Tình yêu tuổi học trò – cũng có thể là tình yêu đầu của nhiều người, chóng vánh, nhẹ nhàng nhưng là kí ức khó phai nhất trong cuộc đời mỗi con người. Những rung động đầu đời ấy luôn là những kỷ niệm đẹp đẽ nhất, khó quên nhất, thậm chí ảnh hưởng sâu sắc đến tương lai của mỗi người. Nhiều năm sau, tuổi thanh xuân qua đi, tình yêu đó chỉ còn lại trong những bài hát cũ, nhớ lại cái thời yêu nhau chân thành và ngốc nghếch rồi mỉm cười một mình. TopChuan.Com xin giới thiệu với bạn đọc những bài thơ hay viết về tình yêu tuổi học trò
Bài thơ: Một thời nhất quỉ nhì ma – Thu Hiền
MỘT THỜI NHẤT QUỶ NHÌ MA
Thơ Thu Hiền Thu Hiền
Thuở ấy tôi học trò ngốc lắm
Thương thầm cô nhỏ ở bàn trên
Chẳng biết tỏ bày niềm thương nhớ
Dại khờ toàn kiếm chuyện chọc em
Có bận tà áo dài loang tím
Còn tôi ngu ngơ đến nực cười
Nghịch vẽ bằng lăng làm kỉ niệm
Mắc mưa…lem áo…lệ em rơi
Còn giấu bút, thước cùng sách vở
Không may thầy gọi em trả bài
Vở thiếu thầy phạt em điểm kém
Tặng kèm tên trong sổ đầu bài
Chẳng biết rồi trời xui đất khiến
Bữa đó chợt nổi máu anh hùng
Sâu róm, thằn lằn và rắn ráo
Lén bỏ cặp em…như gã khùng
Em giận xin thầy cho chuyển lớp
Tôi ngẩn ngơ tự trách mình
Bàn trên thiếu bóng em…trống vắng
Tôi thẫn thờ giống kẻ điên
Xa rồi thủa nhất ma nhì quỷ
Nhớ hôm lớp cũ về tựu trường
Em bảo:_ ngày xưa ông nghịch quá
Tôi mến mà hổng có dám thương
Xấu hổ tay dư thừa gãi tóc
Kí ức ngày xưa bỗng tràn về
Câu xin lỗi em từ dạo ấy
Bây giờ…dẫu muộn..ấy đừng chê
Hạlong 10.8.2018
Ảnh sưu tầm internet
Bài thơ: Tuổi mộng – Phan Thúc Định
TUỔI MỘNG!
Tác giả: Phan Thúc Đinh
Sau tháng ngày nép mình bên cánh phượng
Chờ thu sang bàng khoác áo biếc rờn
Và sáng nay nghe rộn rã sân trường
Nắng mơn trớn trên mơn man tán rộng.
Tiếng ríu rít của chích bông lay động
Cả sân trường sống dậy những niềm yêu!
Tà áo dài tha thướt biết bao nhiêu
Làn tóc mộng bay ngang trời bối rối!
Em trở lại cho tim anh nóng hổi
Nhung nhớ xa anh khắc lá đợi mùa
Em mơ màng bên khung cửa gió lùa
Mắt hóng đợi nắng trở màu óng ả!
Sương trễ nải chẳng muốn xa cách lá
Lần lữa lăn rồi neo cuối ngọn cành
Anh nhìn em sợ chớp mắt mong manh
Sẽ làm hỏng phút hồn em hóa mộng!
Đôi chim khuyên cũng ra điều hớt hóng
Khi thấy anh âu yếm trọn ánh nhìn
Trang vở đầu tiên anh vẽ hình trái tim
Em ngúng nguẩy…Anh dại ngây từ phút ấy!
Phủ Quỳ, 9/8/2018.
Cụ Định.
Bài thơ: Tình ca tháng năm – Lê Hương
TÌNH CA THÁNG NĂM
Tác giả: Lê Hương
Anh có về mùa phượng tuổi mười lăm
Tuổi trăng tròn hai đứa mình chung bước
Những rung cảm ngây ngô bồng bột
Giấu vào tim rồi sao vẫn cứ mãi rung…
Anh có về trường cũ tháng năm
Nghe tiếng ve kêu bản tình ca khắc khoải
Cánh phượng ép tặng nhau vẫn còn giữ mãi
Nét chữ thẹn thùng trên lưu bút ngày xanh..
Rung động đầu đời em trao cả cho anh
Năm tháng qua đi có ai ngờ sống dậy
Tình yêu học trò trắng trong thủa ấy
Anh có về viết tiếp bản tình xanh
Cho sân trường vui rộn tiếng yến oanh ..?
HỒ CHÍ MINH city 10-8-2018
Bài thơ: Lập lòe tháng ba – Đỗ Hương
LẬP LOÈ THÁNG BA
Tác giả: Đỗ Hương
Ta về lại tháng Ba
Con đường hoa Gạo cháy
Rực lòng em thuở ấy
Một thời yêu yêu anh.
Một vùng trời thiên thanh
Lập loè hoa Gạo đỏ
Con đường xào xạc lá
Vòng vèo như bức tranh.
Cái xe đạp của anh
Lắc và rung như quỉ
Sòng sọc cái chắn gió
Chắn bùn bắn lung tung.
Gạo và Đa làng em
To như trong cổ tích
Rễ cây buông như mành
Chim từng đôi tíu tít
Ta vẫn tiễn nhau về
Đi qua cây Đa Yến
Ở đó rất nhiều ma
Bọn trẻ hay bảo thế.
Ta hồi xưa rất trẻ
Tóc em dài chạm khoeo
Gội đầu đứng trên ghế
Bồ kếp óng đầy thau.
Bập bùng ghi-ta nâu
Bản tình ca bỏ ngỏ
“… sắp xa rồi người yêu,
đường biên cương ngập gió…”
Một thời ta bên nhau
Yêu mà trong hơn gió
Múc gội đầu cho nhau
Khạo khờ như con trẻ.
Quấn quýt ta không rời
Bản tình ta cùng hát
Nhớ ” chuyện phim buồn” không
” the sad movie” đó.
Kiểu phát âm như bồi
Hai đứa cùng khúc khích
Lập loè hoa Gạo ơi
Mình đưa nhau về nhé.
Giờ tháng Ba qua rồi
Còn nhớ không chàng Ngỗng
Bập bùng ghi-ta nâu
Bản tình ca lơ đễnh
07/03/2017
Đỗ Hương
Bài thơ: Mùa hè kỉ niệm – Phan Thị Tuyết Vân
MÙA HÈ KỶ NIỆM
Tác giả: Phan Thị Tuyết Vân
Tiếng ve giục giã gọi hè về.
Bên đường phượng vĩ nở đẹp ghê.
Tia nắng chói chang xuyên kẽ lá.
Hai đứa mình chung một ô che.
Cứ muốn gần nhau mãi thế này.
Sánh bước kề bên nắm chặt tay
Cho bản nhạc ve ngân nga mãi.
Gửi chùm hoa phượng chút men say.
Vẫn biết thời gian chẳng ngừng trôi.
Sân trường đỏ thắm rực khoảng trời.
Mối tình đã lớn theo năm tháng.
Kỷ niệm bên nhau những tháng ngày.!!
Giọt Mưa Thu
HN 15/5/2018
Bài thơ: Tìm lại tháng tư – Lê Đình Tiến
Tìm Lại Tháng Tư
Tác giả: Lê Đình Tiến
Tôi trở lại sân trường ngày xưa ấy
Cây bàng vẫn xanh nơi cũ hẹn hò
Những khuôn mặt sao giờ xa vắng quá
Tìm một người… còn lại câu thơ!
Có cô bé hay ngang qua cửa lớp
Liếc trộm tôi rồi vờ vĩnh lạnh lùng
Tôi khờ quá nên một thời chẳng biết
Có ngờ đâu cô gái đó yêu mình.
Ai đâu biết tình yêu là như thế
Những ngây thơ và cả những thật thà
Thuở đi học tôi thích ngồi cuối lớp
Viế thơ tình và ngắm một người qua.
Tôi về sớm đợi một người tan lớp
Hẹn hò nhau mà chẳng nói câu gì
Hoa sấu rụng vương đầy trên làn tóc
Em vô tình mang cả tháng tư đi.
Và tôi biết mùa thi rồi cũng đến
Xác con ve bỏ lại gốc cây già
Lần hẹn cuối thế rồi em không đến
Tôi trở về không tắt nổi mùa hoa.
Em lên phố xa nhau từ dạo ấy
Mà nhớ thương còn mãi đến bây giờ
Tôi ở giữa tháng tư và tôi tiếc
Chẳng bao giờ tìm lại được tháng tư.
Thơ: Lê Đình Tiến
Ảnh: st
Bài thơ: Hoa nắng – Nghiêm Mẫn
HOA NẮNG
Tác giả: Nghiêm Mẫn
Giấc ngủ len vào lúc nửa đêm
Đưa tôi về lại tuổi thần tiên
Tuổi mộng, tuổi mơ thời cắp sách
Gập ghềnh phố nhỏ tôi với em.
Hoa nắng hôn nhẹ trên mái tóc
Đậu xuống vai gầy vuốt ve em
Lặng đi bên cạnh tôi thầm trách
Có lẽ riêng tôi nắng chẳng quen.
Giật mình tỉnh giấc trong đêm vắng
Hoa nắng và em đã đâu rồi
Bâng khuâng tự hỏi nơi xa ấy
Có lúc nào em nhớ đến tôi.
Phố nhỏ hôm nay nắng ngập tràn
Mình tôi trên phố, vắng em thôi
Giơ tay bắt đền chùm hoa nắng
Một khoảng lặng không…tôi với tôi.
Tác giả:NGHIÊM Mẫn
Bài thơ: Nhành Phượng Khô – Phạm Hùng
NHÀNH PHƯỢNG KHÔ
Tác giả: Phạm Hùng
Ve rộn rã gọi hè về đổ nắng
Đỏ rực trời chen mây trắng phượng đơm
Chân bước đều khu phố nhỏ chiều hôm
Bao kỷ niệm bủa tràn ôm ký ức.
Cũng một buổi trưa hè trời nóng nực
Bắt tôi trèo bẻ phượng thực là cao
– “Thế là huề, công tớ đã ghi vào
Dòng lưu bút hôm nào đưa cho tớ”.
Cầm cành phượng: – Cậu ơi mau đoán thử
Liệu tớ còn sẽ giữ đến bao lâu?
Thấy phân vân… nàng buông nhẹ tiếp câu
– Tớ ép lại, không bỏ đâu nhé Ngốc.
Cả hai bỗng… lặng im trong phút chốc
Tự bao giờ, tay nắm chặt bàn tay
Chẳng nhạt phai những rung động thơ ngây
Dẫu đã trải ngàn, vạn ngày cuộc sống.
Tôi nhập ngũ, buồn vui cùng con sóng
Người sẻ chia lúc biển động… là em
Tôi luôn cười khi nhận cánh thư êm
Một buổi đọc bỗng nhiên con chữ múa.
Em nhắn bảo… không thể còn gặp nữa
Nhà chuyển rồi, bao hẹn hứa vụt bay
Ôi giấc mơ! Sẽ chung bước một ngày
Nửa trái đất… tôi ngắn tay để với.
Dòng đời vẫn cứ trôi dù chẳng vội
Phương trời xa em nhớ tới phượng không?
Còn riêng tôi mãi ghi khắc trong lòng
Nhành phượng khô ngày xưa… Nàng có giữ?
PH. 11.05.2015.
Bài thơ: Lúng liếng ơi – Phan Thu Hà
LÚNG LIẾNG ƠI
Tác giả: Phan Thu Hà
“Lúng liếng à lúng liếng ơi
Có một cuốn vở ai đánh rơi
Mất gì mình mới cho ấy chuộc
Bằng không mình giữ để đọc chơi”.
Chọc nhỏ giận rồi nhỏ không nói
Lặng im trên suốt dọc đường về
Vào mùa phượng đỏ ve inh ỏi
Hắn đành lẽo đẽo một thôi đê.
Nhỏ ngồi bàn trên hắn bàn dưới
Đủ trò nghịch ngợm nhất quỷ ma
Thấm thoắt mấy mùa …năm học cuối
Lại thêm mùa cây phượng trổ hoa.
Nhỏ lớn bổng rồi đâu còn nhỏ
Hắn cũng phổng phao đúng “ trai làng “
Ai xui chữ “ ghét “ thành cầu nối
Một ngày hai đứa hẹn nhau sang.
Vu vơ hắn nhắc từng chuyện cũ
Lại gọi nhỏ bằng :” lúng liếng ơi”
Đỏ mặt nhỏ cười không giận nữa
Ngày mai mỗi đứa một phương rồi.
Vu vơ hắn khẽ cầm tay nhỏ
Nhỏ cũng để yên chẳng nói gì
Bông phượng ép vào trong cuốn vở
Lời yêu đầu ngỏ trước mùa thi.
Rồi hắn lên đường xa nhỏ mãi
Ngày đi nào biết được ngày về
Nước mắt chia ly chiều ái ngại
Hoàng hôn buông tím cả chân đê.
Ngày ấy xa rồi mùa hoa phượng
Hai đứa trôi theo những cảnh đời
Tình đầu đẹp mãi trong tim nhỏ
Ngỡ ngàng ai gọi :” lúng liếng ơi !”
Bài thơ: Cô bé – Phạm Hồng Giang
CÔ BÉ
Tác giả: Phạm Hồng Giang
Anh vẫn thích gọi Em là cô bé.
Em mỉm cười : chẳng bé nữa đâu Anh.
Má bớt hồng tóc cũng chẳng còn xanh.
Chỉ còn lại chút chòng chành nhung nhớ.
Nhưng Em ơi tình yêu là hơi thở.
Vẫn ngọt ngào như cái thủa ngày xưa.
Thủa thơ ngây cùng bạn hữu trêu đùa.
Đâu dám cầm tay dù lòng thì rất muốn.
Rồi những buổi trèo tường khi đến muộn.
Chúng bạn cười cô giáo bắt quay lưng.
Có những hôm nghỉ học lúc nửa chừng.
Lại rủ nhau trèo bẻ cành phượng đỏ.
Thủa ấy trong Anh vẫn còn đâu đó.
Văng vẳng bên mình lời ngỏ yêu thương.
Góc sân trường còn đâu đó vấn vương.
Chùm phượng vĩ nở đỏ đường ly biệt.
Anh vẫn muốn gọi Em dù có muộn.
Cô bé ….
Ngày nào ….
Xáo trộn …
Tim Anh !
25/03/2015 Hồng Giang.
Bài thơ: Phượng xưa – Hoàng Lan
Phượng xưa
Tác giả: Hoàng Lan
Anh tìm em xuyên suốt những mùa Ngâu
Mưa giăng lối trắng bạc đầu nỗi nhớ
Thương ánh mắt đỏ hoe chiều nức nở
Chia tay rồi ngày Hạ chở niềm đau.
Tình chúng mình còn gì lại trong nhau
Hoa phượng thắm nát nhàu mưa tháng Bảy
Đau đáu mắt ảnh hình em nào thấy
Xa em rồi mùa Hạ cháy bơ vơ.
Chiều nghiêng rồi anh ghép nắng thành thơ
Sao chỉ thấy là hững hờ chua chát
Tà áo ấy đôi lần anh khao khát
Trắng trinh nguyên hồn anh lạc sân trường.
Anh tìm em đã mấy bận mù sương
Mờ nhân ảnh chữ Thương còn bỏ ngõ
Nếu có lần em về ngang lối nhỏ
Cánh phượng hồng còn đó thẫn thờ trông
Hoàng Lan
Bài thơ: Ấy à – ấy ơi – Trịnh Thanh Hằng
ẤY À – ẤY ƠI
Tác giả: Trịnh Thanh Hằng
Ấy ơi tớ bảo ấy này
Cho mượn quyển vở của ngày hôm qua
Ngày mai trả vở người ta
Bông hồng ép giữa thật là tinh khôi.
Ấy à đã đến giờ chơi
Mình ngồi riêng nhé một nơi góc trường
Thấy bông phuợng rụng mà thương
Nhặt lên phủi khẽ cài vương tóc thề.
Ấy ơi mỗi buổi chiều về
Đuổi ong bắt bướm triền đê sau làng
Cánh diều bay bổng ngỡ ngàng
Về mau đi nhé mẹ sang đánh đòn.
Ấy à nghiện tiếng cười giòn
Của cô bạn học mới tròn đôi mươi
Long lanh mắt nhãn thật tươi
Rưng rưng ứa lệ tiễn người nhập quân.
Ấy ơi mai bước phong trần
Sống đời quân ngũ muôn vàn gian nan
Ngủ rừng lội suối băng ngàn
Ngắt nhành hoa nhỏ Phong lan tặng người.
Ấy à nghỉ phép về xuôi
Đến thăm ấy nhé cho nguôi nỗi lòng
Nụ hôn ấp ủ chờ mong
Đầu đời tặng ấy nối vòng yêu thương.
Ấy ơi….
Trịnh Thanh Hằng
Bài thơ: Tỏ tình – Hồ Viết Bình
TỎ TÌNH
Thơ Hồ Viết Bình
“Phượng hồng” bài hát rất hay
Giúp tôi nói hộ lòng này với em
Hôm qua tập hát cả đêm
Hôm nay tích tịch bên thềm say sưa
Chắc em cũng đã biết thừa
Tỏ tình kiểu ấy đã xưa lắm rồi
Bây giờ công nghệ quá trời
Chỉ cần anh “tít” một hồi em sang
Nghĩ vậy tôi rất hoang mang
Nhưng không phải thế kìa nàng đang vui
Nhìn lên miệng nở nụ cười
Anh ơi em đã nhận lời tình anh.
Bài thơ: Dấu thời gian – Tú Uyên
DẤU THỜI GIAN
Tác giả: Tú Uyên
Hạ vừa buông tiếng thở dài
Ta lâng lâng nhớ ô mai tuổi hồng
Có lần em dẩu môi cong
Chẳng yêu sao lại bòng bong…rối bời?
Thư tay trao giữa giờ chơi
Ừ thì tôi trót…nhớ người bàn trên
Có lần giả bộ ngồi xen
Môi vừa chạm ánh mắt hiền…của ai.
Lời yêu viết dưới nắng mai
Phượng hồng hái vội lén gài…trang thơ
Tình đầu tôi giống gã khờ
Còn em trinh trắng mắt mơ mộng buồn…
Trách chiều xưa chợt mưa tuôn
Lời yêu trôi mãi, hạ cuồn cuộn đau
Mình tôi với mối tình đầu
Ngẩn ngơ tìm lại dấu màu thời gian…
Tú Uyên
Bài thơ: Hạ chia ly – Trần Diệu Hương
HẠ CHIA LY
Thơ : Trần Diệu Hương
Kìa phượng đỏ rực trời Hạ cháy
Tím bằng lăng, vàng dãy điệp rơi
Tiếng ve ngân khúc rã rời
Sân trường lặng ắng một thời xót xa.
Ai còn nhớ tình ta thủa trước
Còn nhớ không hẹn ước năm nào
Hè này lòng vẫn nao nao
Nhớ bàn tay ấy hôm nào người ơi.
Cùng đan nắm thảnh thơi ta bước
Nắng nhẹ nhàng soi được bóng em
Hè này em vẫn mơ thèm
Anh cùng em bước bên thềm Hồ Tây.
Nào ai biết rồi đây ly biệt
Cuộc đời này khắc nghiệt lắm thay
Chẳng còn ước vọng đan tay
Tiếng ve ly biệt đan đày không gian.
Sóng sông Hồng ly tan hẹn ước
Đường Thanh Niên vắng bước người ơi
Hoàng yến buông cánh rã rời
Sen hồng phai sắc người ơi ai ngờ.
Em vẫn ngóng vẫn chờ người hỡi
Vẫn mơ màng mãi đợi mãi trông
Dù cho mưa gió bão giông
Hè này đốt lửa sao không thấy người.
Cố nhân hỡi phượng tươi kết trái
Lời hẹn xưa mãi mãi không thành
Chôn vùi giữa khoảng trời xanh
Phượng hồng rũ cánh, lìa cành … chia ly …
Bài thơ: Còn mãi với thời gian – Bùi Thế Uyên
CÒN MÃI VỚI THỜI GIAN
Tác giả: Bùi Thế Uyên
Ngọn lửa tình tưởng chừng như đã tắt.
Bỗng trở về trên ánh mắt bờ môi.
Dấu yêu xưa đã có lúc xa rồi.
Cứ hiển hiện trong tôi ngày thơ dại.
Nhớ về ai với nụ cười thân ái.
Hương tình em còn mãi với thời gian.
Anh tìm về trong ký ức miên man.
Cánh phượng tàn dâng tràn mùa hạ cũ.
Kỷ niệm tuổi thơ bạn bè một lũ.
Giờ ra chơi ngồi túm chuyện bù la
Chỉ mình em e ấp đứng nơi xa.
Ánh mắt buồn xa xăm nhìn rất lạ.
Ta nhìn nhau trong lòng tưởng như đã.
Bởi yêu rồi chỉ là gã khờ thôi
Ta tìm về ký ức đã xa vời.
Tim buồn trôi của những ngày tuổi ngọc.
Nhớ thầy cô của một thời khó nhọc.
Giờ xa rồi lại khóc bởi vì thương.
Xa bạn cũ lòng bỗng thấy vấn vương.
Ước tháng năm nụ hương tình trở lại.
Gặp lại nhau tím bằng lăng mê mải.
Kỷ niệm này sống mãi với thời gian.
Nghĩ về em tình yêu cứ dâng tràn
Ngọt bờ môi đan xen niêm hạnh phúc.
Warszawa
10/06/2018
Bài thơ: Mắt giếng – Phan Huy Hùng
MẮT GIẾNG
Thơ Phan Huy Hùng
Cái giếng khơi sân trường ngày xưa
Giờ ra chơi em đu đưa vuốt tóc
Anh gọi mây trời lang thang mặt sóng
Tiếng cười lòng giếng âm vang.
Rồi một ngày em vào tự vệ dân quân
Anh ra chiến trường đánh giặc
Chỉ còn lại trong nhau đôi giếng mắt
Soi mọi nẻo đường ta đi.
Ngày trở về giếng mắt em vẫy lá quốc kỳ
Mắt anh bóng hình em đẹp ngày thống nhất
Tình yêu như dáng hình đất nước
Trọn vẹn một niềm tin …
Kỷ niệm sân trường đáy giếng còn in
Anh và em gặp nhau cái nhìn hạnh phúc
Đất trời lúc trong lúc đục
Cuộc đời ta trong giếng mắt chẳng phai mờ.
Kỷ niệm ùa về quấn quýt những vần thơ !
———
Bài thơ: Cánh bướm khô – Trương Túy Anh
CÁNH BƯỚM KHÔ
Thơ: Trương Túy Anh
Hắn cao lêu nghêu
Ngồi bàn tít cuối
Thường hay lúi húi
Vẽ bậy trêu ngươi.
Một hôm ra chơi
Khều tôi nói nhỏ
Hẹn nhau trước ngõ
Về quê hắn chơi.
Đêm trăng sáng ngời
Ngồi bên ruộng lúa
Tim tôi nhảy múa
Lòng thấy nao nao.
Bỗng hắn thì thào
Ngày mai xa nhau
NGƯỜI TA có nhớ
Đêm nay đầy sao?
Cứ nói vu vơ
Ngập ngừng tay nắm
Tiếng mẹ gọi mắng
Về đi con ơi…
Ngày lễ ra trường
Phượng đỏ sân vườn
Ve sầu rả rích
Nghe ai thút thít.
Nghẹn lời tạm biệt
Hắn đưa tấm thiệp
Kèm theo bướm ép
Cánh vừa mới khô.
Tôi về Thủ đô
Không còn gặp hắn
Cánh bướm no nắng
Vẫn nằm trong tim
Có thể bạn thích: