Những dòng cảm xúc nhẹ nhàng, man mác, giăng bận bịu khắp coi lòng luôn là món quà tinh thần không thể thiếu dành cho những trái tim nhạy cảm, khao khát yêu thương.
Thanh xuân không hối tiếc
Thanh xuân này bạn dành cho điều gì. Chìm đắm trong công việc hay hết mình cho tình yêu cháy bỏng? Vui vẻ cùng bọn bạn hay lên xe đi những vùng đất thật xa để rồi trở về? Cuốn sách là lời tâm tình thủ thỉ, chứa chan cảm xúc như lá thư gửi của tác giả Du Phong đến những tâm hồn mong manh cần chút điểm tựa. Tình yêu có lúc là cái nắm tay thật ấm áp, lúc lại là cơn mưa dội ướt cả tâm hồn. Lúc ngọt ngào như viên kẹo bao giờ đầy những đắng cay. Có chăng vì thế, vì chẳng có gì ngoài bầu nhiệt huyết, sự điên cuồng nên mới là tuổi trẻ. Bạn thích làm một phiên bản nhạc trầm dịu dàng âm thầm hay khúc ca sôi động của tuổi thanh xuân? Dù lựa chọn của bạn là gì thì cũng hay cháy hết mình cho điều đó, để sau này có thể nhìn lại và mỉm cười viên mãn.
Lỡ chúng ta FA cả đời thì sao
“Em có từng nghĩ em sẽ cứ ế mãi. Ế suốt đời hay chưa? Tôi lắc đầu. Rồi sau đó lại gật đầu. Lắc đầu bởi vì tôi thực sự chưa từng nghĩ tới chuyện cả một đời. Một đời dường như quá dài. Nhưng tôi gật đầu bởi vì đúng là tôi từng nghĩ lỡ mình ế mãi thì phải làm sao?” Có những người chưa từng có một cuộc tình. Có phải vì họ không đủ tốt? Không có duyên? Hay quá tốt để làm một người bạn mà không ai nỡ muốn làm mất đi? Hay chỉ đơn giản là chưa gặp được 1/2 của mình, thời điểm chưa đến. Bạn chọn đợi chờ hay đi tìm hạnh phúc?
Cuốn sách là những suy tư tản mạn của tác giả về tình yêu, về hạnh phúc, về cuộc đời mà tác giả muốn gửi gắm đến bạn đọc.
Ngày người thương một người thương khác
Cuốn sách là những tản mạn, những lời bộc bạch của trái tim sau những lần đổ vỡ. Đọc cuốn sách, tôi như đắm mình vào những ngày tháng tuổi trẻ, đắm đuối yêu thương để rồi đau, để rồi vỡ mộng, để một người ta thương trọn bằng cả tâm can bỗng mang cả trái tim bước ra khỏi lồng ngực ta, chỉ còn lại đây những trống rỗng và dòng nước mắt khô cạn. Nhưng dù sao cũng cảm ơn người vì quãng thời gian đã ở ta, đó là khoảng thời gian đẹp đẽ ấm cúng nhất, tuy rằng ta chẳng thể cùng nhau đi đến cuối con đường. Rồi nỗi đau cũng sẽ qua, an yên cũng tới, em có thể mỉm cười nhìn lại những ngày tháng ấy, em đã yêu ai đó bằng cả con tim.
Thức dậy trên mái nhà
Dòng tản văn nhẹ nhàng, mênh mang đưa ta về những năm tháng tuổi thơ. Những ngày có đám đồng bọn hò reo khắp làng xóm, có thảm rơm vàng nâng nhẹ bước chân, có cơn mưa đầu mùa mát lạnh, có cả bầu trời đầy sao đêm. ” Ngày còn nhỏ nhắn tuổi thơ trôi đi ở một vùng quê gió thổi qua khe cửa. Những ngày mùa hạ, tôi thường hay leo lên mái nhà nằm nhắm mắt đợi mặt trời mọc. Thức dậy trên ấy, có nắng thì ấm, có mưa thì mát, có trăng thì đẹp, có sao thì bay… Một nơi êm ái cho những giấc mơ chưa thể ngay lập tức thành hiện thực” Ai rồi cũng sẽ trưởng thành, cũng đi qua những ngày thơ ấu. Dòng đời đôi khi vội vã quá, làm ta quên mất những tháng ngày hồn nhiên đẹp đẽ thuở ấu thơ. ” Đến một ngày kia, mở mắt ra, tôi thấy mình cuống cuông xỏ vội hai chân vào ống quần jean, khoác vội cái áo sơ mi rồi lao ra đường hòa vào dòng người đang đua chen vội vã. Khi ấy, bất chợt môt vài khoảnh khắc tĩnh lai trong tâm hồn, tôi biết mình đã đánh mất nhiều thứ. “
Những kẻ mộng mơ
Có ai đã từng cảm thấy mình chơi vơi, vô định? Có ai đã từng thấy mơ hồ với tình cảm của chính mình? Có ai đã từng chìm đắm trong những dòng cảm xúc miên man, vô tận chẳng rõ là bi thiết cũng không rõ là vui, chỉ biết ta như bị thôi miên trong những ngày tháng sương khói giăng bận bịu cõi lòng ấy. Cuốn sách như biết nói hộ những trái tim mỏng manh, nhạy cảm trước những cuộc tình, trước dòng đời vội vã. Bởi lẽ, cái giá của sự trưởng thành là cô đơn. “Có những thứ ở lại. Có những thứ sẽ đi. Một bao giờ đó. Một nơi nào đó. Chúng ta bám víu cảm xúc, sự mất mát. Mà trưởng thành. Quên hết tất cả, hay chấp nhận hiện thực rằng chúng ta đã xa”.
Cuốn sách là món quà tác giả tặng cho bạn
” Tôi để người khác, viết ước mơ và hoài bão của chính mình, cùng tôi, hoặc cho riêng họ”
Có thể bạn thích: