây
Cho dù phải đánh đổi cả thế giới, em cũng cam tâm”
Cuối cùng em cũng bằng lòng để người phụ nữ khác hát cho anh nghe, để người phụ nữ khác chăm sóc cho anh thay thế em. Em bằng lòng lùi về phía sau để nhường lại hạnh phúc anh, em cũng bằng lòng vì anh mà làm tất cả. Chúng ta đã nói chỉ nói chúc phúc không nói tạm biệt, vì em biết đoạn đường đơn phương, ta đi cùng nhau đã đến lúc phải kết thúc rồi.
Muốn cả thế giới biết anh yêu em – Lục Triết & Hạ Kính Hiên
“Anh đã không còn quyền để yêu em nữa rồi
Quá khứ của chúng ta cũng không thể quay lại
Chia tay anh vừa xa lạ lại vừa quen thuộc
Em khóc là vì em thích khóc thôi
Anh nợ em câu nói: “Anh yêu em”
Mà bấy lâu nay anh vẫn luôn giấu kín trong lòng
Có những tình yêu luôn mãi là bí mật
Và những điều đẹp đẽ sẽ được cất giữ lại trong kí ức
Anh đã từng muốn
Cả thế giới này biết rằng anh yêu em
Vậy mà cuối cùng chúng ta lại không thể ở bên nhau
Em gặp được anh, tuy đúng người nhưng lại sai thời điểm
Có lẽ tất cả là do ý trời”
Ta chẳng biết làm gì hơn ngoài đổ lỗi cho ý trời, cho duyên phận khiến ta không thể tìm thấy nhau giữa cuộc đời này. Cuối cùng, anh cũng không còn có quyền để yêu em, không có tư cách để quan tâm, lo lắng em vì chúng ta không là gì của nhau, vì mối quan hệ không tên này rồi cũng đến hồi kết. Anh mãi luôn nợ em một câu nói yêu, một câu tỏ tình chính thức. Tình yêu đơn phương bí mật ấy sẽ mãi chôn sâu trong anh, trong chúng ta như những kỉ niệm. Nhưng thật lòng anh luôn muốn cả thế giới biết anh yêu em…!
Ngã rẽ tiếp theo liệu có phải anh không – Dương Thừa Lâm
“Ngày buông tay ở ngã rẽ ấy….cho đến hiện tại vẫn tựa như 1 ảo giác.
Mãi cho đến khi lệ rơi….vẫn không thấu hiểu nỗi buồn của em.
Từng bức hình đều giống cảnh ly biệt.
Em vẫn mong đợi…có 1 ngày nào đó….có lẽ sẽ có người hiểu được.
Em có 1 tâm nguyện nhỏ…không cần nói ra nhưng có thể nghe thấy.
Mỗi ngày hôm nay thoáng chốc đã trở thành hôm qua.
Càng mong được thấy anh thì càng không thể gặp gỡ.
Càng mong được lại gần…thì dường như lại xa cách.
Càng khó khăn thì lại càng muốn được theo đuổi.
Giấc mơ của em bao giờ mới thôi tan vỡ…liệu anh có đang ở ngã rẽ tiếp theo không ?
Dù có buông tay hay không thì em vẫn luôn mong rằng”
Ngã rẽ tiếp theo em luôn mong rằng ở đó có anh đang chờ em, đứng đó để ta có thể chạm mặt nhau dù chỉ một chút rồi chia tay thôi. Dù có buông tay nhau lúc đó nhưng sau ngã rẽ ấy được nhìn thấy nhau thì dù nỗi buồn ấy có gặm nhấm từng ngày cũng có thể kiên cường mà bước tiếp. Vậy liệu ngã rẽ tiếp theo có phải là anh…?
Có thể hay không – Trương Tử Hào
“Anh từng nói sẽ đưa em đi khắp nơi, nhưng được nửa đường anh lại trở về nơi xuất phát,
Chìm xuống trong vô vàn những tự trách móc bản thân.
Chợt nhận ra mình không thể rời xa em, anh quyết định quay về, nhưng em đã không còn ở nơi ấy nữa…
Anh có thể chấp nhận hết tất cả những giận hờn vu vơ của em.
Anh có thể đưa em đi ăn thật nhiều, thật nhiều những món ngon.
Anh có thể bất ngờ mang đến cho em những ngọt ngào nho nhỏ.
Giống như những năm trước đây..
Mỗi ngày anh đều sẽ bất ngờ tạo cho em những niềm vui.
Em đau lòng, anh có thể trị khỏi.
Chỉ có em, mới có thể mang hạnh phúc đến cho anh.
Chúng ta đừng xa nhau nữa nhé.”
Có thể hay không, chúng ta đừng xa nhau nữa nhé, đừng cứ giấu mãi cảm xúc trong lòng nữa có được không. Sự dằn vặt, đau khổ và tuyệt vọng ấy bấy nhiêu đó là đủ rồi, không cầu kì nhưng chỉ cần thế thôi. Đoạn đường sau em sẽ chỉ vì anh mà kiên cường nhưng mong anh hãy vì em mà có thể, liệu có thể không?
Có thể bạn thích: